Chương 504: Thiên Thi Phù
Chương 504: Thiên Thi Phù
Vốn cho rằng bọn họ đã chết ở bên trong trận đại loạn kia, nếu bây giờ biết được bọn họ vẫn còn sống, dĩ nhiên là Tần Tang sẽ không ngần ngại ra tay giúp đỡ, huống chi thực tế cũng chỉ cần một cái phất tay mà thôi.
Tâm tính biến đổi là chuyện về sau.
Nhìn thấy giữa huynh đệ Đàm thị có thân tình ràng buộc ở giữa, lại nhớ tới tình yêu giữa Thanh Đình sư tỷ và Tưởng sư huynh, rồi lại nhớ tới Vu Đại Nhạc trở nên điên cuồng vì tu tiên, hình như Tần Tang đã hiểu được chuyện gì đó.
Liên quan tới bản thân, liên quan tới tình yêu, liên quan tới đạo. . .
-Tình thân, tình yêu. . .
Tần Tang lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt vô định, dường như có thể nhìn thấu thời gian và không gian.
Tình yêu, cuộc đời này của Tần Tang đã không hề để tâm.
Thế nhưng thân tình vẫn còn tồn tại ở đáy lòng hắn, chỉ là bị hắn cố tình bỏ qua.
Nếu như không phải đi tới một thế giới mới, hoàn toàn cắt đứt hi vọng gặp lại.
Nếu như năm đó hắn đặt chân lên tiên lộ, đột nhiên cha mẹ lại xuất hiện ở trước mặt.
Thì hắn có thể quyết tâm chặt đứt trần duyên sao?
Đạo tâm của hắn dường như đã thông suốt thêm vài phần, nhưng sự thay đổi này sẽ có ảnh hưởng gì đối với hắn, trợ giúp bao nhiêu cho tu hành trong tương lai thì Tần Tang cũng không rõ.
-Hô. . .
Tần Tang lấy lại tinh thần, thả ra một hơi trọc khí.
Hắn lấy ra hộp ngọc chứa Dẫn Hồn Thảo từ túi Giới Tử, sau đó lại lấy Thiên Âm Thi Quyết ra.
Phải mấy ngày nữa Vân Du Tử mới có thể đuổi tới, vừa vặn nhân thời gian này nghiên cứu một chút xem nên luyện chế Thiên Thi Phù thế nào.
Một cách thận trọng, Tần Tang lại nhìn từ đầu tới cuối Thiên Âm Thi Quyết một lần nữa, nhất là chương luyện chế Hoạt Thi, tìm hiểu từng câu từng chữ.
Độ khó luyện chế Thiên Thi Phù là rất lớn, yêu cầu đối với người luyện chế cũng vô cùng cao, đặc biệt là khống chế sức mạnh trên linh lực và thần thức, Tần Tang cũng không dám bảo đảm lần nào cũng thành công.
Bước đầu tiên là thông qua bí thuật của Thiên Âm Thi Quyết luyện hóa Dẫn Hồn Thảo, chế thành 'Phù Chỉ' .
Bước này nhìn không khó khăn lắm.
Tần Tang khắc ghi cả quá trình trong tâm trí, sau khi diễn luyện ở trong lòng vài chục lần, mới bắt đầu thử nghiệm.
Hắn mở cấm chế trên hộp gỗ ra, nhẹ nhàng lấy Dẫn Hồn Thảo, thần thức thăm dò bên trong Âm Hồn Thảo, vừa quan sát vừa phân tích mỗi đường vân bên trong Dẫn Hồn Thảo. Những đường vân này giống như kinh mạch trên Âm Hồn Thảo, cực kỳ quan trọng, ảnh hưởng tới xác suất thành công của Thiên Thi Phù.
Vào lúc lá cỏ tách rời, tuyệt đối không được phá huỷ chúng.
Không bao lâu sau, Tần Tang hoàn toàn hiểu được Dẫn Hồn Thảo, hơi cân nhắc một lúc, đột nhiên thần thức biến thành một mũi dao vô hình, nhẹ nhàng cắt một cái bên trên một nhánh cỏ Dẫn Hồn Thảo.
Một đao này không có vấn đề gì xảy ra.
