Chương 546: Săn quỷ
Chương 546: Săn quỷ
Sau khi đi vào khu vực huyết chướng được một lúc, dưới sự dẫn dắt của Khổng Tân, trên đường đi mọi người đều vô cùng an toàn, không có gặp được chuyện gì ngoài ý muốn, mọi người cũng càng thêm tin tưởng Khổng Tân.
Không lâu sau, đột nhiên một loạt tiếng gào thét làm người ta sợ hãi truyền đến từ phía đằng xa. Trong tiếng gào thét lộ ra ý chí điên cuồng nồng đậm, tuyệt đối không phải yêu thú bình thường có thể phát ra!
Đột nhiên nghe được tiếng gào thét kinh người,sắc mặt của mọi người đều thay đổi .
Tần Tang phóng tầm mắt ra xa nhưng bởi vì bị huyết chướng cản trở tầm nhìn, tầm nhìn của hắn cũng không quá xa, hắn thầm nghĩ trong lòng, những thứ này hẳn là huyết ma quỷ vật do Huyết Sát chi khí hung lệ bên trong Vô Nhai Cốc hóa thành.
Khổng Tân đang dẫn đường phía trước đột nhiên dừng phi độn, ngữ khí ngưng trọng nói:
- Bắt đầu từ nơi này, quỷ vật sẽ càng ngày càng nhiều, thực lực của quỷ vật phía ngoài cùng tuy không quá mạnh, nhưng nếu không phải đụng vào tốt nhất đừng có trêu chọc vào, có một số chỗ có thể hội tụ hàng ngàn hàng vạn con quỷ vật. Để để phòng vạn nhất, chư vị nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của ta, không thể tự tiện hành động !
Mọi người đều gật đầu nhận lời.
Khổng Tân hài lòng gật gật đầu, độn quang lóe lên, phía bên trái phía trước bay đi, lựa chọn đi vòng.
Càng đi bọn họ càng nhận ra răng, bất cứ khi nào cũng có thể nghe được âm thanh quỷ dị này.
Khổng Tân không hổ kiếm tiền dựa trên công việc này, mang theo nhiều người di chuyển như vậy, trên đường đi vậy mà chẳng gặp phải bất cứ một con quỷ vật nào, luôn luôn có thể sớm tránh khỏi những tình huống nguy hiểm.
Thời gian thấm thoát trôi qua, bọn họ đã tiến vào Vô Nhai cốc được mấy canh giờ, Khổng Tân đột nhiên ra dấu cẩn thận làm cho mọi người trở nên lo lắng bất an.
Phía trước truyền đến những tiếng gào thét liên miên không dứt, Khổng Tân lại mang theo bọn họ xông thẳng về phía trước, đã sắp tiếp cận đến nơi phát ra tiếng kêu đó, nhưng hắn vẫn không có ý định đi vòng qua để tránh .
Mọi người đều nhìn nhau, cảm thấy vừa kinh ngạc vừa bất ngờ.
Vân Du Tử mở miệng hỏi dò:
- Khổng đạo hữu, phía trước có quỷ vật trấn giữ , vì sao chúng ta không đi vòng ?
Khổng Tân quay đầu lại nói:
- Đạo hữu có chỗ không biết , tại hạ lúc trước phát hiện ra một lối mòn nhỏ, ở ngay trong sơn cốc phía trước, từ chỗ đó đi qua, sẽ không bị quỷ vật phát hiện, hơn nữa có thể tiết kiệm hơn 3 canh giờ so với việc đi đường vòng.'
Nữ tử mặc áo đỏ nghi ngờ:
- Chỗ này gần với quỷ vật như thế, làm sao người có thể bảo đảm an toàn ?
Khổng Tân vỗ ngực tự tin :
- Tại hạ có dũng khí mang theo chư vị đi theo con đường này , dĩ nhiên ta có sự chắc chắn của ta. Mọi người chỉ cần dựa theo sự an bài của tại hạ mà đi, chắc chắn sẽ không bị phát hiện. Hơn nữa tại hạ đều ở cùng một chỗ với các vị, nếu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ta và các vị cũng không thoát khỏi cái chết. Ta và chư vị không oán không thù, dùng mạng nhỏ của mình để hãm hại các vị thì ta được cái gì chứ ?
