Chương 333: Nhiệm Vụ
Chương 333: Nhiệm Vụ
Sự tình khiến cho hắn lo lắng đã phát sinh, có Vân Thú thực lực cường hãn bị kinh động, ra tay với bọn họ.
Thấy cảnh này,sắc mặt của Tần Tang biến chuyển không ngừng, thầm tính tốc độ của phi thuyền, sau cùng cũng không còn bị sương mù bao lại, nhưng phải nhận một cái xung kích là chuyện khó mà tránh khỏi.
Tâm niệm của Tần Tang vừa chuyển, đột nhiên từ trong Túi Giới Tử lấy ra một cái hắc thuẫn,miệng lẩm bẩm,hắc thuẫn cấp tốc biến lớn lên trong tay hắn, cuối cùng lớn đến độ có thể đem toàn bộ phi thuyền che chở.
Sau đó Tần Tang dùng sức hất lên, hắc thuẫn 'Xèo' một tiếng bay lên không trung, đón lấy sương mù đang rơi xuống, trong chớp mắt liền đụng vào nhau.
- Rắc rắc!
Trong nháy mắt va chạm, bên trên hắc thuẫn lập tức hiện ra vết nứt dày đặc giống như mạng nhện, sau đó ầm vang vỡ nát, chỉ giữ vững được thời gian không tới một hơi thở.
Tần Tang biến sắc, đang muốn tiếp tục lấy pháp khí khác ra để kéo dài thời gian, thì bên tay liền truyền đến thanh âm mỏi mệt của Vân Du Tử:
- Không cần Tần lão đệ phải phí phạm nữa, ngồi cho vững vàng.
Lời còn chưa dứt, trên mặt của Vân Du Tử hiện ra nét xanh nét trắng, phi thuyền Linh Trúc đột nhiên phát ra một tia sáng chói mắt, giống như ngôi sao chổi trong nháy mắt lướt đi mấy trăm trượng, bỏ đoàn sương mù ở lại xa xa phía sau, sau đó lấp lóe vài cái xông ra khỏi biển Vân Thú.
Những con Vân Thú kia đuổi sát một hồi, sau cùng ngay cả cái bóng của phi thuyền Linh Trúc cũng không nhìn thấy, chỉ có thể phát ra vài tiếng thét không cam lòng, rồi tản ra bốn phía.
Phi thuyền Linh Trúc phi nhanh ở trên trời, Tần Tang một bên xua đuổi Vân thú đi theo dọc đường, một bên phân biệt phương hướng, giúp Vân Du Tử chỉ đường, sau một khắc đồng hồ, phi thuyền hạ cánh xuống bên cạnh một hồ nước ở trong trung tâm hoang nguyên.
Trong cánh đồng hoang vu dị thường này, hồ nước nhỏ lại giống như được khảm nạm bảo thạch lam mỹ lệ vô cùng, lại tỏ ra sự kỳ lạ dị thường.
Chỗ tránh nạn nằm ở dưới chỗ sâu của đáy hồ, lúc này thiên tượng mang đến cuồng phong đang quét sạch mặt đất, mặt hồ lại yên lặng dị thường, không có một tia gợn sóng, chính là công lao của chỗ lánh nạn ở bên trong cấm chế.
Uy lực của Thiên tượng càng ngày càng mạnh, Tần Tang cùng Vân Du Tử tiêu hao cũng không nhỏ, mỗi người riêng phần mình thu hồi pháp khí, lách mình vào trong chỗ tránh nạn, phát hiện bên trong không có một bóng người, không khỏi thở phào một hơi.
Cả hai đều tự tìm nơi hẻo lánh để điều tức, sau đó khôi phục lại linh lực.
Vân Du Tử hướng về phía Tần Tang chắp tay, có chút cảm khái nói ra:
- May mắn đã gặp được Tần lão đệ, nếu không cái thân thể già kém này của lão đạo xém chút nữa đã bỏ mạng ở bên trong đó rồi.
Tần Tang biết rõ Vân Du Tử chỉ là đang nói lời khách khí mà thôi.
