Chương 628: Không dám nói
Chương 628: Không dám nói
-Chúc mừng Trang sư huynh kết được mối lương duyên tốt, sư đệ tới chúc phúc muộn, mong rằng Trang sư huynh thứ lỗi!
Tần Tang cười ha hả chắp tay với Trang Nghiêm.
Nhiều năm không gặp, tu vi của Trang Nghiêm đã bước vào Trúc Cơ trung kỳ, với tuổi tác của hắn thì tốc độ tu luyện này là khá chậm.
Nếu như Trang Nghiêm không thể nhanhchóng đột phá hậu kỳ bình cảnh, chờ đén khi tu luyện tới cửa ải Giả Đan cảnh, tuổi tho cũng đã cao, không còn nhiều năm nữa, thời gian chuẩn bị cho Kết Đan sẽ rất ngắn.
Đột phá tới Kết Đan có lẽ chỉ là hy vọng xa vời của Trang Nghiêm.
Hôm nay, Ôn sư thúc về quê dưỡng lão, Trang Nghiêm thay Ôn sư thúc trông coi Đạo Môn Phong.
Mười năm trước, Trang Nghiêm nên duyên vợ chồng với một sư tỷ của Thiếu Hoa Sơn tên là Tiêu Thu Nguyệt. Khi Tần Tang được biết tin, bởi vì không thể quay về sư môn, nên đã đưa tới một đôi linh kiếm xem như là quà mừng, không tự mình tới tham gia lễ thành thân.
Trang Nghiêm lôi kéo Tần Tang ngồi xuống, than thở:
-Tần sư đệ, từ biệt mấy chục năm, lần này ngươi vừa đến đã trêu chọc sư huynh của ngươi, cẩn thận ra đuổi ngươi ra khỏi cửa.
Thấy Trang Nghiêm diễn kịch, Tần Tang ngồi đối diện hắn, ngạc nhiên nói:
-Trang sư huynh sao lại nói như vậy? Sư đệ là thành tâm chúc phúc, sao từ trong miệng ngươi lại thành ra là trêu chọc? Tiêu sư tỷ ở đâu? Ta còn chưa gặp Tiêu sư tỷ, không biết Tiêu sư tỷ có thích đôi Lương Duyên Kiếm kia hay không?
-Linh kiếm ngươi đưa tốt như vậy, nàng chắc chắn là thích rồi.
Trang Nghiêm than nhẹ:
-Đáng tiếc, hai chúng ta không xứng với hai chữ 'Lương duyên', nhận lấy thì ngại.
Tần Tang thấy biểu cảm Trang Nghiêm không giống đang đóng kịch, nụ cười trên môi chợt tắt, nghiêm túc hỏi:
-Nghe nói Tiêu sư tỷ là một đóa Kim Hoa trong sư môn, là một nhân vật làm mưa làm gió, Trang sư huynh còn có cái gì không hài lòng?
-Huynh đệ đã từng sống ở thế gian chưa?
Trang Nghiêm vẻ mặt buồn khổ:
-Trên thế gian, vào thời điểm thành gia, nam nữ cần tiến hành một hoạt động tên là thân cận. Cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, cưỡng ép hai người nam nữ chưa từng gặp mặt ở cùng một chỗ, làm gì có mấy phần là chân tình? Chẳng qua là miễn cưỡng ở cùng nhau, sống qua ngày mà thôi.
Tần Tang thầm nghĩ trong lòng, sư huynh ngươi có biết ở nơi nào đó, có bao nhiêu người muốn ‘Cha mẹ đặt đâu con ngồi đó’ mà không được không.
Chưa tới tuổi nên vẫn chưa biết được lợi ích của việc thân cận là gì.
-Ôn sư thúc bắt ngươi đồng ý?
Trang Nghiêm nhỏ giọng 'Ừm' một tiếng:
-Cũng không hẳn là thế. . .
Tần Tang cười ha ha, hắn nghe xong liền biết có mờ ám, ở Tu Tiên Giới nên duyên vợ chồng khác với nam nữ ở thế gian. Ở đây không bị lễ nghĩa, phong tục của thế gian gây áp lực, mục đích không phải là vì nối dõi tông đường.