Nói xong, Khổng Tân lại nhìn về phía hai sư đồ già trẻ, nói :
- Hai vị đạo hữu, các ngươi muốn tìm linh dược, liền sinh trưởng ở phía sau Quỷ Sào, ta cũng chỉ phát hiện ngoài ý muốn mà thôi . Dựa theo ước định, tại hạ chỉ cần mang các ngươi tới chỗ đó coi như hoàn thành nhiệm vụ, có lấy được linh dược hay không là việc của hai người rồi.
Tên đồ đệ nghe vậy cảm thấy mừng rỡ.
Ngữ khí của lão giả cũng có chút kích động:
- Đa tạ Khổng đạo hữu !
Tiếng gào thét quái dị cứ văng vẳng bên tai mọi người.
Mọi người đi bộ một cách lặng lẽ bên trong sơn cốc, thỉnh thoảng có lúc lại ngẩng đầu nhìn một cái, âm phong trên núi gào thét, Quỷ Ảnh tầng tầng. Bọn họ toàn lực áp chế ba động tỏa ra từ hộ thân pháp khí, thi triển độn pháp một cách hoàn mỹ, chỉ có thể đi bộ từ từ mà thôi.
Một dòng huyết hà chảy ra từ lòng núi, nước sông đã bị huyết chướng ô nhiễm, trở nên đỏ thẫm như máu.
Trong huyết hà chắc chắn có lượng độc tố cao hơn so với huyết chướng nhiều, mọi người đi trên bờ sông, giẫm trên những tảng đá gồ ghề nhấp nhô, chỉ sợ kinh động quỷ vật nên họ cẩn thận từng li từng tí một, đi lại vô cùng chật vật.
- Đi vào từ lòng núi, có một cái đường ngầm, lối ra nằm ở phía đối diện của Quỷ Sào. Bên trong có quỷ vật du đãng tiến vào, phần lớn bọn chúng đều đi một mình, thực lực lại không cao,khi gặp phải mọi người phải cùng nhau xuất thủ, tốc chiến tốc thắng, không nên để cho chúng có cơ hội kêu gọi đồng bọn.
Khổng Tân đứng ở phía trước cửa vào lòng núi, quan sát hoàn cảnh xung quanh một lần, sau khi truyền âm nhắc nhở mọi người, vung mạnh tay lên, dẫn đầu đi vào.
Những người khác vội vàng đuổi theo.
Sau khi tiến vào lòng núi, mọi người thấy huyết chướng bên trong cũng chỉ là nhạt đi một chút mà thôi, cũng may tất cả mọi người ở đây đều không phải là người bình thường, dựa vào thị lực cũng có thể nhìn thấy lờ mờ con đường phía trước.
Càng đi vào phía sâu bên trong, đường hầm càng càng ngày càng chật hẹp, vách đá hai bên khúc khuỷu , không nhìn thấy lối ra, không có mệnh lệnh Khổng Tân, ai cũng không dám thi triển thân pháp phi độn đi, đường đi càng ngày càng gian nan.
Đang lúc mọi người dần dần cảm giác không kiên nhẫn lúc, phía trước xuất hiện một cái lối rẽ.
- Đi bên này!
Xem ra Khổng Tân cực kỳ quen thuộc với địa hình nơi này, không hề do dự mà đổi phương hướng khác.
Mọi người nối đuôi nhau mà vào, nhìn thấy hoàn cảnh phía trước, mọi người thở phào nhẹ nhõm, bên trong ngã rẽ này không có dòng sông ngầm, mặc dù quanh co lòng vòng, địa hình gập ghềnh nhấp nhô, nhưng vẫn tốt hơn khi đi ở bên ngoài nhiều.
Khổng Tân dẫn đường đi đầu, tiếp đó 2 sư đồ già trẻ đi ở chính giữa, Tần Tang và Vân Du Tử đi bọc hậu ở phía sau.