Chương 393: Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn
Chương 393: Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn
Giữa Giao Long tinh phách, tốt nhất thực lực không nên quá chênh lệch, nếu không những tinh phách có thực lực nhỏ yếu sẽ không chịu nổi áp lực của mật phù, tinh phách sẽ nổ tung mà chết.
Mỗi khi có thêm một Giao Long tinh phách, tu sĩ sử dụng mật phù, tốc độ bay cũng nhanh hơn một phần.
Huyền Vũ đạo trưởng chỉ thu vào sáu Giao Long tinh phách, nhưng đều là đại yêu Yêu Linh kỳ điên phong, tương đương tu sĩ Giả Đan cảnh, mật phù này có tốc độ bay vô cùng kinh người.
Bây giờ mật phù còn lại một Giao Long tinh phách, nếu mật phù còn chưa bị hủy hoại, chờ đến sau khi Giao Long tinh phách khôi phục, Tần Tang sử dụng mật phù này liền có thể có tốc độ ngang ngửa tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ!
Đáng tiếc!
Tần Tang có chút ít tiếc nuối than thở thành tiếng, vừa định rút thần thức ra thì đột nhiên cảm nhận được những tiếng cầu khẩn phát ra từ Giao Long tinh phách.
Chỉ chốc lát sau, trên mặt hắn hiện ra nét sợ hãi lẫn vui mừng.
Một nửa Cửu Long Thiên Liễn Phù khác vẫn chưa bị hủy, phần thân còn lại của Giao Long tinh phách đang còn ở bên trong mật phù kia, đang khốn khổ chống cự sự nuốt chửng của nham thạch nóng chảy.
Giao Long tinh phách có thể cảm nhận phần thân còn lại, nếu như hắn tiến vào nham thạch nóng chảy để tìm nó về, chỉ cần tu dưỡng một đoạn thời gian là có thể nhận được Cửu Long Thiên Liễn Phù hoàn chỉnh rồi!
Tần Tang nhất thời kích động, cúi đầu nhìn dòng sông nham thạch nóng chảy đang chảy cuồn cuộn, nét mặt lại có chút do dự.
Một nửa khác của Cửu Long Thiên Liễn Phù đã trôi theo dòng nham thạch nóng chảy, đến giờ đã trôi đi rất xa rồi, không bao lâu nữa, cho dù sức lực của Giao Long tinh phách không bị tiêu hao hết thì cũng đánh mất cảm giác khi ở quá xa.
Nham thạch nóng đáng sợ, ẩn giấu đầy nguy hiểm.
Mà hắn cũng không dám chắc chắn rằng hắn có thể tìm thấy được Cửu Long Thiên Liễn Phù trước khi linh lực cạn kiệt.
Lỡ như chậm trễ thời gian quá lâu thì miệng núi lửa cũng có thể nảy sinh biến hóa.
Chần chờ chốc lát, rốt cuộc Tần Tang hạ quyết định, một tay cầm Cửu Long Thiên Liễn Phù, kích hoạt linh lực hộ thể, nhảy vào dòng sông nham thạch nóng chảy.
Trước lúc rời đi, Tần Tang thúc đẩy linh lực, quấn nham thạch nóng chảy lên, tẩy gột sạch sẽ mọi ngóc ngách trong không gian tận mấy lần, mượn nham thạch để xóa sạch toàn bộ khí tức và dấu vết.
. . .
Bên tai vang lên tiếng 'Ầm ầm', lọt vào trong tầm mắt đều là nham thạch cuồn cuộn.
Sông nham thạch ào ào rầm rộ, vô số chi nhánh ngang dọc đan xen, hình thành một ‘Kênh rạch’ nham thạch vô cùng dày đặc, trong đó còn có ‘Hồ nước’ còn rộng lớn hơn cả nham thạch nóng chảy trong hang đất.
Không có Giao Long tinh phách chỉ đường, Tần Tang căn bản không thể nào tìm thấy một nửa khác của Cửu Long Thiên Liễn Phù ở trong địa hình phức tạp như thế.