Nếu như Trang Nghiêm không đồng ý, Ôn sư thúc không thể nào bắt ép hắn.
'Sư huynh cũng đã một trăm tuổi rồi, còn chưa nhìn thấu chuyện nam nữ sao? Chẳng lẽ ngươi còn chờ đợi chân tình tự tìm tới ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi quên Ma Vật sư thúc đã từng nói, khuyên ta những gì khi tìm kiếm người bầu bạn, người cùng tu hành hay sao? Chẳng lẽ vì ngươi ở trong núi quá lâu nên nhìn không thấu, không nghĩ ra?'
-Coi như không có chân tình, cũng không thể. . . không thể. . .
Trang Nghiêm gãi đầu gãi tai, ấp úng không nói ra nguyên do, cuối cùng nhìn ngó xung quanh một lúc, đi đến trước mặt Tần Tang, cẩn thận từng li từng tí giọng căm hận nói:
-Sư đệ cũng đã biết, mục đích nàng nên duyên vợ chồng với ta là vì thể chất của ta có thể phối hợp nàng tu luyện Âm Dương Tham Đồng Khế?
Tân Tang cũng biết đến danh tiếng của Âm Dương Tham Đồng Khế.
Môn công pháp này, chính là một trong số song tu công pháp quý giá nhất của Thiếu Hoa Sơn, khác với Huyền Tẫn Ngọc Đỉnh Chân Kinh ở chỗ, đây là công pháp chính tông của Huyền Môn, cả nam và nữ đều tham gia, âm dương cân bằng, thì cả hai bên mới không bị tổn hại.
Nghe nói công pháp có yêu cầu về thể chất của người tu luyện, mà một khi tu luyện thành công, người tu luyện, cả nam lẫn nữ đều thu được nhiều thứ tốt
Thanh Đình sư tỷ và Tưởng sư huynh cũng tu luyện công pháp Âm Dương Tham Đồng Khế.
Trang Nghiêm nói những lời này, Tần Tang cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Hắn hỏi lại Trang Nghiêm:
-Trang sư huynh, ngươi đồng ý song tu, chẳng lẽ không phải cũng là vì mục đích này?
-Phải! Không sai!
Trang Nghiêm không phủ nhận.
-Nhưng Tần sư đệ có điều không biết, tu luyện Âm Dương Tham Đồng Khế, chỉ khi tu vi xấp xỉ nhau mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
-Nếu như hai chúng ta có một người đột phá hậu kỳ Trúc Cơ trước, một người vẫn tiếp tục tăng công pháp, đối đột phá người mà nói, môn công pháp này sẽ trở nên vô bổ, không có tác dụng, trừ khi chờ đến lúc người kia cũng đột phá bình cảnh.
-Thời gian trước, nàng có nói chuyện với ta một lần.
-Nàng nói, nếu như ta có thể đột phá hậu kỳ của Trúc Cơ trước nàng một, nàng sẽ tự động rút lui, lựa chọn người khác, tuyệt đối sẽ không liên lụy đến ta. Nếu nàng đột phá trước, thì hy vọng ta cũng có thể. . .
-Cái này. . . Cái này là ý gì!
Tần Tang nhìn thấy Trang Nghiêm hai tay ôm đầu, giọng điệu nặng nề thì khẽ lắc đầu.
Từ trong đáy lòng, hắn tán đồng ý kiến của Tiêu sư tỷ, nhưng nhìn bộ dạng Trang Nghiêm thì không biết phải nói thế nào.
-Lâu ngày sinh tình, nửa gần rơm lâu ngày cũng bén, Trang sư huynh có phải đã yêu Tiêu sư tỷ rồi đúng không?
Tần Tang kinh ngạc nói.
Toàn thân Trang Nghiêm cứng đờ, không nói gì.
Tần Tang khẽ nói:
-Trang sư huynh, chúng ta là người tu hành, cầu tiên vấn đạo, không phải là vì tùy tâm sở dục sao? Trang sư huynh tự hỏi bản thân xem điều ngươi thật sự mong muốn là gì? Nếu như là trường sinh, nếu đã lựa chọn như vậy thì tại sao phải buồn lòng? Nếu như là Tiêu sư tỷ. . . Ngươi ngay cả một câu nói cũng không dám nói sao?