Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 339 - Chương 339: Thí Nghiệm Phá Cấm

Chương 339: Thí Nghiệm Phá Cấm Chương 339: Thí Nghiệm Phá Cấm

Bốn người công kích không phân trước sau, cùng rơi vào trên hố đen, nhưng sau đó đều bị hố đen nuốt hết, im lặng không một tiếng động.

Bốn người khẽ nhíu mày, sau đó biến sắc, đồng loạt bay ngược về đằng sau.

Sau một khắc, đột nhiên trong hố đen phun ra một ô quang, giống như là bị chọc giận bởi công kích của những người kia, ô quang hung ác lao đến, trong chốc lát bao phủ bốn phương tám hướng, cho đến mép của khu vực đá vụn, mới bị ngăn cản bởi một nguồn sức mạnh vô danh, thu hồi trở về.

Sau đó ô quang cùng hố đen cùng nhau biến mất, nơi đó nhìn sơ qua chính là một khối thạch lộn xộn, không có khác thường chỗ nào.

Có điều, trong lúc ô quang phun ra, trong hố đen mơ hồ có thể nhìn thấy một cái bia đá cổ điển kỳ lạ, không gian vặn vẹo, không cách nào xác định được kích thước lớn nhỏ của bia đá.

Nhưng ở trên tấm bia đá, theo sự lâu dài của năm tháng có thể thấy rõ ràng chi chít các vết tích được lưu lại, tỏa ra hơi thở cổ xưa.

Bốn người bọn họ đứng vững ở mép khu vực đá vụn, tỉnh táo nhìn kỹ ô quang bổ nhào tới trước mặt, gần trong gang tấc, sau đó thu hồi trở về, tất nhiên đây không lần đầu làm như vậy.

Nữ tử mặc cung trang trầm giọng nói:

- Mấy lần thử nghiệm cũng không được, xem ra cưỡng ép không phá cấm trận được, chỉ có thể dựa theo quy tắt của cấm chế định ra mà làm, sau đó phái người đi thử từng cái một.

- Đúng lúc lão mũi trâu đưa người tới......

Xa Ngọc Đào trong lòng bàn tay lóe lên hồng quang, hồ lô hồng ngọc gấp rút thu nhỏ, tự động treo bên hông hắn, sau đó quay đầu nhìn qua, cao giọng hài hước nói:

- Lão mũi trâu chỉ biết lười biếng xem kịch, còn không để những bọn tiểu bối này qua đây?

Huyền Vũ đạo trưởng phẩy ống tay áo dài, vứt người vào mép của khu vực đá vụn, tức giận nói:

- Lão đạo vất vả chạy chuyến này, không có công lao cũng cũng có khổ lao, từ trong miệng ngươi ngược lại thành người lười biếng......

ánh mắt Xa Ngọc Đào quét qua trên thân mọi người, trầm giọng nói:

- Các ngươi hai mươi bảy người chia thành ba tổ, chín người một tổ, phối hợp như thế nào, các người tự quyết định.

Đám người nghe vậy đối mặt nhìn nhau, dưới mệnh lệnh của Kim Đan Thượng Nhân không dám chần chừ, đồng môn sư huynh đệ theo bản năng tập hợp một chỗ.

Người đến từ Thiếu Hoa Sơn là nhiều nhất, Tần Tang, Mục Nhất Phong cùng Vu Đại Nhạc đứng ở một chỗ, còn có hai vị sư huynh đồng môn.

Vân Quỳnh Tán Nhân cùng với một đồng môn của nàng, cùng hai người quen dựa sát nhau mà tới, nàng đã từng hợp tác với Tần Tang và Mục Nhất Phong, nên thuyết phục bọn họ gia nhập vào.

Tần Tang nhìn về phía Vân Du Tử, thấy hắn đứng chung với mấy đồng môn Thái Ất Đan Tông, hai người liếc nhau, gật đầu hỏi thăm lẫn nhau, cũng không nói nhiều, tập trung nhìn về phía Xa Ngọc Đào, không biết những Kim Đan Thượng Nhân này sẽ sắp xếp cho bọn hắn nhiệm vụ gì.

