Chương 432: Toàn diệt
Chương 432: Toàn diệt
Trong vực sâu, hai đầu Câu Xà “cao tuổi” đang lúc hôn mê, lại bị mùi huyết tinh hấp dẫn, liền lập tức tỉnh lại, lao ra ngăn lại đường đi của bọn họ.
Thân hình của hai đầu Câu Xà này so với những con bên trong làn sương đỏ kia càng thêm to lớn, xem chừng dài tới mười trượng, vảy trên cơ thể chúng đen như mực, mỗi một phiến đều dị thường nặng nề, có một loại quang thải kỳ dị lưu chuyển ở giữa những chiếc vảy, phảng phất giống như Giao Long vậy.
Đầu rắn lộ ra khỏi vực sâu, hai cặp cự nhãn đỏ tươi tiếp cận bọn người La Hưng Nam, vậy mà vẫn còn hơn nửa đoạn thân hình giấu ở bên trong âm khí, đuôi rắn khuấy động âm khí, tạo ra một là sóng và gió to lớn.
Nhìn đến hai cái chướng ngại vật này, trong lòng La Hưng Nam bỗng nhiên 'Lộp bộp' một cái, khuôn mặt cũng theo đó mà biến sắc.
Yêu Linh kỳ trung kỳ!
Thật ra lúc đầu bị Câu Xà truy sát, mọi người cũng không có quá bối rối, cho dù là đánh không lại thì việc đào tẩu để giữ lại một mệnh cũng không có gì khó. Chỉ cần về đến sơn động, thì có thể dựa vào địa thế cùng với việc La Hưng Nam cùng Thịnh Nguyên Tử là hai cao thủ, thì khả năng có thể đem Câu Xà phản sát cũng không nhỏ.
Nhưng bây giờ ai cũng không dám lại có loại ý nghĩ này. Cả đám người lọt vào vòng vây của Câu Xà đang trở nên điên cuồng, trong đó còn có ít nhất hai con Yêu Linh kỳ trung kỳ đại yêu, thực lực đã vượt qua bọn họ.
-Đi mau!
Có người lớn tiếng kêu gọi.
Mọi người không dám dừng lại giây nào, nhanh chóng thoát khỏi vòng vây.
Nhưng tốc độ của Câu Xà lại càng nhanh.
-Xì xì...
Hai cái miệng rắn cực lớn đồng thời mở ra, từ trong miệng chúng phun ra ngoài hai đoàn sương đỏ màu sắc đỏ thẫm, thậm chí còn nhiễm chút đen, ngay lập tức tràn ngập ra, trở thành bức tường đỏ kiên cố, lấy tốc độ kinh người nhào đến chỗ bọn họ.
Cùng lúc đó, từ trong vực sâu đột nhiên lóe ra hai đạo bóng đen, đuôi rắn dị thường linh hoạt từ trong vực sâu bắn ra, hóa thành một cây trường tiên cực lớn, mạnh mẽ đánh tới.
Một cơn gió lớn đập vào mặt.
May mắn thay, La Hưng Nam cùng Thịnh Nguyên Tử đối với thủ hạ có lực khống chế tuyệt đối, khiến trận hình vẫn kiên cố như cũ. Bón hắn thấy thế ngay lập tức mệnh lệnh mọi người kết trận chống cự.
-Kết trận!
Theo tiếng hét lớn La Hưng Nam, linh lực trên thân mọi người mãnh liệt giao động, hóa thành một cái khiêng cực lớn, ngăn tại phía trước đám người.
Cứ như thế, tốc độ chạy trốn bị ép chậm lại, nhưng đây cũng là bất đắc dĩ.
Yêu Linh kỳ trung kỳ yêu thú so ra thì có cùng cấp bậc với La Hưng Nam, Thịnh Nguyên Tử, mà xem xét lại thì thân hình của hai đầu Câu Xà đều vô cùng cường đại, đuôi câu tất nhiên có mang kịch độc.
Bọn họ cũng không dám dùng nhục thân của mình mạnh mẽ chiến đấu với đuôi rắn.
