Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 370 - Chương 370: Phù Văn Kỳ Lạ

Chương 370: Phù Văn Kỳ Lạ Chương 370: Phù Văn Kỳ Lạ

Tần Tang sắc mặt đại biến, thân hình bỗng nhiên cứng đờ, tay chân lạnh như băng.

Lúc không gian Nguyên Thần bị Thiên Huyễn Thần Âm xâm nhập hắn đã dùng thần thức che Thực Tâm Trùng lại, nhưng Địa Khuyết lão nhân lại nhìn ra, không lẽ hắn là người của Khôi Âm Tông?

Không đúng!

Nếu như Địa Khuyết lão nhân là người của Khôi Âm Tông, thì với tu vi của hắn nhất định sẽ thao túng được sâu Thực Tâm Trùng, lúc ở bên ngoài di phủ đã sớm phát hiện thân phận mình rồi.

Nghe giọng điệu của hắn, không phải là phát hiện được Thực Tâm Trùng mà là trong không gian Nguyên Thần của mình cảm ứng được khí tức của nó, điều này nói rõ là trước đây người này đã gặp qua Thực Tâm Trùng và biết rõ nó là thủ bút của Khôi Âm Tông.

Đối với Tần Tang mà nói, Thực Tâm Trùng chính là bí mật lớn nhất ngoài phật ngọc. Nếu thân phận bị bại lộ, cho dù mình có chạy ra ngoài được thì một khi Địa Khuyết lão nhân tiết lộ cho Thiếu Hoa Sơn, mình cũng chắc chắn sẽ bị thanh lý môn hộ.

Tin tức tốt duy nhất là Địa Khuyết lão nhân không có ý muốn giết mình.

Xem ra, trong mắt Địa Khuyết lão nhân mình chính là một tên gian tế đã xâm nhập thành công vào trong Thiếu Hoa Sơn.

Nếu như hắn có ý đồ khác, mình còn sống giá trị sẽ cao hơn so với chết.

Tần Tang trong lòng loạn chuyển, dưới chân lại giống như là mọc rễ đứng yên tại chỗ không dám xê dịch một bước.

Lúc này, thân ảnh của Địa Khuyết lão nhân đột nhiên phi nhanh như thiểm điện về phía ngoài.

Bầy khỉ đang muốn bắt lão nhân thì biển lửa do Tần Tang tạo ra đột nhiên phát sinh dị biến, bên trong sóng lớn cuồng phong của thần âm chi lực hiện ra một cái pháp bảo hình ốc biển.

Trước đó Tần Tang không hề phát hiện sự tồn tại của nó.

Pháp bảo ốc biển ‘ô ô’ rung động cộng thêm sự tương trợ của Thiên Huyễn Thần Âm nên tốc độ tăng vọt kinh người.

Lúc trước, Tần Tang chỉ thao túng một phần nhỏ của Thiên Huyễn Thần Âm như nước trong băng sơn mà thôi, nhưng lực lượng mạnh mẽ hơn lại luôn giấu kín ở nơi bí mật nào đó chờ đợi đến lúc này mới bộc phát.

Loại ẩn núp này hoàn mỹ đến cực điểm, Tần Tang không hề phát giác, hỏa diễm phi hầu cũng không hề phát giác!

Vừa bắt đầu lúc Địa Khuyết lão nhân bắt hắn dò đường thì Tần Tang đã cảm thấy có chút kỳ quái.

Địa Khuyết lão nhân đưa Thiên Huyễn Thần Âm có lực lượng của Kim Đan kỳ cho hắn, nhưng hắn thân là Trúc Cơ Kỳ tu sĩ vẫn có thể nhẹ nhàng thao túng mà không có nửa phần chật vật,điều này không hợp với lẽ thường.

Về sau, lần lượt đi dò đường nhiều lần gặp phải nguy hiểm, vô vàn nguy cơ uy hiếp đến sinh mệnh nhưng từ đầu đến cuối Thiên Huyễn Thần Âm đều không có dị động gì, mọi thứ đều là Tần Tang tự dựa vào chính mình biến nguy thành an.

Khiến cho sự ngờ vực vô căn cứ trong lòng Tần Tang giảm xuống,luôn cho rằng là do mình may mắn cũng có thể là do Thiên Huyễn Thần Âm đặc thù, cho nên mới cho người khác mượn sử dụng được.