Nếu không gặp được Vân Du Tử, Tần Tang vẫn có thể tránh thoát được sự bao vây của Vân Thú, nhưng cái giá phải trả sẽ không nhỏ, tổn thất sẽ không chỉ là pháp khí hắc thuẫn mà thôi,mà Vân Du Tử cũng sẽ giống như vậy.
- Tiến bối tới phía tây nửa năm chắc là đã đạt được thắng lợi về rồi? Không biết những tai họa ngầm trên người của tiền bối đã được giải quyết chưa?
Tần Tang ở một bên gia cố lại cấm chế của chỗ tránh nạn, thuận miệng hỏi một câu.
Thật ra trong lòng của Tần Tang đã có suy đoán, so với nửa năm trước thì khí tức hiện giờ của Vân Du Tử cũng không có biến hóa gì nhiều, kết quả có lẽ không tốt cho lắm.
Vân Du Tử cũng đứng dậy hỗ trợ, nghe vậy cười khổ liên tục.
- Tốn mất thời gian nửa năm nhưng cũng may là lão đạo không có ôm hy vọng quá lớn... Nhưng cũng coi như có được chút thu hoạch, ta nhận được một ít tin tức nửa thật nửa giả nên cũng không đến nỗi đi tay không một chuyến....
Nói xong, Vân Du Tử lại nhìn Tần Tang một cái muốn nói lại thôi, trầm ngâm một lát sau mới chuyển giọng hỏi:
- Tần lão đệ đang lịch luyện ở chỗ này hay là chỉ vừa đúng lúc đi ngang qua đây? Gần đây có một cái Thiên Tinh bí cảnh, không biết Tần lão đệ có biết vị trí chính xác của nó không?
- Thiên Tinh bí cảnh?
Tần Tang kinh ngạc:
- Tiền bối muốn đi Thiên Tinh bí cảnh sao? Vừa đúng lúc,động phủ của vãn bối ở ngay bên trong Thiên Tinh bí cảnh.
Vân Du Tử nghe vậy vô cùng vui mừng:
- Trùng hợp vậy sao?
Lại nghĩ tới xuất thân của Tần Tang, giật mình nói:
- Khó trách lại có thể gặp được Tần lão đệ ở nơi đó, chẳng lẽ Tần lão đệ chính là thủ vệ của Thiên Tinh bí cảnh ư?
Tần Tang lắc đầu nói:
- Vãn bối là thành viên của Ảnh Vệ, sở dĩ động phủ đặt ở Thiên Tinh bí cảnh chỉ là để có đất đặt chân ở gần nơi lịch luyện mà thôi, chứ không phải là thủ vệ của bí cảnh. Nhưng nếu đã tu luyện ở trong bí cảnh thì một khi Thiên Tinh bí cảnh bị công kích, vãn bối sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Thủ vệ chân chính của Thiên Tinh bí cảnh là một người khác, chính là sư huynh Cung Đằng Nam của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung. Vãn bối đang tính quay về động phủ, sau khi thiên tượng kết thúc tiền bối cứ quay về cùng ta là được. Chỉ là nếu tiền bối muốn vào bí cảnh vẫn phải cần sự cho phép của Đằng Nam sư huynh. Đương nhiên, tiền bối xuất thân từ Thái Ất Đan Tông nên chỉ cần có lý do chính đáng thì hẳn Đồng Nam sư huynh sẽ không làm khó tiền bối.
Trong tam đại tông môn, sự tồn tại của Ảnh Vệ không phải là bí mật, chỉ có lúc thi hành nhiệm vụ mới cần giữ bí mật nghiêm ngặt, nên Tần Tang không cần thiết phải giấu diếm thân phận Ảnh Vệ của mình với Vân Du Tử.
- Thật không dám giấu diếm, lão đạo cũng vào Ảnh Vệ, lần này nhận được truyền tin của sư môn an bài một nhiệm vụ, lệnh cho ta cùng những người khác đi vào trong Thiên Tinh bí cảnh. Không ngờ nửa đường gặp phải thiên tượng, lão đạo bởi vì chưa quen thuộc địa thế nên đâm đầu vào trong túi của bầy Vân Thú, lúc kịp phản ứng lại đã bị Vân Thú bao vây sau đó liền gặp được Tần lão đệ.