Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3264 - Chương 3264: Nghi Vấn

Chương 3264: Nghi vấn Chương 3264: Nghi vấn

Dịch: Độc Hành

Sau khi Nguyên Mâu đi, lưu lại Dân Thuật cùng chúng tộc lão hai mặt nhìn nhau.

Cho tôn sứ Chu Yếm tộc phơi nắng phơi sương ở bên ngoài mười ngày, trước kia bọn họ cũng không dám nghĩ tới. Nguyên Mâu tức giận rời đi, đối với một tiểu tộc, không khác gì thiên băng địa liệt.

Từ khi Dân Trác đột phá, uy vọng trong tộc không ai bằng, không người dám nghi vấn. Mà trước đó Dân Trác đã có ý tiết lộ với người thân cận, phía sau bọn họ có thế lực thần bí ủng hộ.

Bọn họ chỉ là không muốn tiếp nhận Thượng tộc điều đình, không phải trực tiếp đối địch với Thượng tộc, vẫn còn không gian cứu vãn.

Việc đã đến nước này, bọn họ đã không có đường lui, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng tộc trưởng, dùng những lý do này tự an ủi mình.

Hồi lâu sau, đám người lo lắng trở về Thánh Hồ.

Dân Thuật một mình đi vào Tổ điện giữa hồ, ở ngoài điện cung kính nói: "Phụ thân, tôn sứ Thượng tộc đã đi."

Trong điện tĩnh mịch, Dân Thuật mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng nói: "Tôn sứ chỉ để lại một câu nói, để chúng ta tự giải quyết cho tốt."

Trong tổ điện.

Dân Trác cũng không tu luyện, lão khoanh chân ngồi dưới bài vị tiên tổ, ánh nến yếu ớt chiếu rọi nửa bên mặt.

Lão ngưng mắt nhìn bài vị tiên tổ, đối với lão hay toàn bộ Trường Hữu Tộc, đây là một lần lựa chọn cực kỳ trọng yếu. Một khi thua, Trường Hữu Tộc khả năng mấy ngàn mấy vạn năm không thể xoay người, mặc dù hương hỏa sẽ không đoạn tuyệt, chính lão lại khó có kết cục tốt.

Đây là một trận đánh cược, chẳng biết tiên tổ hữu linh, ý kiến lần lựa chọn này thế nào.

Làm ra loại lựa chọn này, có bản tâm lão thúc đẩy. Nhưng quyết tuyệt như vậy không phải ước nguyện của lão, đáng tiếc đã lên thuyền giặc sẽ rất khó xuống.

Đoạn thời gian trước, vị thần bí kia lại truyền tới một mệnh lệnh, biết được nội tình, Dân Trác biết rõ chính mình triệt để không thể thoát thân, lập tức đè xuống ý đồ khác, nhưng cùng lúc cũng có lực lượng chống đối Chu Yếm tộc.

Thanh âm Dân Thuật truyền vào, Dân Trác mắt điếc tai ngơ.

Trong đại điện tĩnh mịch, cái bóng dưới đất theo ánh nến, nhẹ nhàng lắc lư phảng phất lục bình không rễ.

. . .

Nguyên Mâu rời Thánh Mộc Nguyên, trở về Viêm Đảo.

Thấy Nguyên Mâu một mình trở về, Tần Tang và Tư Lục có thể đoán ra mấy phần, tiến ra đón: "Chẳng biết thái độ Dân Trác tộc trưởng thế nào?"

"Hừ!"

Nguyên Mâu không vui: "Lão phu còn không gặp được hắn!"

Tần Tang và Tư Lục phi thường kinh ngạc, Nguyên Mâu bị Dân Trác cự tuyệt ở ngoài cửa, có phải có ẩn tình gì không?

Nguyên Mâu tức giận chưa tiêu: "Đừng nói hiểu lầm gì đó! Dân Trác tên kia rõ ràng là không muốn tiếp nhận lão phu điều đình. Chỉ cần ở trước mặt phân trần rõ ràng, lão phu cũng sẽ không cưỡng ép hắn, hết lần này tới lần khác dùng loại thủ đoạn này, làm người ta nổi nóng!"

