Chương 614: Thiên U Quan
Chương 614: Thiên U Quan
Có một vài thương hội có ý mời chào chủ tiệm Kiếm Các, đáng tiếc là chủ tiệm nghe danh mà chẳng thấy hình, có rất ít người đã gặp được người thật, đành phải để thư lại chỗ tiểu nhị, chờ đợi tin tức, vẫn không được như ý muốn.
Cho dù có gặp được Tần Tang thì cũng bị khéo léo từ chối.
Vào lúc này, Tần Tang ý thức được có một chút thái quá rồi, hắn mượn thân phận Luyện Khí Sư để giấu diếm lai lịch chân chính, nhưng không muốn thu hút sự chú ý của thế lực lớn, nếu không thì có thể sẽ dẫn đến những biến số không ngờ.
Đúng lúc, Ninh Hữu Vi đề nghị mua pháp khí từ nơi khác, mua thấp bán cao, hoặc kinh doanh mặt hàng khác, duy trì sự vận hành của cửa hiệu.
Đến nay, Ninh Hữu Vi đã là một người trung niên bốn mươi tuổi, giữ lại chòm râu dê vểnh lên.
Tu vi của hắn dừng lại tại Luyện Khí kỳ tầng tư, đã dập tắt ý định tu tiên từ lâu, lấy vợ sinh con, dưỡng lão đưa ma cho mẹ, trải qua một cuộc đời binh yên, không có gì khác biệt với những người phàm khác trong phường.
Tần Tang chỉ trở về từ việc rèn luyện để luyện chế một đám pháp khí, cửa hiệu buôn bán quá tốt, chẳng mấy chốc sẽ bị quét sạch sành sanh, trong những thời điểm khác chỉ có thể đóng cửa không kinh doanh tiếp, cho nên Ninh Hữu Vi mới có ý nghĩ này.
Mười mấy năm qua, Ninh Hữu Vi cần cù thận trọng làm việc cho Tần Tang, làm việc dày dặn kinh nghiệm, chưa hề xảy ra sơ suất nào.
Tần Tang không quan tâm mấy đến cửa hiệu, hơn nữa, sau khi chuẩn bị rời đi xong liền nhường lại cửa hiệu cho Ninh Hữu Vi, cứ tùy theo ý hắn đi.
Mấy năm sau, Tần Tang rất ít khi luyện chế linh kiếm phẩm cấp thấp, chuyên tâm linh hội thẻ ngọc.
Những linh kiếm phẩm chất cao do tay hắn làm ra cũng không để bán ở trong Kiếm Các, mà chuyển đến cho mấy thương hội thân thiết nhiệt tình, bản thân từ đầu đến cuối đều ẩn thân ở hậu trường.
Ninh Hữu Vi nắm quyền lớn, tự mình làm chủ, nhiều lần sửa sang, rốt cuộc cũng ổn định lại.
Đau lòng thay những vị khách quen kia, bọn họ không cam tâm, đã thường xuyên đến cửu hiệu ngay từ đầu, hồi lâu vẫn không thấy có linh kiếm bày ra, không khỏi thất vọng, liên tiếp suy đoán rằng Luyện Khí Sư đằng sau cửa hiệu có khả năng đã rời khỏi phương, dạo chơi bốn bể rồi.
Phong thái của Kiếm Các ngày xưa như phù dung sớm nở tối tàn, chỉ tồn tại trong thời gian mấy năm ngắn ngửi, rồi cũng chẳng khác gì so với người thường, khiến cho người ta tiếc hận không ngớt.
Với trình độ tinh thâm, Tần Tang rốt cuộc cũng luyện được một pháp khí cực phẩm!
Xác suất thành công vẫn không cao, nhưng thu hoạch cực lớn, lời nói của vị Hư Linh Phái Kim Đan kia trong thẻ ngọc, rốt cuộc Tần Tang cũng đọc hiểu được rồi.
Ngay năm thứ hai mươi mốt đi đến phường Thanh Dương, Ô Mộc Kiếm thành công nuốt chửng Vô Gian Huyết Tang!
