Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 462 - Chương 462: Nửa Thành

Chương 462: Nửa thành Chương 462: Nửa thành

Tu vi của hắn không phải nói tăng cao thì có thể tăng cao, còn phải chịu sự hạn chế của Sát Phù, nếu như dùng Tích Huyết Quỷ Cô để tăng cao tu vi, không kịp lĩnh hội Sát Phù thì dược lực của Huyền Văn Hợp Vận Đan sẽ bị lãng phí.

Tích Huyết Quỷ Cô bất cứ lúc nào cũng có thể lấy để luyện hóa, không nên nhất thời vội vã.

Phất tay thu lại cả hai cây linh dược, sau đó Tần Tang lấy thi thể của La Hưng Nam ra, Thiếu Âm Từ Bình cùng Ngũ Hành Âm Vật, chuẩn bị luyện chế nó thành Sát Thi.

Thi thể của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, sau khi luyện thành Sát Thi, cũng có sức để đánh một trận với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.



Đáng tiếc lúc ấy hắn cũng đang gần như khô kiệt linh lực, nên không dám để La Hưng Nam sống, bằng không thì sẽ lại có thêm một bộ hoạt thi có thực lực Trúc Cơ trung kỳ.

Luyện chế Hoạt Thi, còn thiếu Dẫn Hồn Thảo cần thiết để chế Thiên Thi Phù, Tần Tang thông qua Vân Du Tử nên đã làm quen được với tu sĩ phụ trách Thái Ất Đan Các, vậy nên nhờ được họ hỗ trợ.

Hiện giờ khả năng luyện chế Sát Thi của Tần Tang đã vô cùng thông thạo, chỉ cần làm từng bước, nếu không xảy ra sự cố ngoài ý muốn thì sẽ luyện thành được Sát Thi.

Hắn điều khiến Sát Thi ra tay với mình để dò xét thực lực của Sát Thi, sau đó không khỏi âm thầm gật đầu, con này so với Sát Thi luyện chế trước đây thì mạnh hơn một bậc, so với ghi chép trong Thiên Âm Thi Quyết thì chênh lệch không lớn, quả là một trợ lực cường đại.

Hắn thu nó vào túi Thi Khôi, để túi chậm rãi nuôi thi, sau đó liền bế quan tu luyện, chờ đợi tin tức của Vân Du Tử.

...

Một năm sau.

Tần Tang cảm ứng được cấm chế của động phủ bị người khác kích hoạt, hắn tỉnh lại từ trong trạng thái nhập định.

Hắn cảm ứng khí hải một chút, sau đó đứng dậy đi ra khỏi động phủ, thấy Vân Du Tử đang đứng ngoài động phủ, sắc mặt hồng thuận, khí sắc sung mãn thì không khỏi vui mừng:

-Tiền bối đã khỏi hẳn rồi sao?

Vân Du Tử mỉm cười gật đầu:

-May mà có gốc Hàm Yên Thảo ngàn năm kia, bằng không thì hẳn còn phí thêm mấy năm. Tần lão đệ, ta đã dặn Thái Ất Đan Các chuẩn bị đan thất kỹ càng, phụ dược cũng đã chuẩn bị đầy đủ, hẳn là có thể bắt đầu luyện chế đan dược rồi.

Tần Tang nghe vậy thì tự nhiên cảm thấy hơi khẩn trương, sau đó liền âm thầm cười nhạo chính mình thật quá không biết giữ bình tĩnh, vội đè cảm xúc rộn ràng trong lòng rồi theo Vân Du Tử đi tới đan thất.

Thái Ất Đan Các phát hiện một mạch dung nham trong lòng đất sâu dưới núi tuyết, vậy nên xây đã đan các ở nơi đó, mượn Địa Hỏa chi lực để luyện đan, trong đó có vài đan thất cho người ngoài thuê, hai gian có Địa Hỏa chi lực ổn định nhất thì để cho cao thủ bản môn sử dụng.

