Chương 458: Đẩy tới đẩy lui
Chương 458: Đẩy tới đẩy lui
Tần Tang âm thầm gật đầu, thu xếp sơ qua thi thể của La Hưng Nam, thu vào trong túi Giới Tử.
Căn cứ vào ghi chép của Thiên Âm Thi Quyết, sức mạnh của Sát Thi và sức mạnh của tu sĩ khi còn sống có quan hệ mật thiết với nhau, dùng thi thể của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ để chế thành Sát Thi, sức mạnh còn hơn một bậc so với Sát Thi trước đó.
Hồi tưởng lại trận chiến vừa nãy, trái tim của Tần Tang vẫn như cũ căng thẳng mà đập thình thịch, mặc dù hắn nắm chắc tám phần mười,
Nhưng khi thật sự áp dụng, vẫn nguy hiểm không gì sánh được.
La Hưng Nam cũng có mang theo phù bảo, người này nhìn thấy chính mình sử dụng phù bảo Ngọc Như Ý, khẳng định đã có đề phòng, chỉ dựa vào phù bảo hoặc là Thập Phương Diêm La Phiên, không có khả năng giết chết hắn.
Nếu như đều dùng cả hai, linh lực của hắn rất khó để chống đỡ khoảng thời gian quá dài, rất khó để cưỡng ép giết chết La Hưng Nam người mà có phù bảo hộ thể .
Cho nên Tần Tang định ra sách lược, cả gan mạo hiểm, may mà đã thành công.
Tần Tang không trực tiếp thu hồi Thập Phương Diêm La Phiên, mà để cho toàn bộ chủ hồn trở về Quỷ Phiên, sau đó che giấu nó đi.
Thượng Quan Lợi Phong nhìn thấy Tần Tang điều khiển ma khí, nhưng cũng không hỏi gì cả.
Lướt quay trở về cửa hang, Tần Tang để cho Thượng Quan Lợi Phong điều dưỡng khôi phục, chính mình lại chịu đựng nỗi đau đớn ở trên người, ẩn trốn ở cửa hang, ánh nhìn đầy cảnh giác về phía bên ngoài.
Một khoảng thời gian trôi qua, từ đầu đến cuối vẫn trời yên biển lặng.
-Xem ra Bạch Y Tú Sĩ đã đi rồi.
Tần Tang âm thầm gật đầu, người này quả thực cũng không tham lam, nếu không rất có khả năng sẽ ở lại để làm ngư ông đắc lợi.
Đương nhiên, chính mình sẽ không để cho hắn thực hiện được.
Nơi đây không phải là chỗ để ở lại lâu, Tần Tang phất tay triệu hồi Thập Phương Diêm La Phiên, quay người lướt qua tiến vào trong động, phát hiện Vân Du Tử đang ngồi xếp bằng, mặc dù vẫn cực kỳ suy yếu, nhưng đã tốt hơn nhiều so với lúc vừa nãy.
Nghe Tần Tang nói như vậy, Vân Du Tử và Thượng Quan Lợi Phong đều đồng ý, ba người dùng phương pháp trái ngược, trực tiếp bay về phía chỗ sâu của Cổ Tiên chiến trường.
Ngay tại lúc bọn hắn rời đi không lâu.
Bên trong động phủ, Cung Phụng đại điện bỗng nhiên xảy ra chấn động, từng đợt dao động kỳ dị truyền ra.
Người ở các nơi trong động phủ đều cảm ứng được dao động, đều nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ.
Ngay sau đó, một đạo màu cầu vồng đột nhiên xông ra khỏi đại điện, tiếp theo chính là tiếng gầm thét của Câu Xà.
Tất cả mọi người đều biết rõ Cung Phụng đại điện đã xuất hiện dị biến, nơi đây có vị trí đặc thù, giá trị không hề tầm thường, nếu như có dị bảo xuất thế, tuyệt đối là sự tồn tại khó lường.
