Chương 602: Dạy ngươi khôn ra một chút
Chương 602: Dạy ngươi khôn ra một chút
Chỉ nghe một tiếng kêu thảm, hắc hoả vốn đã yếu ớt lập tức tiêu tán hơn phân nửa, giống như muốn tắt luôn.
Bóng dáng Tần Tang lộ ra từ bên trong hắc hoả, sắc mặt hắn trắng bệch, khí tức lộn xộn, rõ ràng là đã bị linh kiếm bản mệnh liên luỵ. Lúc này, xem như hắn có muốn duy trì Thập Phương Diêm La Trận cũng cực kỳ khó khăn.
Bước chân Tần Tang lảo đảo, mắt nhìn gà mập, trên mặt lộ ra biểu cảm vô cùng hoảng sợ. Tần Tang cắn răng một cái, vội vàng ngưng tụ sức mạnh còn lại, cuốn Thập Phương Diêm La Trận lên bảo vệ cơ thể, cướp đường muốn trốn.
Gà mập không chỉ phá giải được đánh lén ngược lại còn tương kế tựu kế. Vừa quay giáo phản kích vừa làm ra cử chỉ đắc ý, đang lúc kích thích như vậy sao có thể để cho đồ chơi chạy mất được chứ.
Lúc này, nó không chút do dự hóa thân thành lôi độn, dùng tốc độ nhanh hơn Tần Tang, vọt tới trước mặt hắn chặn đường.
Gần như là ở ngay khoảnh khắc gà mập hiện thân từ lôi độn, hắc hoả từ trong Thập Phương Diêm La Trận đột nhiên tự động tản ra. Một người một chim khoảng cách rất gần, bốn mắt nhìn nhau.
Gà mập chợt phát hiện vẻ hoảng sợ trên mặt Tần Tang đã không còn nữa, thay vào đó là một chút trêu tức.
Sắc mặt hắn hình như đã nhợt nhạt hơn, thế nhưng khí tức không có một tí teo lộn xộn nào.
Chất liệu của Ô Mộc Kiếm chính là chất liệu làm pháp bảo, lại có Tần Tang tỉ mỉ khống chế sao có thể dễ dàng bị tổn hại, chẳng qua là khổ nhục kế của Tần Tang mà thôi.
Bản năng của yêu thú làm cho gà mập cảm giác được nguy hiểm đã tới.
Nhưng không đợi nó làm ra động tác ứng phó, bên trong hắc hoả đã truyền ra tiếng quỷ khóc, tiếp đó, một cỗ Cửu U Ma Viêm so hắc hoả càng thâm thúy hơn ngang nhiên vọt tới trước mặt gà mập.
Gà mập cảm nhận được khí tức đáng sợ của Cửu U Ma Viêm, đôi mắt vốn tròn tròn lại càng trợn lên tròn xoe, có vẻ bối rối khó mà kiềm chế được toả ra từ trong ánh mắt nó.
'Xoạt!'
Cửu U Ma Viêm nuốt gọn gà mập.
Gà mập chỉ kịp thúc giục sức mạnh lôi đình bám lên bên ngoài thân thể.
Cửu U Ma Viêm đến Phi Thiên Dạ Xoa còn phải sợ hãi, Yêu Linh kỳ đỉnh phong như gà mập sao có thể ngăn cản được. Gà mập liên tục kêu rên, giống như còn mang theo tiếng khóc nức nở.
Tần Tang lại không có chút ý nghĩ thương tiếc nào, bởi vì trong lúc gà mập kêu thảm thì hắn cũng cảm nhận được phía sau xuất hiện một sức mạnh cuồng bạo vô cùng đáng sợ đã đến gần trong gang tấc.
Nếu như bị sức mạnh này đánh trúng, Tần Tang không chút nghi ngờ, bản thân mình sẽ cứ đơn giản như vậy mà bị đánh thành cặn bã!
Tần Tang cảm thấy ngạc nhiên, may là hắn đã sớm chuẩn bị, vội vàng di chuyển tránh né.
Nhưng động tác trên tay hắn lại không dừng lại, Thiên Độc Sa chẳng biết lúc nào xuất hiện trong lòng bàn tay Tần Tang.