Bởi vì, sóng âm thần thông vô cùng hiếm thấy, có năng lực kỳ quái cũng có thể.

Bây giờ mới biết, cỗ lực lượng kỳ quái này từ đầu đến cuối đều là do Địa Khuyết lão nhân khống chế, hắn có vẻ như đang toàn lực cảm giác biến động của phi hầu nhưng thật ra lại nhất tâm nhị dụng thao túng Thiên Huyễn Thần Âm.

Tần Tang có thể tùy ý khống chế Thiên Huyễn Thần Âm chỉ là ảo giác do Địa Khuyết lão nhân tạo ra mà thôi!

Nghĩ thông suốt được điều này, sắc mặt của Tần Tang đắng chát, hắn tự cho là đã tạo ra được cường địch cho Địa Khuyết lão nhân nhưng thực ra chỉ là mồi nhử giúp lão nhân gom phân nửa bầy khỉ lại cùng một chỗ.

Nhất là, tất cả những phi hầu sau khi dung hợp trong hồ dung nham đều bị Tần Tang hấp dẫn đến, khi ốc biển nổi lên uy lực của Thiên Huyễn Thần Âm nháy mắt tăng vọt, lập tức hóa thành từng sợi dây thừng nhanh chóng quấn quanh thân của những con phi hầu kia, sau đó bỗng nhiên xiết chặt giam cầm toàn bộ chúng nó lại.

Giờ phút này, bên biên giới của hồ dung nham xuất hiện một cái kén cực lớn.

Phi hầu đều ở bên trong kén giãy dụa mãnh liệt, kén nâng lên hạ xuống giống như có sinh mệnh, đang hô hấp.

Loại khống chế này không kéo dài được bao lâu, rất nhanh bên trên kén đã vỡ ra vô số vết nứt, sắp sửa bị xé nát. Nhưng vì kén còn nên vẫn cầm chân bầy khỉ được một lúc.

- Ầm ầm!

Kén đã vỡ nát, truy kích của Thần Hầu cũng tới.

Địa Khuyết lão nhân vẫn chưa xông ra bên ngoài lạnh mặt nhìn côn ảnh khổng lồ, đột nhiên hô lên vang dội:

- Ngự!

Ốc biển kịch liệt rung động, thần âm hóa thành thuẫn.

Côn ảnh toàn bộ đều đánh vào trên âm thuẫn.

Sắc mặt của Địa Khuyết lão nhân trắng bệch,thân thể bị đánh bay đi như đạn pháo, nhưng lại hợp với tâm ý của hắn, nhờ ốc biển mở đường bay ra phía ngoài, đụng vào vách tường của hang đá.

Hắn đứng thẳng người lau đi máu tươi nơi khóe miệng, âm trầm cười nhìn bầy khỉ vô năng đang điên cuồng ở bên trong, sau đó mở lòng bàn tay ra nhìn trái cây còn nguyên vẹn cười to mấy tiếng.

Tần Tang đờ đẫn nhìn động tác của Địa Khuyết lão nhân.

Địa Khuyết lão nhân không để ý đến Tần Tang, một tay hắn nâng trái Xích Kim Đằng lên, tay kia cẩn thận từng li từng tí ngưng tụ linh lực hóa thành lưỡi dao cắt xuống trái Xích Kim Đằng. Không ngờ trái này lại vô cùng cứng rắn, Địa Khuyết lão nhân thử nghiệm mấy lần, dùng nhiều sức lực nhưng vẫn y nguyên không hao tổn gì.

Không nghĩ đến trái này lại cứng như vậy,ngay cả tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng không làm gì được.

Chỉ thấy Địa Khuyết lão nhân chau mày vuốt ve trái cây, trầm ngâm một lát rồi hai mắt đột nhiên sáng lên, vội vàng lấy ra một viên ngọc giản đặt giữa mi tâm.

Không lâu sau, Địa Khuyết lão nhân mở mắt ra, trong mắt mang theo sợ hãi lẫn vui mừng nhìn vào trái cây. Tiếp theo duỗi ngón tay dùng linh lực vẽ từng tầng từng tầng phù văn kỳ lạ lên nó.
Bình Luận (0)
Comment