Chương 367: Huyễn Âm
Chương 367: Huyễn Âm
Cuối cùng, Thiên Huyễn Thần Âm hóa thành một cơn gió lớn, thổi những con phi hầu xung quanh Tần Tang ngã trái ngã phải đồng thời giúp Tần Tang mở ra một cái thông đạo.
Nhưng rất nhanh bầy khỉ đông đúc đã bao vây lấy Tần Tang.
Tần Tang không thể tiến xa được đành phải giảm tốc độ lại để ứng phó với sự vây công của phi hầu.
Thiên Huyễn Thần Âm tuy là lực lượng của Địa Khuyết lão nhân nhưng bây giờ đang do Tần Tang chưởng khống, Địa Khuyết lão nhân không giúp được việc gì. Bây giờ dù cho có gặp phải nguy hiểm thì Tần Tang đều phải tùy cơ ứng biến.
May mắn hắn không phải là một tu sĩ khổ tu một mực ở trong động nên không thiếu kinh nghiệm chém giết sinh tử, bất luận ở trong loại tuyệt cảnh gì hắn đều có thể giữ vững tỉnh táo bình tĩnh mà đối mặt.
Trước đây Tần Tang đã có ấn tượng với thực lực của phi hầu.
Thực lực của bọn chúng còn mạnh hơn nhiều, vả lại chỉ mới vừa bắt đầu dung hợp nhưng lực lượng của Thiên Huyễn Thần Âm đã nhanh chóng tiêu hao, nếu tiếp tục như thế này tuyệt đối không có cách nào hái được trái của Xích Kim Đằng.
Nhưng mà, Tần Tang nghe giọng điệu của Địa Khuyết lão nhân cũng không phải là mong chờ mình có thể hái được trái cây, mà lão quỷ yêu cầu mình kiên trì thời gian dài hình như là có ý định khác.
Thiên Huyễn Thần Âm biến ảo khó lường, bên cạnh Tần Tang hiện ra vô số vũ khí đao thương kiếm thuẫn như hư ảo mà sinh ra rồi lại tiêu tan, hỏa diễm phi hầu dung hợp càng nhiều áp lực càng ngày càng tăng, thì lực lượng của Thiên Huyễn Thần Âm càng tiêu hao nhanh chóng.
- Ầm!
Một cái trường côn như con hỏa long cực lớn đột nhiên xuất hiện, mang theo uy thế kinh người bổ xuống.
Thần hầu nhấc mạnh bổng vạn cân lên!
Một côn này, xuất hiện mà không có dấu hiệu nào, thần sắc của Tần Tang khẽ biến, một côn này thật là đáng sợ, không biết chủ nhân của nó đã dung hợp bao nhiêu phi hầu, nhưng thực lực đã vượt qua sự tưởng tượng của Tần Tang.
Đây cũng là lý do tại sao Tần Tang chắc chắn mình không hái được trái của Xích Kim Đằng, càng đi về phía trước phi hầu bị kinh động mà dung hợp càng lúc càng nhiều, thực lực của bọn chúng tăng nhanh, cho dù Địa Khuyết lão nhân có tự mình xuất thủ cũng khó mà đến được chỗ của Xích Kim Đằng, huống hồ chi chỉ là một cỗ chi lực Thiên Huyễn Thần Âm.
Phá!
Tần Tang gầm lên.
Hắn không dám chần chờ bộc phát toàn bộ chi lực Thiên Huyễn Thần Âm trong cơ thể mà không giữ lại chút nào, đồng thời thân ảnh bay ngược ra ngoài.
Xung quanh Tần Tang có vô số sóng âm phiêu đãng xuất hiện, những sóng âm này mắt thường cũng có thể thấy rõ ràng, ba động kinh khủng khiến cho sóng lớn đầy trời, hóa thành lực lượng hủy diệt.
Phi hầu ở xung quanh bị sóng âm dẫn dắt lần lượt tiêu diệt biến trở về hình dáng ban đầu Hỏa Nguyên chi lực. Nhưng mà, trong đó đại đa số Thiên Huyễn Thần Âm dưới sự điều khiển của Tần Tang đều phóng lên trời đón lấy cái côn to lớn ở trên đỉnh đầu.