Sau khi rời khỏi miệng núi lửa, cấm chế hình tròn khôi phục hoàn toàn, Tần Tang giẫm lên nham thạch mà bay lên, trên đỉnh đầu lập tức xuất hiện cấm chế.
Nham thạch nóng chảy xiết có thể so với Vu Lăng Giang Cửu Điệp Hạp, nhấp nhô không chừng, không gian để lại cho hắn vô cùng chật hẹp, nhất định phải cảnh giác từng giây từng phút, tránh né sóng lớn.
Nhiệt độ cao thiêu đốt, cộng thêm việc thỉnh thoảng lại bị nham thạch nuốt chửng, linh lực trên người Tần Tang tiêu hao vô cùng nhanh chóng. Cửu Long Thiên Liễn Phù vẫn không dừng lại, trôi theo dòng nham, hắn chỉ có thể kiên trì đuổi theo, chậm rãi rút ngắn khoảng cách.
May là bên trong nham thạch nóng chảy không có Hỏa Linh Thú tồn tại, việc này cũng xác nhận suy đoán trước đó của Tần Tang, sự sinh ra của Hỏa Linh Thú có liên quan đến màn chắn đồ đằng kia.
Hắn một tay cầm phù, cảm nhận phương hướng, một tay khác cầm túi Giới Tử của Địa Khuyết lão nhân, toàn lực phá giải cấm chế phía trên.
Tần Tang có mấy bình linh đan có thể khôi phục linh lực, không biết có đủ để dùng hay không, nếu như có thể mở túi Giới Tử của Địa Khuyết lão nhân ra được thì chắc chắn không cần phải lo việc linh đan tiêu hao nữa rồi.
Chính là bởi vì Địa Khuyết lão nhân ép buộc Tần Tang khống chế lực Thiên Huyễn Thần Âm, một đường phá cấm lên núi. Tần Tang vô cùng quen thuộc với Thiên Huyễn Thần Âm, đồng thời cũng có không ít kinh nghiệm đối với cấm chú.
Nếu không thì có thể phải đến rất lâu sau đó mới có hy vọng phá giải cấm chế trên túi Giới Tử.
Không thể không nói là sự châm biếm hết sức.
Nuốt thẳng ba viên Thanh Linh Đan khôi phục linh lực, ánh mắt Tần Tangngưng lại, gắt gao nhìn chằm chằm một chỗ bên trên túi Giới Tử, linh lực trong lòng bàn tay đột nhiên tăng vọt, huyễn hóa một tấm Phi Châm, mạnh mẽ đâm vào đó.
'Vù vù!'
Trên túi Giới Tử chợt xuất hiện chấn động, kèm theo một tiếng vang như đàn ong vò vẽ.
Ngay sau đó, tiếng vang đột nhiên biến thành đinh tai nhức óc, một cỗ sóng âm cực kì mạnh mẽ, không hề báo trước mà bắn ra từ bên trong cấm chế.
Tần Tang đã sớm phòng bị trước, bóng người lập tức lóe lên, nhẹ nhàng né được luồng sóng âm này.
'Soạt!'
Sóng âm chui vào sông nham thạch, nổ tung mấy 'Bọt nước' có bán kính mười trượng, uy lực sau khi sóng âm bùng nổ cũng khiến Tần Tang âm thầm kinh hãi.
Bắn ra luồng sóng âm thế này, cấm chế cơ bản đã đến giai đoạn nỏ mạnh hết đà rồi, Tần Tang không ngừng cố gắng, không cho cấm chế có cơ hội khôi phục, rốt cuộc cũng phá giải được cấm chế.
Chờ đến khi rung động của cấm chế tiêu tán đi, Tần Tang gấp gáp đưa thần thức thăm dò vào bên trong, nhanh chóng tìm thấy được mấy bình linh đan Thanh Linh Đan tương tự, giữ tại trong tay, lúc này mới kiên trì tìm tòi.
Một vài món đồ hỗn tạp khó mà khơi dậy hứng thú cho Tần Tang, linh đan chữa thương rất nhiều, nhiều vô số kể, Tần Tang đã biết từ lâu rồi, cũng không cảm thấy bất ngờ.