Chương 341: Phá Cấm
Chương 341: Phá Cấm
Trước đó Tần Tang bọn hắn đến được trong lưu quang, không chỉ bao gồm phương pháp làm chuyển động Cửu Diệu Tinh Hà mà còn có nghịch hành đại trận, phương pháp đảo luân Tinh Hà.
Lúc này, một đầu của Tinh Hà chưa vào hố đen, những người phía trước đã bước một chân vào hố đen, thấy bọn hắn sắp tiến vào hố đen, chạm đến bia đá, không biết Xa Ngọc Đào vì sao ra lệnh cho bọn họ rời khỏi.
Nhưng mọi người không dám trái lệnh, nghe được mệnh lệnh thì không chút do dự nghịch chuyển trận pháp.
Trong vùng Tinh Hà kia, vô số ngôi sao vốn đang chuyển động theo một loại quy luật nào đó, thoáng một cái, bỗng nhiên Tinh Hà tạm dừng, sau đó đột nhiên tất cả Tinh Hà bắt đầu vận hành theo hướng ngược lại.
Trong tinh không, từng tia sao sa lướt qua, tuân theo lộ tuyến vận chuyển trước đó, chuyển động ngược lại, giống như thời gian đang lùi lại.
“Vù!”
Tinh Hà đảo ngược, cũng không công kích hố đen, nhưng nó bị “kéo” ra từ trong hố đen một cách đột ngột.
Trong hố đen truyền ra từng trận chấn động, biến đổi thất thường, may mà không có bắn ra ô quang, cuối cùng sau khi Tinh Hà lìa khỏi, dần dần bình tĩnh lại.
Đám người không khỏi nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục bảo vệ Tinh Hà, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo, đã thấy đám người Xa Ngọc Đào cũng chưa để ý tới bọn hắn, mà đều mang vẻ mong đợi, nhìn về phía Tư Không Mộ Nguyệt.
Tư Không Mộ Nguyệt hiện lên ở giữa không trung, không dính bụi bặm, khí chất thanh lãnh, bắt đầu từ khi Tinh Hà tiếp xúc với hố đen, thì Tư Không Mộ Nguyệt nhắm chặt hai mắt, thần thức bao trùm hố đen, dò xét từng biến hóa trong hố đen.
Tinh Hà tháo lui, hố đen dần dần biến mất, nhưng Tư Không Mộ Nguyệt vẫn chưa tỉnh dậy, còn đang chuyên tâm phân tích cấm chế hố đen.
Thời gian của một nén nhang đã qua, đột nhiên Tư Không Mộ Nguyệt mở hai mắt ra, tinh tú trong hai mắt tiêu trong hư ảo, lông mày cau lại, nhìn hố đen với vẻ mặt trầm ngâm, sau đó khẽ nói:
- Vào lại đi.
Bọn người Tần Tang lập tức tuân mệnh làm việc, sau khi trải qua chuyện vừa rồi, bọn hắn đã quen việc dễ làm, đã chuẩn bị từ lâu, quả nhiên tiến vào không bao lâu nghe được mệnh lệnh nghịch chuyển trận pháp nên lập tức làm theo.
Ra vào liên tiếp ba lần như thế.
Cuối cùng lông mày của Tư Không Mộ Nguyệt mới giãn ra, trầm tư một lát, đầu ngón tay lại bắn ra lưu quang, bay về phía đám người.
Tần Tang thấy rõ dòng chữ bên trong lưu quang, phát hiện bên trong vẫn là Cửu Diệu Tinh Hà trận, nhưng so với trước đó có khác là nhỏ xíu, có thể thấy được là Tư Không Mộ Nguyệt đã căn cứ vào sự thay đổi của cấm chế mà sửa đổi trận pháp.
Tần Tang sợ hãi thán phục sức mạnh to lớn của Tư Không Mộ Nguyệt, chuyên tâm tiếp thu.
Có những thứ cơ bản trước đó, lần này tiếp thu nhẹ nhõm hơn nhiều, không đến một khắc, tất cả mọi người hiểu trận pháp một cách thấu đáo, sau đó dựa theo trận pháp mới bày ra Tinh Hà chi trận.
