Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 474 - Chương 474: Âm Sơn Quan

Chương 474: Âm Sơn Quan Chương 474: Âm Sơn Quan

Những linh dược này tiết kiệm không ít thời gian tu luyện, để cho hắn có thêm cơ hội đi tìm cơ duyên Kết Đan và biện pháp tu phục căn cơ.

Tốc độ này, trong Thiếu Hoa Sơn đồng môn cũng xem như là trung thượng.

Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể thăng cấp Ô Mộc Kiếm lên, hơn nữa ở trung gian không gặp phải các việc vặt khác làm chậm trễ.

Nếu như năng lực của Tần Tang có thể tốt một chút, tốc độ tu luyện của hắn bây giờ chắc chắn càng thêm kinh người, chẳng trách tiền bối Thanh Trúc có thể bốn mươi năm thăng đến Kết Đan.

Đáng tiếc khả năng khi sinh ra đã như thế, không tới mức khiến người đố kỵ.

Ba ngày sau.

Tần Tang xuất quan, từ biệt Đằng Nam, bay đến Trường Dương phường thị.

Hắn quyết định trực tiếp đi dọc theo biên cảnh chiến trường Cổ Tiên đi tới Âm Sơn Quan, vì vậy khi tiến vào chi nhánh Thái Ất Đan trong Trường Dương phường thị, chuẩn bị bán một ít tạp vật và mua một số linh đan.

Quản sự trong tiệm là một vị lão giả sơ kỳ Trúc Cơ kỳ họ Lưu.

Lưu quản sự nhận ra Tần Tang, thấy hắn đi vào thì vội vàng đứng dậy, hành lễ nói:

-Tần đạo hữu, thời gian trước ta có nhận được tin tức của Vân Du Tử sư đệ. Hắn bây giờ đã xuất quan, quyết định ở lại trong động phủ ban đầu tu luyện một khoảng thời gian, biết được Tần đạo hữu đã từng đi tìm hắn, lập tức truyền tin tới. Nếu như Tần đạo hữu có chuyện quan trọng, có thể trực tiếp đến động phủ của hắn.

Tần Tang đúng là chuẩn bị thỉnh giáo Vân Du Tử về vấn đề căn cơ của hắn, để hắn ta giúp nghĩ ra biện pháp giải quyết.

Cho nên trước khi đến bí cảnh Thiên Tinh, đã nhờ Lưu quản sự chú ý tin tức của Vân Du Tử, không ngờ Vân Du Tử đã xuất quan, chủ động truyền tin tới.

-Lưu tiền bối, không biết Vân Du Tử tiền bối bế quan có thu hoạch gì không? Chẳng lẽ là đột phá trung kỳ Trúc Cơ kỳ?

Vân Du Tử vậy mà có thể đột phá Trúc Cơ kỳ thành công ở cao tuổi như vậy, tài năng chắc chắn sẽ không thảm không nỡ nhìn như hắn, chỉ có điều bởi vì tai hoạ ngầm ẩn giấu trong thời gian đột phá, dẫn đến tu vi Trúc Cơ kỳ sau đó sẽ tăng chậm lại.

Nếu như Cửu Hoa Thanh Sương Thảo có hiệu quả, giải quyết được ám thương của hắn, đột phá trung kỳ Trúc Cơ kỳ sẽ không phải là vấn đề lớn.

-Cái này lão nhân gia thật không biết.

Lưu quản sự nhẹ nhàng lắc đầu, ngữ khí mang theo khâm phục nói:

-Nhưng mà, Vân Du Tử sư đệ nhiều lần có thể tạo ra kỳ tích, nói không chừng đúng như Tần đạo hữu nói, tiến thêm một bước!

. . .

Rời khỏi Trường Dương phường thị, Tần Tang trầm ngâm trong chốc lát, chưa vội về Huyền Lô Quan, mà trực tiếp bay về phía đông.

Vân Du Tử ở tại động phủ tu luyện, trong vòng một hai năm chắc chắn sẽ không rời đi, không ngại chờ sau khi hội đấu giá kết thúc lại đi tìm hắn.

