Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 349 - Chương 349: Thu Hoạch

Chương 349: Thu Hoạch Chương 349: Thu Hoạch

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ tiến vào thì chỉ có thể dựa vào thực lực của mình để vượt qua thí luyện, không thể nhận được sự trợ giúp của trưởng bối trong sư môn.

Tất nhiên, có lẽ có thể hợp tác với những người khác.

Cùng nhau tiến vào bia đá tổng cộng có hai mươi bảy người, cho tới bây giờ Tần Tang cũng không gặp được đồng bạn, nhưng không gian nơi đây cực kỳ rộng lớn, có lẽ có rất nhiều bàn đá tương tự tồn tại, chỉ là cách nhau quá xa cho nên không thể đụng phải.

Hiện tại còn khó nói, sẽ nhanh nghiệm chứng được thôi.

Ở loại không gian này, muốn liên thủ chỉ sợ cũng không dễ dàng, nếu không chú ý sẽ lập tức kinh động Hỏa Điểu, một khi động thủ thì sẽ dẫn tới càng nhiều Hỏa Điểu hơn, đứng tại chỗ chờ đồng bạn khác liên hệ thì chỉ có một con đường chết.

Từ đó, tất nhiên là sẽ có tu sĩ không có cách nào vượt qua thí luyện nên vẫn bị lạc ở nơi này.

Ở trong hành lang, Tần Tang đã xác định thí luyện tuyệt đối không nhân từ một chút nào, chỉ cần hắn thất thủ thì chắc chắn sẽ bị Kim Giáp Thần Tướng giết chết, nơi này cũng không ngoại lệ.

Không thông qua thí luyện, sẽ chết!

Phía dưới liệu có di cốt ma tu rơi xuống, cùng với. . . Ma khí hay không?

Từ phía trên nhìn xuống, sông dung nham là một sợi tơ hồng, nó cũng có ranh giới, không phải là một biển dung nham, thi thể tu sĩ rơi vào trong dung nham chắc chắn sẽ hóa thành tro bụi, nếu như rơi vào bên bờ thì có lẽ còn có bạch cốt. . .

Trừ khi có người không sợ âm thanh công kích giống như Tần Tang, xuống dưới cướp đoạt một phen, rất có thể phía dưới là một nơi đầy bảo vật.

Tần Tang động tâm.

Vừa lúc đối thủ cửa này là Hỏa Điểu, năng lực bị phật ngọc khắc chế, mình hoàn toàn không cần phải gấp gáp rời đi.

Sau khi ra khỏi hành lang, Tần Tang không phát hiện có dấu hiệu hạn chế thời gian, chỉ cần không bị Hỏa Điểu giết chết, chắc hẳn sẽ không tính là khiêu chiến thất bại.

Coi như bởi vì vượt quá thời gian mà bị đá ra, nếu như có thể ở bên bờ sông dung nham tìm được một ít thi thể ma tu, cướp đoạt di vật của bọn họ thì chuyến đi này cũng không phí, bị đá ra ngoài cũng đáng giá.

Rốt cuộc một chút nguy hiểm cũng không có, hoàn toàn là cho không.

Đi vào di phủ cổ tu sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, với lại nơi đó cũng đã sớm bị ma tu cướp đoạt một lần, chưa chắc có thể có thu hoạch.

Hắn dùng hai mươi năm mới tăng cấp đến đại thành được bốn cây Thập Phương Diêm La Phiên, Hắc Thị có thể cung cấp ma khí càng ngày càng ít, muốn tăng cấp hai cây còn lại chỉ sợ vô cùng xa xôi.

Nếu như tìm được ma khí luyện hồn ở phía dưới thì có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian và tinh lực.

Loại cơ hội này chỉ có một lần, đến thí luyện phía sau chắc chắn sẽ không chỉ có mỗi một loại Hỏa Điểu như này.

