Chương 634: Đi thẳng vào trong
Chương 634: Đi thẳng vào trong
Ngày mai giao dịch hội lại bắt đầu.
Tần Tang xuất quan, so với hai năm trước, thì hơi thở của hắn bây giờ đã trầm ổn hơn.
Dặn dò Giải Ứng trong coi dược viên xong, Tần Tang bay ra khỏi cấm chế, xác định phương hướng một lúc, sau đó ẩn giấu bản thân, rồi lặng lẽ bay về thủy vực phía tây nam.
Xuyên qua con đường trong giao dịch hội, Tần Tang cũng hiểu biết đôi chút về hướng đi gần đây của Tiểu Hàn Vực và Thiên Hành Minh.
Hiện giờ, Vân Thương đại trạch và Thiên Đoạn Sơn Nam Bộ đều có trận chiến phát sinh, nhưng mà cũng không có dấu hiệu đại chiến, hai bên đều đang kiềm chế, trên chiến trường có thực lực mạnh nhất chính là Giả Đan cảnh, chưa nghe nói có cao thủ Kim Đan trở lên từng xuất hiện.
Có điều, nghe nói các đại tông môn đều có tu sĩ Kim Đan đến Vân Thương đại trạch, tụ họp cùng một chỗ, âm thầm nắm sự phát triển của thế cục trong tay, quyền lực của bọn họ rất lớn, được các đại tông môn công nhận.
Bọn họ có thể tùy ý điều động đệ tử của các đại tông môn.
Bất cứ ai cũng không được phép kháng lệnh, nếu không sẽ bị luận tội thông đồng với địch.
Thiếu Hoa Sơn có không ít đệ tử bị điều động.
Trận chiến kiểu như thế này cũng không phải là lần đầu tiên, hình như đã có hình thức nhất định rồi.
Việc mà hai bên có thể làm nhiều nhất cũng chỉ là tổ chức nhân thủ lẻn vào phạm vi thế lực của đối phương, phá hoại những nơi quan trọng như mỏ linh thạch, dược viên, cướp giết những tu sĩ đi một mình, khiến cho Vân thương đại trạch trở nên vô cùng hỗn loạn.
Chỉ có một số môn phái rất nhỏ gặp tai bay vạ gió.
Cho dù là lẻn vào Thiên Hành Minh, hay là đi tuần ở biên giới, đều khó tránh khỏi thương vong, xét cùng góc độ mà nói, Tần Tang cũng xem như trong cái xui có cái may.
Trong khoảng thời gian ngắn này xem ra cũng chưa thật sự bắt đầu loạn lạc, Tần Tang cũng hạ quyết tâm, đợi đến khi linh dược trong dược viên đến kì thu hoạch, hoàn thành nhiệm vụ mà Kỳ Nguyên Thú giao cho hắn, mới quyết định đến nơi nào khác phát triển.
Tốt nhất là không cần lao vào giữa vòng xoáy này là được.
Tuy rằng thực lực của hắn mạnh hơn các tu sĩ cùng cảnh giới, nhưng không thể để lộ ra pháp bảo hắn mang theo, hơn nữa một khi rơi vào hỗn chiến, thế cục hay thay đổi thất thường, pháp bảo cũng không thể bảo đảm được sự an toàn cho hắn.
Cũng may có Kỳ Nguyên Thú là chỗ dựa vững chắc, không cần lo trở thành vật hy sinh.
Tần Tang bay sát mặt nước, tốc độ không nhanh, ước chừng mất khoảng một ngày, mới đến gần thủy vực mà giao dịch hội diễn ra.
Địa thế của vùng này rất kì lạ, vô số đảo đá to nhỏ phân bố ở trong một phạm vi cực kì rộng lớn, chi chít như sao trên trời, đáng tiếc linh khí lại vô cùng loãng, linh mạch ở dưới nền đất cũng rất càn cỗi, không thích hợp làm động phủ.
Những đảo đá hoang vu đó, cũng là nơi che dấu tốt nhất của giao dịch hội.
Bóng người Tần Tang chợt lóe lên, rồi dừng trên một hoang đảo, nhìn xung quanh trong chốc lát, từ túi Giới Tử lấy ra một cái la bàn bằng ngọc, giữa la bàn có một giọt chất lỏng hình tròn đỏ tươi như máu.
