Chương 460: Chiến lợi phẩm
Chương 460: Chiến lợi phẩm
Tiếp theo, hai người đứng lên, đứng đối mặt nhau, ở giữa khoảng cách khoảng một trượng.
Thượng Quan Lợi Phong bỏ trường đao xuống, cũng thu về toàn bộ linh lực trong khí hải, không chút phòng vệ nào mà đứng ở chỗ đó, thần thức mở rộng ra, nói khẽ:
-Đạo trưởng, bắt đầu đi!
Tần Tang hơi hơi gật đầu, mi tâm khẽ lóe lên, Ô Mộc Kiếm bay nhanh ra, trong chớp mắt lướt đến trước mặt của Thượng Quan Lợi Phong, Sát Phù bên trên thân kiếm đột nhiên bị kích thích, sát ý vô tận đã phóng xuất ra.
Chỉ là để cho Thượng Quan Lợi Phong lĩnh ngộ sát ý chỗ Sát Phù phóng thích ra mà thôi, tiện tay mà thôi, không có tổn thất gì đối với Tần Tang cả.
Kiếm khí và thần thức của Thượng Quan Lợi Phong tiếp xúc với nhau.
Dưới sự ràng buộc của Tần Tang, kiếm khí không có tổn thương đến Thượng Quan Lợi Phong.
Có điều, dùng thần thức trực tiếp tiếp xúc với Sát Phù, cũng là một hành động vô cùng nguy hiểm, sắc mặt Thượng Quan Lợi Phong ngay lập tức trắng bệch ra, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì như cũ.
Nhìn Thượng Quan Lợi Phong sắp không kiên trì nổi nữa, Tần Tang bèn thu hồi Ô Mộc Kiếm, nếu không rất có khả năng sẽ để lại những tổn thương không đáng có cho Thượng Quan Lợi Phong.
Thượng Quan Lợi Phong chắp tay một cái, lập tức khoanh chân ngồi xuống, chờ sau khi hắn khôi phục, lại lặp lại, cứ làm như thế mấy lần.
Chờ Thượng Quan Lợi Phong lĩnh hội xong, Vân Du Tử cũng nuốt linh dịch của Hàm Yên Thảo vào trong bụng, luyện hóa một phần, tỉnh lại từ trong ngồi thiền, mở hai mắt ra.
Linh dược ngàn năm linh dược quả nhiên có hiệu quả, vừa qua không bao lâu, khí sắc Vân Du Tử đã tốt hơn rất nhiều, khí hải cũng khôi phục được một phần, ít nhất tự mình đi đường thì không có vấn đề gì cả.
-Đã luyện hóa được ba phần dược lực, hiệu quả còn tốt hơn so với trong tưởng tượng của lão đạo. Dược tính của linh dược ngàn năm rất lớn, không thể nhất thời nóng lòng, dược lực còn lại có thể đợi sau này từ từ luyện hóa, nơi đây không thể ở lại lâu được, chúng ta vẫn nên nhanh chóng trở về chỗ an toàn.
Vân Du Tử thở phào một hơi, đứng dậy nói ra.
Ba người lượn quanh một vòng lớn, tránh né Tây Hoang Trấn, một lần nữa lại trở về khu vực ngoại tầng.
Thượng Quan Lợi Phong từ biệt với bọn hắn, quyết định trở về trong động phủ khổ cực tu luyện.
Tần Tang cùng Vân Du Tử đưa mắt nhìn theo hắn đi về phía xa.
-Thiên phú của người này không tệ, hiếm thấy chính là tâm tính cao đẹp, có ơn tất báo, nếu như Tần lão đệ giữ hắn lại, hẳn là một trợ thủ không tệ.
Vân Du Tử thản nhiên nói ra.
Tần Tang không nói gì cả.
Pháp không truyền sáu tai*.
*Pháp không truyền sáu tai: Đề cập đến những vấn đề bí mật nghiêm trọng không thể cho người khác biết.