Trong nháy mắt, ngoại trừ những người đã tiến vào Linh Bảo Các, tất cả mọi người đều tranh nhau chen lấn bay về phía Cung Phụng đại điện, vô số đạo độn quang giống như những con đom đóm nhỏ lấm ta lấm tấm, hội tụ ở đỉnh núi, vô cùng tráng lệ.
Những thứ này cùng bọn người Tần Tang không có quan hệ gì cả.
Sau khi rời khỏi Thu Hồng phường thị, bọn họ mới tìm được chỗ ẩn nấp, ba người đều là những người đã bị thương, nơi đây ở sâu trong Cổ Tiên chiến trường, nguy hiểm chồng chất, cần phải nhanh chóng hồi phục mới được.
Trong đó thương thế của Tần Tang là nhẹ nhất, ăn vào mấy viên linh đan, tĩnh tọa vận hành công pháp, chẳng mấy chốc, ảnh hưởng của thương thế đã không còn lớn nữa.
Vết thương nghiêm trọng nhất của Thượng Quan Lợi Phong chính là cánh tay trái bị gãy mất, trừ điều đó ra thì không có gì đáng ngại cả, chủ yếu là khí hải cạn kiệt, có thời gian khôi phục cũng không khác nhau mấy so với Tần Tang.
Chỉ có Vân Du Tử, điều tức lâu như vậy, nhưng vẫn không thấy có bao nhiêu khởi sắc cả, cái giá mà hắn phải trả khi thôi động Vô Hạ Châu, còn lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Tần Tang.
Vân Du Tử mở hai mắt ra, bên trong ánh mắt vẻ mỏi mệt đã giảm bớt, có chút bất đắc dĩ mà nói: 'Lão đạo lần này sợ là cần phải tĩnh dưỡng vài năm, mới có thể bù đắp được hao tổn, trong khoảng thời gian này không thể giúp Tần lão đệ luyện chế linh đan, nếu không tự ý mở lò, xác suất thành công sẽ giảm đi, bỗng dưng lãng phí cái gốc Huyền Văn Hoàng Tinh không dễ có được này.'
-Tiền bối không cần phải gấp. . .
Sự việc này tạm thời không có ảnh hưởng lớn, sớm vài năm hay muộn vài năm thì cũng không có gì khác cả.
Tần Tang nói xong một câu, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, lấy ra túi Giới Tử của Cát Nguyên và La Hưng Nam, lục lọi tìm ba cây linh dược ở bên trong, đặt ở trước mặt.
-Trong ba cây linh dược này, có cây nào có thể trợ giúp tiền bối khôi phục thương thế hay không?
Vân Du Tử lắc đầu liên tục:
-Như vậy sao được! Mặc dù lão đạo không có tận mắt nhìn thấy, nhưng Tần lão đệ giết chết La Hưng Nam, ắt hẳn hết sức nguy cấp, một chút vô ý, vạn kiếp bất phục! Những thứ này đều là Tần lão đệ liều mạng đoạt được, lão đạo không thể cầm được.
Tần Tang không đồng ý nói:
-Nếu như không có tiền bối làm trọng thương Nhân Thủ Hào, làm cho Câu Xà kinh sợ thối lui, vãn bối vốn không thể có cơ hội liều mạng với La Hưng Nam, chắc đã bỏ mạng dưới miệng của yêu thú, tiền bối dù sao cũng không muốn vãn bối làm người vong ân phụ nghĩa đúng không? Còn có Thượng Quan đạo hữu cũng giúp sức, ba cây linh dược này, vừa vặn có thể chia đều.
Không nghĩ tới, Thượng Quan Lợi Phong cũng không chút do dự mà cự tuyệt việc phân chia linh dược.
Tần Tang có chút dở khóc dở cười, hắn tuyệt đối không nghĩ tới, linh dược ngàn năm mà người người tranh đoạt, có thể khiến cho vô số tu sĩ liều mạng, lại bị ba người bọn họ đẩy tới đẩy lui.