Bỗng nhiên Dẫn Hồn Thảo tự động tản ra, một mảnh diệp thảobay xuống.
Thành công rồi!
Vẻ mặt Tần Tang trở nên vui mừng vui mừng, sau đó đón lấy mảnh diệp thảo kia.
Một lần nữa đóng kín và cất kĩ hai mảnh Dẫn Hồn Thảo.
Sau đó, Tần Tang phân ra một luồng linh lực bao lấy phiến lá, đồng thời phát động bí pháp bên trong Thiên Âm Thi Quyết.
Một cỗ linh lực lao nhanh như dòng sông tới trước mặt Tần Tang, hình thành vô số phù văn thần bí, hào quang linh lực chiếu sáng rực rỡ trong động phủ.
Cuối cùng, những phù văn này hợp làm một, ở trung tâm nhất của linh lực đột nhiên hiện ra một tia ánh sáng u ám.
Nhìn kỹ hơn hoá ra là một đoàn lửa.
Ngọn lửa dần dần lớn hơn, lớn thành là một cụm lửa to bằng cỡ nắm tay, cháy hừng hực. Những phù văn kia dường như biến thành một cái lò lửa, mà ở đó, linh lực của Tần Tang là chất đốt.
Ngọn lửa vẫn đen kịt, cháy ngay trước mặt Tần Tang, nhưng hắn không chỉ không cảm giác được nhiệt độ cao mà ngược lại còn cảm giác được một loại âm hàn phát ra từ bên trong ngọn lửa.
Đây là một loại bí pháp dùng Thiên Âm Thi Quyết để thúc sanh Âm Hỏa, chuyên dùng để luyện chế Thiên Thi Phù.
Phát động Âm Hỏa khiến linh lực tiêu hao rất nhanh, tuy nhiên Tần Tang đã là tu vi Trúc Cơ trung kỳ, áp lực không lớn cho nên không cần phải lo lắng khi đang luyện chế thì linh lực khô kiệt.
Hắn nhìn Âm Hỏa, lại nhìn Dẫn Hồn Thảo, trầm tư chốc lát, không vội vàng cất Dẫn Hồn Thảo đi mà chuyên tâm điều khiển Âm Hỏa tới.
Dưới sự khống chế của Tần Tang, ngọn lửa hình tròn bắt đầu thay đổi, khi thì duỗi dài, khi lại bị nén chặt lại.
Lúc bắt đầu thay đổi rất chậm, lông mày Tần Tang cau lại, cảm giác có hơi cố hết sức. Dần dần thay đổi càng lúc càng nhanh, biến thành thú vật chim bay, rất sống động, mà vẻ mặt Tần Tang càng lúc càng nhẹ nhàng.
-Đi!
Tần Tang chìa tay ra, ném Dẫn Hồn Thảo vào bên trong Âm Hỏa.
Âm Hỏa đột nhiên phình to lên, hoàn toàn bao trùm lấy Dẫn Hồn Thảo, từng bó lửa nhỏ bé bắt đầu thiêu đốt ở bên trên Dẫn Hồn Thảo.
Chỉ nháy mắt, một canh giờ nữa đã trôi qua, Dẫn Hồn Thảo vẫn lặng yên nằm ở bên trong Âm Hỏa, ngoại trừ mặt ngoài sáng bóng lại trở nên tối hơn vài phần, các khu vực khác dường như không thay đổi chút nào.
Trên mặt Tần Tang không vẻ gì là lo lắng.
Lúc này, hai mắt hắn nhắm chặt, khoanh chân ở trên giường gỗ, toàn bộ thể xác và tinh thần đều đặt ở bên trong ngọn lửa trước mặt, không chút phân tâm.
Thời gian trôi qua, cuối cùng bên trên Dẫn Hồn Thảo cũng xuất hiện vết nứt đầu tiên, sau đó vết nứt bắt đầu càng ngày càng nhiều, chi chít dày đặc, dường như chỉ cần động nhẹ một cái là vỡ nát ngay.
Trên thực tế, chưa cần người khác đụng vào thì Dẫn Hồn Thảo đã tự vỡ vụn.
Miêu tả chính xác hơn là nó đang tan ra trở thành một đám linh dịch màu đen.