Tần Tang lấy la bàn ra, dùng linh lực chạm vào giọt máu trong nháy mắt, giọt máu giống như bị một lực nào đó lôi kéo, dần đần biến thành hình dạng một cây kim châm, cho dù Tần Tang di chuyển la bàn như thế nào, nó vẫn chỉ về một hướng.
Nâng la bàn lên, bóng người Tần Tang lóe lên, lao vút đi theo hướng châm máu chỉ.
Theo Tần Tang đang bay nhanh như gió, châm máu cũng dần ngắn lại, cuối cùng biến thành hình một giọt máu như lúc ban đầu, lúc này Tần Tang cũng vừa dừng lại trên không của một hòn đảo đá, hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
Đảo đá rất nhỏ, phạm vi chỉ có mấy trượng, cả hòn đảo đều được tạo nên từ những tảng đá, không có cây cỏ, bị hồ nước xâm thực, nên phía trên những hòn đá này mọc đầy rêu xanh, phía dưới đáy cũng đã bị nhuộm thành màu xanh đen.
Tần Tang không phát hiện trên đảo có dấu vết tồn tại của cấm chế, nhưng khi hắn nhìn kĩ lại, thì chú ý đến phía trên một tảng đá có che dấu một cái gì đó.
Đây là một loại cơ quan của nhân gian.
Loại cơ quan này chỉ cần bị thần thức của người tu tiên quét qua thì sẽ lộ ra, sử dụng ở nơi này lại thích hợp để che giấu hơn so với cấm chế.
Tần Tang dừng trước tảng đá kia, đưa tay ấn vài cái lên một chỗ trống, chỉ nghe tiếng rung 'lạch cạch', sau đó ở giữa tảng đá tách ra, để lộ ra một bậc thềm bằng đá.
Thềm đá uốn lượn xuống phía dưới, đi đến bậc thềm cuối cùng, Tần Tang đứng trước một mảng tối om, đột nhiên nghe thấy một tiếng quát nhẹ:
- Ai đó!
- Khụ!
Lúc này Tần Tang đã mang áo choàng, ho nhẹ một tiếng, thay đổi thành một giọng nói khàn khàn
- Ta là người tham gia giao dịch hội, đây là tín vật của lão phu.
- Nói xong Tần Tang nâng tay lên, đưa la bàn ra.
Sau một lát, Tần Tang bỗng nhiên cảm nhận được phía trước truyền đến tiếng linh trận chuyển động, một người tu tiên đeo mặt nạ hình đầu hổ đi tới, gật đầu nhẹ với Tần Tang, đưa tay mời:
- Đạo hữu xin mời vào!
Cũng không cần nhiều lời nữa.
Tần Tang biết tính cách của những người này, cũng không nói gì, yên lặng đi vào trong bóng tối, chưa đi được mấy bước, chỉ cảm thấy phía trước chợt lóe lên hào quang, bóng người xuất hiện ở trong một gian nhà đá.
Đẩy cửa chính ra, đập vào mắt là một đại sảnh rộng lớn, đại sảnh này cũng rất đơn giản, rõ ràng là vội vàng dùng pháp lực tạo nên.
Giao dịch hội chỉ diễn ra trong vòng một ngày, lần tiếp theo sẽ thay đổi địa điểm.
Lúc này, trong đại sảnh đã tụ họp hơn mười người tu tiên, phần lớn đều ngồi xổm trên mặt đất giống phàm nhân, cò kè mặc cả.
Giao dịch hội này rất có tiếng ở gần đây, kế tiếp sẽ còn có vài người đến, mỗi lần mở ra đều có ít nhất cả trăm người tu tiên tham gia.
Đại sảnh không có lối ra, xung quanh đại sảnh có rất nhiều gian nhà đá giống nhau như đúc, có cấm chế phong tỏa, giao dịch bí mật vẫn đang được tiến hành bên trong.
Tần Tang hiện thân, thu hút không ít ánh mắt, còn có người nhìn hắn đầy mong đợi.
Có điều lần này Tần Tang tới đây không phải vì giao dịch hội, tầm mắt lướt sơ qua một lượt, không phát hiện có gì khiến hắn hứng thú, thì không nhìn nữa, mà nhắm đúng vào một gian nhà đá, rồi cất bước đi thẳng vào trong.