Âm Sơn Quan.

Một trong những Thất Hùng Quan, nằm giữa Thuần Cương Thành và Thiên U Quan.

Thành này có khung cảnh hoàn toàn khác với Huyền Lô Quan.

Thành lớn nằm trong vùng đầm lầy vô tận, tựa như vùng đất ở cực bắc với cái lạnh khắc nghiệt, đầm lầy không kết băng, thay vào đó bọt khí ùng ục từ dưới bốc lên, bọt bùn sau khi vỡ ra liền bay lên một luồng hơi ẩm.

Dưới đáy đầm lầy dường như có một mạch suối nước nóng.

Khí nóng tỏa ra liên tục không kịp tản đi, khiến toàn bộ đầm lầy bị bao phủ trong một tầng trong sương mù dày đặc, cực kỳ u ám.

Chỉ khi bay cao lên không trung mới có thể nhìn thấy mặt trời.

Trong hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy, tất nhiên vẫn có nhiều loại cỏ cây sinh trưởng được trong đầm lầy, chỉ có điều phần lớn hình thù của chúng cực kì quái dị, nhất là khi ẩn trong màn sương mù dày đặc, cây cổ thụ tư thế vặn vẹo hệt như những con quái vật đang giương nanh múa vuốt.

Tường thành Âm Sơn Quan được tạo thành từ một hàng những cây cổ thụ kỳ dị này, cổ thụ cao chọc trời toàn thân màu xanh đen, cây nhỏ nhất cũng phải lớn cỡ vòng ôm của vài chục người, cực kỳ đáng kinh ngạc.

Những thân cây san sát tựa gần vào nhau giống như đã chết, trông hình dạng bề ngoài không khác gì sắt đá.

Phòng ngự của Âm Sơn Quan không tính là quá nghiêm ngặt, sau khi Tần Tang bước vào thành thì giao nạp linh thạch cho vệ binh thủ thành, có được lệnh bài, có thể tùy ý ra vào trước khi lệnh bài mất đi hiệu lực.

Nhìn toàn cảnh Âm Sơn Quan, Tần Tang có hơi vẻ hơi kinh ngạc.

Đây là tòa thành được xây dựng trên một ngọn cây.

Nghe nói ở Âm Sơn Quan, rất nhiều tu sĩ mở động phủ ở bên trong hốc cây, quả thật không phải là nói sai.

Lúc này trong Âm Sơn Quan chật ních người, âm thanh người huyên náo có một loại cảm giác phồn hoa nhộn nhịp, hơn nữa những người lui tới đều là tu sĩ, quả thực rất hiếm thấy, đoán chừng đều bị hội đấu giá thu hút tới.

Những tu sĩ này ăn mặc đủ kiểu, có thể nói là quần ma loạn vũ.

Trong thành Âm Sơn, dưới sự đàn áp của đại thành chủ Nguyên Anh kỳ, bất kể chính ma tà tu cũng đều không dám gây sự, cho dù có xuất hiện mâu thuẫn thì chỉ có thể ra ngoài thành ước chiến, nên trong thành vẫn là một cảnh tượng hài hòa, nhìn có chút quái dị.

Tần Tang lướt qua mặt đất có vô số cành cây tinh mịn dệt thành hình lưới, từ phía trên nhìn xuống có thể thấy rõ bùn đen cuồng cuộn bên trong khiến người khác buồn nôn, nhưng cũng không có khí tức hôi thối.

Hơn nữa, sức nóng trong lòng đất cũng không cách nào xâm nhập vào Âm Sơn Quan, bây giờ đang là ban ngày, mặt trời chói chang, trong thành tràn ngập ánh sáng.

Dẫm mạnh một phát, lưới cây nổi lên ánh sáng yếu ớt của cấm chế, rất vững chắc.

Tần Tang nhìn xung quanh một chút, sau đó chen vào đám người, rẽ qua mấy con phố, đứng phía trước một tòa nhà gỗ ba tầng.
Bình Luận (0)
Comment