Thời cơ chớp mắt là qua, Tần Tang tâm xoay ngang người, linh lực trong cơ thể tràn vào Thiên Độc Sa không chút nào giữ lại chút nào, cực phẩm pháp khí vỡ vụn.
'Ầm ầm!'
Tiếng va chạm kinh khủng khiến cả động phủ đều rung chuyển.
Dư âm xung kích làm cho Tần Tang suýt nữa thì đứng không vững.
Ánh sáng bạc chói mắt tràn ngập động phủ, trong tầm mắt một mảnh trắng xóa, mắt thường không nhìn rõ được bất cứ thứ gì.
Chờ đến khi ánh sáng giảm bớt.
Cửu U Ma Viêm chẳng biết đã biến mất từ lúc nào.
Thập Phương Diêm La Trận đổ nghiêng ngả, mấy cái Quỷ Phiên rụng lả tả trên đất, may mà chúng nó không phải là mục tiêu của lôi cầu. Khoảnh khắc cuối cùng Tần Tang thấy thời cơ bất ổn đã chủ động thu hồi chủ hồn mới có thể may mắn thoát khỏi khốn cảnh.
Nhưng pháp bảo hình như không xong rồi. Đại kỳ đổ rạp trên mặt đất, linh quang phía trên nó ảm đạm, không còn uy thế của pháp bảo nữa.
Mặt cờ cuốn lên, phía trên hình như còn có một vết nứt mờ nhạt.
Gà mập thoát nạn.
Toàn thân nó cháy đen, lông vũ trên người nham nham nhở nhở, biến thành một con gà đen thui trọc lông, nhưng mà vẫn bụ bẫm như vậy, nhất là đôi cánh toàn thịt kia, cùng với cái bụng nhỏ phình lên, rất là mập mạp.
Mặc dù bề ngoài gà mập thê thảm, thực ra thương thế lại không nghiêm trọng lắm, cánh nhỏ còn có thể vỗ vỗ, hai cái chân ú nú đạp đạp trong không khí.
Cửu U Ma Viêm không thể gây tổn thương cho nó, pháp bảo đã bị lôi cầu đánh bay, Ma Viêm tán loạn.
Thế nhưng nó cực kỳ phẫn nộ. Sau khi bình tĩn lại từ cơn kinh hồn, gà mập há mồm kêu to. Cái mỏ nhỏ cũng bị đốt chụi, đen thui, tiếng kêu khàn khàn rất khó nghe.
Không ngờ, tiếng kêu vừa vang lên lại đột nhiên im bặt, nuốt vào trong bụng.
Một đám chướng khí màu đen chụp xuống phủ đầu, cánh nhỏ của gà mập cứng đờ, 'bịch' một tiếng ngã lăn ra mặt đất.
Hai chân giật giật.
Tần Tang giành giật từng giây, không tiếc hủy đi món cực phẩm pháp khí này, dẫn hết toàn bộ khí độc bên trong Thiên Độc Sa ra ngoài, chỉ để tranh thủ dù chỉ là chút ít thời gian.
Hắn bị uy lực kinh khủng do lôi cầu bộc phát làm sợ hết hồn, đặc biệt là sau khi nhìn thấy vết nứt trên pháp bảo. Tần Tang cũng đang âm thầm lo lắng cho tình trạng của nó.
Ngay cả pháp bảo cũng lôi ra dùng rồi, vậy mà cũng chỉ miễn cưỡng được như vậy.
Nếu không phải là nhờ vào sức mạnh của pháp bảo, căn bản là không thể ám toán được gà mập.
Trong lòng sinh ra những suy nghĩ tạp nham, động tác của Tần Tang lại giống như nước chảy mây trôi, ném ra độc chướng ám toán gà mập, đồng thời, Giao Long trên người cũng hiện ra. Bóng dáng Tần Tang nhanh như điện xẹt, lao thẳng tới ngọc trì.
Chân đạp lên ngọc trì, Tần Tang âm thầm cảm thấy may mắn. May mà lôi cầu sẽ không tự động công kích.
Tiếp đó, Tần Tang thả người nhảy xuống ao nước, đưa tay vào Linh Tuyền thăm dò, đồng thời nắm chắc khối Vô Gian Huyết Tang vào trong tay.