- Ầm ầm!
Cả hai chạm nhau,tạo thành tiếng vang kinh thiên động địa đinh tai nhức óc, dư âm tàn phá bừa bãi bốn phương tám hướng, trong dư âm còn có một cái Côn ảnh cực kỳ hư ảo, nhẹ nhàng đánh về phía hắn.
Côn ảnh hình như sắp sụp đổ, nhưng vẫn có thể khiến cho Tần Tang sợ hãi,mạnh mẽ bao quanh Tần Tang, ở trên côn còn sót một chút Thiên Huyễn Thần Âm.
Bình chướng hộ thể do Thiên Huyễn Thần Âm biến thành bị rạn nứt vô số, may mắn là côn ảnh cũng đã kiệt lực, chỉ nhẹ nhàng thoáng qua rồi tiêu tán ngay tại chỗ.
Tần Tang rên lên một tiếng, sắc mặt ảm đạm, chợt trông thấy cái thân ảnh đáng sợ trên bầu trời kia lại muốn vung cái côn lớn lên lần nữa, hắn cảm thấy ngạc nhiên. Mi tâm đột lên sáng lên kiếm quang, Ô Mộc Kiếm phi nhanh ra, thân ảnh của Tần Tang lóe lên, người kiếm hợp nhất hóa thành một vệt cầu vồng, cũng không quay đầu lại chạy vọt về phía hồ dung nham.
Tình huống nguy cấp đành phải dùng đến Ô Mộc Kiếm.
Xèo!
Kiếm quang hiểm hóc xuyên qua vòng vây của phi hầu chạy thoát.
Tần Tang đứng trên bờ đá đen, thân ảnh lung lay miễn cưỡng đứng vững, sắc mặt vô cùng tái nhợt, bình chướng Thiên Huyễn Thần Âm bên cạnh hắn lóe lên rồi sau đó triệt để vỡ vụn, cục diện vốn đang trong tầm khống chế nhưng chuyện ngoài ý muốn lần này quả thật đã vượt qua dự kiến của Tần Tang.
Hắn không nghĩ tới những con phi hầu này lại biết che giấu dung hợp sau đó đột nhiên đánh lén, may mắn hắn luôn cảnh giác phản ứng cực nhanh, mới có thể biến nguy thành an.
Cấm chế của hồ dung nham vô cùng kiên cố, cho dù đám phi hầu đã dung hợp có công kích thì vẫn như cũ lù lù bất động. Con khỉ lớn kia vung côn bổng, vô cùng phẫn nộ nhìn Tần Tang gào thét.
Tần Tang nhìn sơ qua rồi không thèm để ý, đi về thềm đá bình phục sơ lại khí tức, rồi quay đầu nhìn về phía Địa Khuyết lão nhân.
Lão quỷ vẫn một mực ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền không hề nhúc nhích, không biết đang làm cái gì. Tần Tang nhìn thềm đá ở phía sau, do dự một chút rồi cũng khoanh chân ngồi xuống tu phục ám thương trong cơ thể.
Qua một hồi sau, Địa Khuyết lão nhân đột nhiên mở mắt ra, ý vị thâm trường nhìn Tần Tang:
- Thực lực của quái hầu sau khi dung hợp ngay cả lão phu cũng khó mà giải quyết được, may mắn Tần huynh đệ có cảnh giác.
Tần Tang biết Địa Khuyết lão nhân đã phát hiện cái gì nhưng hắn đã có lý do, nhân tiện nói:
- Linh trí của những con phi hầu này cao hơn những con mà vãn bối đã gặp trước đó, không chỉ có thể dung hợp với nhau mà còn biết ẩn nấp đánh lén, sau này thủ đoạn sợ là sẽ còn phức tạp hơn, chỉ dựa vào chi lực Thiên Huyễn Thần Âm của tiền bối vãn bối chỉ sợ không đi xa được.