Từ vách đá tiến vào trong, tiến xuống dưới dọc theo thềm đá, Tần Tang cảm thấy xung quanh càng ngày càng nóng, nhưng hắn vẫn thẳng bước tiến vào sâu trong lòng đất, sau đó bị thủ vệ ngăn lại, Tần Tang giao Huyền Văn Hoàn Tinh cho Vân Du Tử, đưa mắt nhìn hắn tiến vào hành lang, đi về phía đan thất trọng yếu nhất, còn Tân Tang thì chờ ở bên ngoài.

Chớp mắt đã qua ba ngày.

Vân Du Tử vẫn không xuất hiện.

Ý nghĩ khẩn trương trong lòng Tần Tang sớm đã lắng lại, thần sắc như thường ngồi xếp bằng tu luyện, chờ đợi tin tức, cũng không sốt ruột.

Hắn biết rõ luyện đan không hề dễ dàng, vài vị đan sư thậm chí còn bế quan ròng rã một tháng trong đan thất, để cho tâm cảnh của mình đạt đến cảnh giới tâm lặng như nước, chỉ để tăng lên một tia tỷ lệ thành công.

Bốn ngày.

Năm ngày.

...

Mãi cho đến ngày thứ mười.

Trong hành lang truyền đến từng tiếng bước chân nhẹ nhàng, Tần Tang bỗng mở mắt ra, đứng dậy.

Dưới ánh mắt chờ mong của Tần Tang, Vân Du Tử không lộ ra biểu hiện gì, cuối cùng vui vẻ nói ra:

-May mắn không làm nhục mệnh!

Với tính cách của Tần Tang thì cũng không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm, sau đó hắn thấy Vân Du Tử phất tay bày ra một tầng bình chướng, trong tay bưng một cái bình ngọc.

Trong bình ngọc có một viên đan dược hấp dẫn ánh mắt Tần Tang.

Viên linh đan này tỏa ra ánh sáng Huyền Hoàng nồng đậm, trên mặt đan dược mơ hồ hiển hiện từng đạo Huyền Văn, ánh sáng mờ ảo, nhìn cực kì giống Huyền Văn Hoàng Tinh.

Đây chính là Huyền Văn Hợp Vận Đan!

Tần Tang từng nghe qua mô tả của Hợp Vận Đan, thứ đó có màu xanh nhạt, cũng không có loại Huyền Văn này, so với Huyền Văn Hợp Vận Đan thì khác biệt rất lớn, nguyên do là bởi vì cách luyện đã được thay đổi.

Nhận lấy bình ngọc, Tần Tang mở nó ra, cũng không có mùi gì bay ra, nhưng ánh sáng Huyền Hoàng trên bề mặt linh đan lại bỗng dưng bay ra ngoài, cứ như đan dược sắp chảy ra vậy.

Tần Tang vội vàng đậy bình ngọc lại, quay về phía Vân Du Tử, chắp tay cảm tạ.

-Đã khiến tiền bối phải phí tâm rồi!

Vân Du Tử lắc đầu, dặn dò:

-Tần lão đệ, ta còn muốn luyện chế Cửu Hoa Thanh Sương Thảo, vậy nên không tiễn ngươi, nhưng có một vài điểm thiết yếu khi sử dụng đan dược này mà ngươi cần phải nhớ kỹ. Thứ nhất, lúc sử dụng đan thì khí hải phải thật viên mãn, không được thiếu hụt; thứ hai là không thể nóng vội, cần không người quấy rầy, chậm rãi luyện hóa dược lực…

Nghe xong chỉ điểm, Tần Tang từ biệt Vân Du Tử, sau khi rời khỏi đan thất thì vội ngự kiếm bay lên, hóa thành một đạo kiếm quang bay về động phủ.

Sau đó tăng cấm chế ngoài động phủ thêm mấy tầng.

Tần Tang ngồi xếp bằng trên giường, đặt bình ngọc trước mặt, trước tiên nhắm mắt tĩnh tọa, vận chuyển công pháp, qua mười chu thiên, điều chỉnh trạng thái lên đến đỉnh phong.

Tiếp theo, khí tức của hắn hơi dừng lại, sau đó hắn đột nhiên mở bình ngọc ra, đưa Huyền Văn Hợp Vận Đan lên trên miệng rồi không chút do dự nuốt vào.
Bình Luận (0)
Comment