Sau đó, Tần Tang luyện ra Tích Huyết Quỷ Cô và bình Tụ Khí Đan, Sát Phù thứ ba thành hình, tu vi nước chảy thành sông, thành công tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ!
Thiên U Quan.
Thế lực ma môn khống chế một trong hai cửa ải lớn, cách Âm Sơn Quan không xa, địa hình cũng giống nhau đến mấy phần. Điểm khác biệt là thành trì của Thiên U Quan được xây ở một hòn đảo bên trong đầm lầy, chứ không phải ở trên cây cổ thụ.
Thiên U Quan hội tụ vô số người tu tiên, nhất là tình huống đặc biệt hiện tại, rất nhiều người tu tiên không dám ra khỏi cửa, đương nhiên cũng không thiếu những hội đấu giá lớn nhỏ.
Ngay ở phía đông nam của Thiên U Quan, bên trong một viện lớn, lúc này cửa viện mở rộng, hai người đeo mặt nạ canh giữ hai bên cửa viện, thường xuyên có bóng người mặc áo đen đi vào trong viện.
Kỳ lạ là bọn họ không đi vào gian phòng phía sau, mà lại đi đến một cái đình nghỉ mát ở trong viện.
Ngay khoảnh khắc đi vào trong đình nghỉ mát, bóng người liền biến mất không thấy.
Nếu như là người có tu vi cao thâm thì có thể chộp được ánh sáng bạc mỏng manh thoáng hiện trong đình nghỉ mát trong khoảnh khắc, đó chính là dao động của cấm chế, mới biết rằng hóa ra trong đình nghỉ mát có Càn Khôn khác.
Dần đến đêm khuya, người tiến vào đại viện càng ít dần.
Ngay lúc hai người thủ vệ chuẩn bị đóng cửa lại, một bóng người bước vội vàng, tiến thẳng đến đại viện.
Người tới mặc đồ đen che kín mặt mũi, là một loại pháp khí, có thể che đậy thần thức, nhìn bằng mắt thường không rõ là nam hay nữ, cũng không cảm nhận được tu vi của hắn.
Hai người thủ vệ liếc nhìn nhau, một người trong đó bước ra một bước, giơ tay ngăn người tới:
- Vị đạo hữu này, xin dừng bước!
Người tới dừng bước, nhìn sang hai bên một chút, hỏi với giọng nghi hoặc:
- Hội đấu giá không phải vào hôm nay sao?
Thủ vệ ho nhẹ một tiếng, giải thích:
- Hội đấu giá đúng là vào hôm nay... Xin cho đạo hữu biết, chủ thượng có lệnh, khách nhân tham gia hội đấu giá cần phải bị khảo sát tư cách, không biết đạo hữu có tín vật không?
- Tín vật?
Người mới tới không vui, nói:
- Hám tiên sinh chủ trì hội đấu giá, lão phu đã nghe qua từ trước, ngưỡng mộ đã lâu, nhưng chưa từng nghe nói hội đấu giá còn cần tín vật nữa! Chẳng lẽ những người đi vào trước đều có tín vật hết sao? Chẳng lẽ các ngươi đang làm khó dễ lão phu?
Thủ vệ khoát tay, luôn miệng giải thích.
- Không dám không dám…
- Đạo hữu đừng hiểu lầm, chúng ta phải hỏi thế này là vì chủ thượng thật sự đã phân phát tín vật, những người cầm tín vật đến, mỗi một vị đều là khách quý nhà ta...
- Đương nhiên, không có tín vật cũng có thể tham gia hội đấu giá, nhưng thanh danh của chủ thượng nhà ta càng lan xa, đạo hữu tới tham gia hội đấu giá càng thêm nhiều.
- Chủ thượng nhà ta thụ sủng nhược kinh, tiếc là những nơi phù hợp có hạn chế, không thể tiếp đãi tất cả đạo hữu. Đặc biệt là hội đấu giá lần này rất trọng đại, đều là bảo vật quý giá, nhiều tiền bối nghe tiếng mà không thấy hình cũng bị hấp dẫn mà tới.