Xa Ngọc Đào nói cổ tiên di phủ sẽ có dị biến, có thể tiến vào lần nữa hay không đều là ẩn số, nếu như không bắt lấy cơ hội lần này thì sau này có thể sẽ không còn nữa.

Do dự một chút, Tần Tang lập tức đưa ra quyết định, mũi chân nhẹ nhàng đạp lên trên dây sắt, cũng không trực tiếp đi xuống mà chậm rãi bay lên trên.

Trong quá trình bay lên trên, Tần Tang cảm giác được rõ ràng áp lực trên thân càng lúc càng lớn, bay đến độ cao mười mấy trượng, áp lực trên thân đã vô cùng khủng bố, ép đến nỗi hắn không thở nổi.

Tần Tang toàn lực vận chuyển linh lực cũng không thể tiếp tục lên cao, có thể thấy được có một loại linh lực không hiểu được đang ngăn cản người tham gia thí luyện đi ra ngoài từ phía trên.

Đến nơi đây, sương mù vẫn không có chút dấu hiệu mờ nhạt nào, Tần Tang cũng chỉ dò xét mà thôi, chứng minh ý nghĩ trong lòng rồi bắt đầu từ từ hạ xuống, nhìn thấy dây sắt cũng không dừng lại, cứ thế mà bay xuống phía dưới dò xét.

Trong quá trình dò xét ở phía dưới thì không gặp phải lực cản, Tần Tang xuyên thằng vào giữa bầy Hỏa Điểu, trong lòng yên lặng tính toán, bên trong không gian này, số lượng Hỏa Điểu chắc chắn sẽ vô cùng khủng bố.

Phá vỡ sương mù rồi hạ xuống thêm một khoảng cách nữa, bóng dáng Tần Tang đột nhiên dừng lại, hắn nhìn thấy dưới chân có một dây sắt mới!

Quả nhiên!

Tần Tang thầm nói, người tham gia thí luyện có thể đều ở trong không gian này, nếu như nhân số đủ nhiều mà nói thì chắc chắn sẽ có cơ hội gặp phải. Nhưng mà hắn cũng không tìm kiếm đồng bạn khác, cho nên bóng dáng Tần Tang chỉ hơi ngưng lại rồi sau đó dùng tốc độ nhanh nhất bay xuống.

Đạo tơ hồng kia càng ngày càng sáng tỏ, thậm chí bắt đầu hơi chói mắt.

Trên đường đi, Tần Tang nhìn thấy hết dây sắt này đến dây sắt khác, có tới hơn mười dây, không biết phải xuống sâu bao nhiêu nữa. Trong tầm mắt Tần Tang, sông dung nham càng ngày càng rõ ràng, rộng lớn.

Hắn phát hiện thì ra không gian ở đây cũng không phải không có giới hạn, ở hai bên trái phải có núi cao, thật ra không gian tập luyện là một hạp cốc.

Chỉ có điều hạp cốc này vô cùng rộng lớn, ở phía trên sẽ không nhìn thấy vách đá nên cứ tưởng là không gian bao la. Nhưng càng đi xuống phía dưới, hạp cốc bắt đầu thu hẹp lại, ở tận dưới đáy hạp cốc chính là sông dung nham đang dâng trào kia.

Sông dung nham không hề chỉ rộng lớn như bình thường, cũng không yên lặng, dung nham hóa thành nước sông cuồn cuộn, lao nhanh bên trong làm cho sóng lớn màu xích hồng cuộn trào.

Không giống như trong tưởng tượng của Tần Tang, nơi này cũng không phải là ngọn nguồn của sông dung nham, những dung nham này chảy từ trong cổ tu di phủ ra, từ nơi này chảy đến các nơi khác.

-Hả?

Khi Tần Tang đi đến phía trên sông dung nham, có thể nhìn thấy toàn cảnh biển dung nham thì đột nhiên cảm giác được lực cản, bị một lá chắn vô hình ngăn lại, không thể tiếp tục hạ xuống.
Bình Luận (0)
Comment