Tư Lục trấn an: "Có lẽ Dân Trác cho rằng, ở trước mặt bác bỏ đạo hữu, sẽ làm mất mặt mũi, không bằng dứt khoát tìm lý do, tránh mà không gặp. Nhưng vậy lại xem thường lòng dạ của đạo hữu."

Nguyên Mâu thở dài: "Thù hận giữa các ngươi xem ra không thể hóa giải, Trường Hữu Tộc khư khư cố chấp, lạo có thượng cổ minh ước trước kia, lão phu lại không thể buông tay mặc kệ, miễn cho phát sinh thảm kịch diệt tộc . . . . ."

Tần Tang cười khổ nói: "Trận chiến này sợ không phải Tần mỗ có thể chi phối, bên ta cao thủ vẻn vẹn rải rác mấy người, bên ngoài không ai giúp đỡ, mà Dân Trác có trợ thủ rất nhiều, thập phần lực lượng, cho là địch công ta thủ, Tần mỗ chỉ cầu tự bảo vệ mình."

"Đạo hữu trước đó chắc hẳn vẫn còn giữ lại sức lực, lấy thực lực đạo hữu, có thể thắng được đạo hữu đều là cường giả đỉnh cao, ru rú trong nhà, phần lớn đang bế quan, chuẩn bị cho chuyến đi Viên Kiệu Hải Thị, Trường Hữu Tộc hẳn là không mời được bọn hắn động. Bất quá, lão phu không nghĩ tới Dân Trác tộc trưởng có thể mời đến nhiều trợ thủ, giao du lại rộng lớn như vậy. . ."

Nguyên Mâu nhíu mày, hiểu nơi này chỉ có một phương Tần Tang, đàm luận chỉ đến như thế.

Suy nghĩ một chút, Nguyên Mâu chào từ biệt: "Lão phu muốn đi Ung Hòa tộc một chuyến, gặp Tể Chân tộc trưởng, nhị vị sau này còn gặp lại."

"Đạo hữu đi thong thả."

Tần Tang và Tư Lục chắp tay đưa tiễn.

Nguyên Mâu bôn ba bốn phía, chưa hẳn có thể lấy được thành quả tốt, nhưng nhờ lão khuấy động vũng nước đục, có thể tiếp tục trì hoãn thời gian, là điều Tần Tang muốn thấy.

Đưa tiễn Nguyên Mâu, Tần Tang rơi vào trầm tư.

Thái độ Dân Trác rất đáng để suy nghĩ.

Lúc tại Thương Lãng hải đối chất, Dân Trác trước khi đi nói lời kia, rõ ràng có ý giảng hòa, bây giờ thái độ lại thay đổi, quyết tuyệt như vậy.

Nguyên nhân là gì, Trường Hữu Tộc trong khoảng thời gian này đã phát sinh biến cố gì?

Biến cố không có gì hơn đến từ bên ngoài và bên trong.

Nếu như là bên ngoài, Dân Trác khả năng tìm được trợ thủ thực lực mạnh hơn, cũng có thể là bị người khác bức bách, vẫn còn thế lực khác đang dòm ngó Phong Bạo Giới!

Tần Tang suy nghĩ, sau khi tiến vào Vụ Hải, hắn làm việc cẩn thận chặt chẽ, chưa giao du với người khác, biến số bên người chỉ có Tư Lục.

Dựa theo lẽ thường, thân phận Tư Lục hẳn là sẽ không bị lộ nhanh như vậy.

Trước đó lộ ra hai đầu bạn thú, đầu xích vũ yêu điểu kia tên là Vũ Liệt điểu, bởi vì độn thuật loại bạn thú này không tầm thường, chiến lực lại không yếu, phi thường toàn năng, rất được hoan nghênh tại Ti U tộc.

Vũ Liệt điểu có cơ hội lột xác thành Vũ Liệt Vương điểu, khác nhau là Ti U vương hầu có thể có được Vũ Liệt điểu tinh huyết tinh thuần hơn, mà bình dân đạt được lực lượng tinh huyết hỗn tạp, thực lực bạn thú yếu, cơ hội lột xác nhỏ.

Bạch điêu tên là Không Linh Điêu, là một loại bạn thú cực kì trân quý, rất tương tự một loại bạn thú Sương Điêu phổ biến, thậm chí đa phần thần thông đều giống nhau.