Trên người hắn có quá nhiều bí mật, có thể để cho Thượng Quan Lợi Phong biết về Thập Phương Diêm La Phiên, cũng bởi vì hắn dùng thân phận là Thanh Phong đạo trưởng, đây là thân phận giả của hắn.
Vẫn là cá quay về nước, quên đi chuyện trên bờ thì tốt hơn.
-Tiền bối, đi thôi.
Tần Tang xoay người rời đi, cùng với Vân Du Tử đi kề vai với nhau, đạp lên cát vàng mênh mông, quay trở về Huyền Lô Quan.
Thái Ất Đan Tông có động phủ của chính mình, Vân Du Tử chọn cái động cách Tần Tang không xa, chỉ chờ sau khi hắn khỏi hẳn thì sẽ bắt đầu luyện chế Huyền Văn Hợp Vận Đan.
Nhân tiện, Vân Du Tử ra lệnh cho quản sự của Thái Ất Đan Các sưu tập phụ dược, giá trị của những phụ dược này quá thấp so với chủ dược, không khó để tìm được, Tần Tang chỉ cần đưa linh thạch ra là được, không cần phải hao tâm tổn trí.
Độn quang rơi vào phía trước của động phủ, Tần Tang kiểm tra cấm chế của động phủ một phen, xác định chưa từng bị người khác chạm qua, sau đó đẩy cửa đi vào.
Phong bế động phủ.
Tần Tang ngồi xếp bằng ở trên giường băng, tự xem xét lại bản thân, cẩn thận kiểm tra một phen, những vết thương phải chịu ở Thu Hồng phường thị cơ bản đều đã khỏi hẳn, sẽ không để lại ảnh hưởng đối với việc tu hành.
Khí hải thì vẫn như thế.
Hắn đã sớm xác định được, căn cơ bị hao tổn không có hy vọng tự lành lại, chỉ hi vọng Huyền Văn Hợp Vận Đan có thể giải quyết được cái tai hoạ ngầm này.
Đúng rồi, không biết Cửu Hoa Thanh Sương Thảo có thể chữa trị khỏi thần chí của Vân Du Tử hay không.
Tần Tang tỉnh lại từ trong ngồi thiền, ngửa đầu nhìn chằm chằm đỉnh đá mài thô ở phía trên, suy nghĩ một trận có chút không thuộc về bản thân hắn, sờ tay vào trong ngực, lấy ra túi Giới Tử của La Hưng Nam.
Di vật của Cát Nguyên, ngoại trừ gốc Lam Lộ Đàm kia, hai pháp khí tốt nhất đã đưa cho Thượng Quan Lợi Phong, những đồ vật vụn vặt khác đều có giá trị không cao.
Phần chính ở chỗ La Hưng Nam này.
Đầu tiên chính là Ngân Đao phù bảo.
Tần Tang nhìn xem vết nứt bên trên phù bảo, cẩn thận từng li từng tí mà cầm lên, cảm ứng được một chút uy năng mà phù bảo còn thừa lại.
La Hưng Nam vô cùng quả quyết, cuối cùng liều chết đánh cược một lần, toàn lực thôi động phù bảo, dẫn đến việc uy năng của phù bảo bị tiêu hao nghiêm trọng.
Nếu như chiến cuộc không kịch liệt, tiết kiệm thì còn có thể dùng được hai lần, nếu như thực lực của đối thủ quá mạnh, cục diện giằng co, đoán chừng dùng một lần thì đã báo hỏng.
Ngọc Như Ý bị hủy, lại lấy được cái Ngân Đao phù bảo này, mặc dù tổn hại nghiêm trọng, cũng xem như đã bù đắp được một ít tổn thất, có chút ít còn hơn không.
Khách quan mà nói, Tần Tang cảm thấy Âm Dương La Bàn ngược lại mới là thứ dùng tốt nhất .
Không hề nghi ngờ, Âm Dương La Bàn là một pháp khí cực phẩm, có điều tác dụng vô cùng đặc thù, mặc dù Âm Dương Từ Quang của La Bàn cũng có mấy phần phòng hộ chi lực, nhưng cũng không phải là pháp khí chỉ đơn giản dùng để giết người hoặc là phòng ngự.