Sau khi thấy qua cảnh tượng vừa rồi, vẻ mặc của đám người đều vô cùng nghiêm trọng, trong lòng âm thầm bất an, nụ cười trên mặt Mục Nhất Phong cũng tắt ngấm, trong lòng hiểu rõ chuyến này chưa chắc là chuyện tốt gì.

Bốn vị Kim Đan Thượng Nhân liên thủ, đều không thể lay động hố đen, thậm chí lúc gặp phải sự phản công của ô quang còn muốn lùi lại trốn tránh, chưa tiến vào cổ tu di phủ, thì đã có cấm chế mạnh mẽ như vậy, bên trong há không phải càng nguy hiểm hơn sao?

Trước đó có người nói đùa, những người bọn hắn đây là kẻ đến sau làm bia đỡ đạn để dò đường, chẳng lẽ phải mottj lời tiên tri đó sao?

Đáng tiếc bọn hắn không biết toàn bộ nội dung của manh mối, hiểu biết rất ít về cổ tu di phủ.

Tâm trạng Tần Tang vội xoay chuyển, nhớ đến trên người của mình có mấy món pháp khí kia cùng với ba bộ Sát Thi, trong những người này, thực lực không tính là kém cỏi nhất.

Cái gọi là chọn lọc chi đạo, là thứ đáng để hắn liều mạng, chưa hẳn đã có bên trong cổ tu di trong phủ, sau khi trở ra không cần tìm được bao nhiêu bảo vật, ưu tiên chính là cần giữ mạng, nên không khó.

- Mục sư huynh......

Tần Tang truyền âm cho Mục Nhất Phong

- Mấy vị này tiền bối đó, ngoại trừ Xa sư thúc và Huyền Ngọc sư thúc mà tiểu đệ chưa từng gặp qua ai, không biết sư huynh có thể giúp tiểu đệ giới thiệu một chút, tránh cho sau này hành động thất lễ, mích lòng các vị tiền bối.

Mặc dù Tần Tang biết Huyền Lô Quan có những tu sĩ Kết Đan kỳ nào, nhưng không thể đối đầu với người khác, ba người khác, hắn đều chưa thấy qua, chỉ âm thầm suy đoán thân phận của bọn hắn, sợ sẽ có sai sót.

Câu hỏi của hắn không phải chuyện cơ mật, không sợ những tu sĩ Kim Đan kỳ này nhận ra.

Mục Nhất Phong đứng bên cạnh Tần Tang, nói mặc không đổi sắc:

- Vị cung trang nữ tử kia là điều khiển trâm phượng, là tiền bối Tư Không Mộ Nguyệt của Thái Ất Đan Tông. Vị văn sĩ trung niên kia là tiền bối Đỗ Y, chính là tông chủ của Thanh La Tông. Tiền bối Địa Khuyết đang cầm cái ba-toong vốn là tán tu, sau trở thành trưởng lão Khách Khanh* của Huyền Lô Quan, có mối quan hệ rất tốt với mấy tông môn như Thanh La Tông, Dược Vương Tông…

Nghe chỉ bảo của Mục Nhất Phong, Tần Tang nhìn từng người một, ghi nhớ trong lòng, Kim Đan Thượng Nhân xác định không có Dược Vương Tông thì âm thầm gật đầu.

Ân Hành Ca rất có thể là bị Kim Đan Thượng Nhân sai sử, tiến vào quặng mỏ tìm kiếm Càn Dương Chi Tinh, mà Hỏa Ngọc Ngô Công của hắn cần bản thân của Ân Hành Ca, nếu như ở Kim Đan Thượng Nhân của Dược Vương Tông, cho dù trên thân Hỏa Ngọc Ngô Công không có ấn ký, Tần Tang cũng sẽ không thả Hỏa Ngọc Ngô Công ra, hiện tại cũng không cần kiêng dè gì nữa.

Nếu dùng Hỏa Ngọc Ngô Công dẫn đường, nói không chừng sẽ có thể chiếm được tiên cơ trong đám người đó.
Bình Luận (0)
Comment