Vũ Liệt điểu và Sương Điêu là một trong tổ hợp bạn thù bình thường của Ti U tộc, dù bị người nhìn thấy, cũng sẽ không trực tiếp liên hệ đến trên thân Tư Lục.

Trừ phi Ti U tộc đã sớm chôn xuống Chu Yếm tộc thám tử, lúc này xuất hiện một vị cao thủ Ti U tộc không rõ lai lịch, chắc chắn khiến đối phương cảnh giác.

Bởi vì bên cạnh Tư Lục có mình là hộ vệ yêu tộc xa lạ, tung tích Hạ Thường Thị lại không rõ, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngay sau đó âm thầm thúc đẩy Trường Hữu Tộc tiến hành thăm dò, là phù hợp tình lý.

Nhưng kỳ quái là, nếu như vẻn vẹn chỉ thăm dò, đối phương vì sao không phái một gã cao thủ đến đây, bằng thực lực Dân Trác, Tể Chân, có thể thăm dò ra nội tình gì?

Sự thật chứng minh, bọn họ ngay cả pháp thân của mình cũng không nhìn thấy, đã vội vàng rút đi.

Tần Tang cảm thấy có chút không thông, như vậy tìm kiếm nguyên nhân từ trên thân Dân Trác?

Có lẽ, Dân Trác căn bản không muốn giảng hòa, lần trước thấy bên mình thực lực mạnh mẽ, tự thấy không có phần thắng, lời nói kia chỉ vì ổn định chính mình.

Suy bụng ta ra bụng người, nếu như Tần Tang là Dân Trác, là vị cường giả Không cảnh nhị trọng duy nhất trong tộc, hiện tại cách làm tốt nhất là một động không bằng một tĩnh.

Cùng Phong Bạo Giới lá mặt lá trái, củng cố tu vi, tu luyện thần thông, yên lặng làm lớn mạnh bộ tộc, đồng thời hợp tung liên hoành, đợi đến trên Viên Kiệu Hải Thị, thánh địa mở ra, tiến vào thánh địa tìm kiếm cơ duyên.

Phong Bạo Giới đều là người ngoại tộc, vô duyên tiến vào thánh địa, này lên kia xuống, ưu thế Trường Hữu Tộc sẽ càng lúc càng lớn.

Cùng lắm thì chia đều Thanh linh khí, tạm thời trấn an Phong Bạo Giới, dù sao trước đó mỗi lần tranh đoạt, Trường Hữu Tộc cũng không thể độc chiếm.

Đã đánh với Phong Bạo Giới gần ngàn năm, chẳng lẽ sự kiên nhẫn của Dân Trác đã bị làm hao mòn sạch sẽ, một khắc cũng không muốn đợi thêm?

Còn có, Dân Trác có thể một hơi mời đến nhiều cường giả như vậy trợ trận, trước đó tùy tiện mời đến một vị, là có thể đơn giản phá hủy Phong Bạo Giới, lão lại tình nguyện để trong tộc nỗ lực thương vong thảm liệt, đánh lâu không xong cũng không mời trợ thủ.

Đơn thuần là vì không muốn bại lộ Thanh linh khí sao?

Tần Tang cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.

Sự tình khác thường tất có yêu, Trường Hữu Tộc liên tiếp cử động không đúng lẽ thường, khiến trong lòng Tần Tang sinh ra lo nghĩ trùng điệp.

Phong Bạo Giới có bảo vật gì, mà Dân Trác không tiếc hết thảy cũng muốn đạt được?

Tần Tang nghĩ đến hai loại, một loại là chí bảo xuất từ Tử Vi cung, một loại khác chính là sau khi Phong Bạo Giới phi thăng, đạt được cơ duyên lớn nhất là Thanh linh khí!

Rốt cuộc nguồn gốc Thanh linh khí là gì?

Tần Tang đã thử, lúc thủy triều, nơi đó làm hắn cũng cảm thấy nguy hiểm. Sau khi đột phá Luyện Hư trung kỳ hắn lại đi tới thêm một lần nữa, cảm thụ càng thêm rõ ràng, mà nguy hiểm không chỉ đến từ ngọn nguồn Thanh linh khí, vẫn còn ẩn ẩn từ chỗ sâu Vùng đất ô trọc truyền đến.

Vùng đất ô trọc chính là Nghiệt Hà.
Bình Luận (0)
Comment