Sương đỏ đánh tới, ở bên ngoài quang thuẫn phát ra thanh âm 'Xuy xuy' rợn người. Những làn sương đỏ này dĩ nhiên là có thể ăn mòn quang thuẫn, có thể thấy được độc tính mãnh liệt đến cỡ nào. May mắn bị nó bị quang thuẫn một mực ngăn cản ở bên ngoài, không có cách nào xâm nhập vào trong.
Nhưng đuôi rắn theo sát mà đuổi đến lại không có dễ ngăn cản như vậy.
Bởi vì phân nhánh duyên cớ, đuôi rắn đánh tới lại có bốn đầu, không thể phân biệt được trước sau, mạnh mẽ đánh vào bên trên quang thuẫn.
'Ầm!'
Quang thuẫn run lên bần bật, sắc mặt mọi người trở nên trắng bệch, chấn kinh với lực lượng cường đại của Câu Xà.
Đuôi câu bên trên đuôi rắn mang theo hàn quang khiếp người, dĩ nhiên là kém một chút nữa là đã xuyên qua quang thuẫn, may mắn quang thuẫn đầy đủ kiên cố, không có bị đâm xuyên, nhưng giây phút đuôi câu đến gần trong gang tấc đã đem hai người ở trận hình phía trước sợ đến chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
-Cấm cố!
Mọi người sợ hãi không thôi, lại nghe được hai người La Hưng Nam hét lớn, lại lần nữa vội vàng thôi động linh lực, ngay lập tức hòa tan ở quang thuẫn phía trước, hóa thành vô số đầu quang tác, giống như từng sợi chạm tay, ngược lại cuốn lấy đuôi rắn của Câu Xà.
Loại quang tác này vô cùng cứng cỏi, một mực giam đuôi rắn lại, Câu Xà kịch liệt giãy dụa, quang tác căng đứt vô số, nhưng là một thời gian dài cũng không có tránh thoát.
-Gào!
Câu Xà gầm thét, từ bỏ đuôi rắn, dò đầu đến tấn công.
Nhưng cùng so sánh với đuôi thì đầu rắn liền không có linh hoạt được như vậy, sương đỏ mặc dù độc, nhưng muốn ăn mòn xuyên thấu linh lực hộ thể của mọi người thì cũng cần một khoảng thời gian nhất định.
-Đi mau!
Thịnh Nguyên Tử hô to.
Cơ hội chớp mắt là qua.
Không cần Thịnh Nguyên Tử nhắc nhở, mọi người cũng rõ ràng thế cục gấp gáp. Phía sau Câu Xà đồng dạng lọt vào điên cuồng, bám đuôi mà tới, đều đã đến gần trong gang tấc, nếu như không nhanh chóng chạy ra bao vây, chỉ có một con đường chết.
Thế cục khẩn cấp, mọi người bày ra các loại thủ đoạn, độn quang như điện.
Đúng lúc này, thân ảnh Ngu Không đang ẩn thân chỗ tối bỗng nhiên hơi động một chút.
Đồng thời, bên tai Tần Tang truyền đến lời nói được Ngu Không truyền âm tới, nhưng còn chưa chờ hắn trả lời, đã nghe Ngu Không vội vàng quát một tiếng, phát ra một cái mệnh lệnh mâu thuẫn với cái cái ban nãy.
-Đừng nhúc nhích!
Lời còn chưa dứt, liền nghe xa xa phía chiến trường truyền đến từng tiếng thanh âm kinh sợ.
Cảnh tượng ngay sau đó, Tần Tang cũng nhìn thấy.
Bên trong làn sương đỏ ngập trời, đột nhiên có một con Câu Xà vượt qua đám người, hình thể của nó, so với hai đầu rắn hôn mê trong vực sâu chỉ có hơn chứ không kém!
Chờ nó xông ra khỏi làn sương đỏ, mọi người lúc này mới phát hiện nó có tồn tại.
Ngoại trừ hai đầu ngủ say ở bên trong vực sâu, tại bên trong núi thấp, lại còn có một cái Câu Xà “Trẻ tuổi”, đồng dạng cũng là Yêu Linh kỳ trung kỳ.