Bên ngoài Tinh Hà óng ánh giống như cùng trước đó chưa biến hóa rõ ràng, chỉ có những người có thân thể ở trong trận mới có thể cảm giác được khác biệt nhỏ xíu đó, một số vị trí có khả năng phòng thủ mạnh hơn, có một số nơi bị suy yếu.
Lúc đám người muốn khép ba tia Tinh Hà lại, bỗng nhiên Tư Không Mộ Nguyệt nói:
- Lần này không cần lặp lại trận pháp, chỉ cần từ chín người đi vào là được......
Đang nói, ánh mắt Tư Không Mộ Nguyệt quét qua, dường như tùy tiện chỉ một cái
- Vậy do các ngươi đi trước đi.
Hướng cô chỉ chính là đội ngũ của Vân Du Tử, ngoại trừ Vân Du Tử, còn có ba đệ tử Thái Ất Đan Tông.
Thấy Tư Không Mộ Nguyệt để cho đệ tử môn hạ của mình dò đường, đương nhiên những người khác sẽ không ý kiến gì, bọn người Vân Du Tử thì chậm rãi hướng về phía trước, tới gần hố đen.
Tần tang chú ý tới lúc bọn hắn tới gần hố đen, bờ môi ba người Tư Không Mộ Nguyệt, Địa Khuyết và Huyền Vũ đạo trưởng khẽ mấp máy giống như đang truyền nói gì đó.
Xem ra quả nhiên những tu sĩ Kết Đan kỳ này có sự hiểu biết nhất định đối cổ tu di phủ, sau khi tiến vào không đến mức hai mắt đen thui.
Tần Tang cảm thấy yên tâm một chút, biết chờ lúc mình đi vào, Xa Ngọc Đào nhất định cũng sẽ có điều muốn dặn dò, sẽ không để cho đệ tử môn hạ chịu chết một cách vô ích.
Trong nháy mắt, bọn người Vân Du Tử cũng đã chạm đến hố đen, thoáng một cái là Tinh Hà đã nhập vào hố đen, Tư Không Mộ Nguyệt lại lần nữa để bọn hắn nghịch hành.
Không ngờ, Tinh Hà sau khi nghịch chuyển lại chưa thể thoát khỏi sự trói buộc của hố đen, ngược lại bị hút vào trong nháy mắt.
Hố đen như một cái miệng lớn màu đen, một ngụm nuốt bọn hắn xuống, bọn người Vân Du Tử gặp phải một lực hút mạnh mẽ vô danh, trong nháy mắt khi bị hút vào hố đen, thậm chí ngay cả trận pháp cũng không thể duy trì.
Tinh Hà ầm ầm rồi tiêu tan, chín người giống như biến thành chiếc thuyền đơn độc trong cơn sóng lớn, bị gió lốc càn quét, không có lực phản kháng nào, trong cảnh hỗn loạn lần lượt đụng vào trên tấm bia đá.
Có điều, lúc bọn hắn tiếp xúc với bia đá, cú va chạm trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, bỗng nhiên những lốm đốm chi chít trên tấm bia đá hiện lên vòng xoáy màu đen, trực tiếp hút bọn hắn vào.
Chỉ một thoáng, toàn bộ chín người biến mất không còn tăm tích, trong hố đen chỉ có bia đá đứng sững, sau đó dần dần biến mất.
Nhìn thấy một cảnh kinh dị này, sắc mặt của những người khác ở bên ngoài cũng hơi trắng bệch, ai cũng không biết rốt cục trong tấm bia đá có cái gì, sau khi đi vào sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Không biết mới là làm người ta sợ hãi nhất.
Không ngờ rằng thế mà trên vẻ mặt bọn người Xa Ngọc Đào lại mừng rỡ, chắp tay với Tư Không Mộ Nguyệt, khâm phục nói:
- Quả nhiên trình độ một tia cấm chế của Tư Không đạo hữu phi phàm, đối sửa chữa trận pháp qua loa đã có hiệu quả như thế rồi.