Chương 680: So sánh
Chương 680: So sánh
- Như những gì đạo hữu vừa lo lắng, lão thân nhất định phải toàn lực áp chế tu vi xuống nên không có cách nào tùy ý đi lại trong Chỉ Thiên Phong, chỉ có thể ỷ lại Tần đạo hữu mà thôi.
-Không biết.... ý Tần đạo hữu như thế nào?
Cảnh bà bà thanh âm mang theo mê hoặc, bà vừa nói vừa lấy ra một một cuộn tơ.
Cái cuộn tơ này vô cùng lộn xộn, cũng không biết là làm bằng vật liệu gì mà lóng lánh tinh quang.
Cảnh bà bà nhẹ nhàng tung ra cuộn tơ liền sột sột soạt soạt mở ra thành một cái lưới lớn, nổi bồng bềnh giữa không trung.
Không cần Cảnh bà bà giới thiệu, Tần Tang cũng có thể tự mình phân biệt.
Tinh Linh Võng phẩm chất còn vượt xa Tỏa Linh Trạc kia, hai kiện pháp khí dường như có cùng một nguồn gốc nhưng hiệu quả của Tinh Linh Võng khẳng định không đơn giản giống như Tỏa Linh Trạc.
Cảnh bà bà, có thể là nói thật!
Tuyết Linh Liên!
Hoa Diên Vĩ!
Tần Tang hít sâu một hơi, ép buộc mình dời ánh mắt khỏi Tinh Linh Võng.
Nếu đáp ứng Cảnh bà bà thì chuyện có được hai loại linh dược này liền dễ như trở bàn tay.
Nói không động tâm là giả, Tần Tang hiện giờ cơ hồ muốn ngay lập tức đáp ứng, nhưng lý trí lại ngăn cản hắn.
Thấy Tần Tang trầm mặc không nói, Cảnh bà bà không có chút nào vội vàng mà chỉ lạnh nhạt hỏi:
-Thế nào, Tần đạo hữu còn không nguyện ý? Chẳng lẽ chướng mắt Tuyết Linh Liên cùng Hoa Diên Vĩ sao?
-Sao lại thế!
Tần Tang cười khổ lắc đầu,
-Người Trúc Cơ tu sĩ nào có thể cự tuyệt được dụ hoặc của bọn chúng? Vãn bối suýt nữa đã không nhịn được, chỉ là vãn bối còn có một lo lắng. . . Tiền bối gửi thân vào trong tượng gỗ như vậy thật sự có thể giấu diếm được tất cả mọi người sao?
Không đợi Cảnh bà bà trả lời, Tần Tang lại bổ sung.
-Không biết đại chiến tối hôm qua Cảnh bà bà có ở đó hay không?
-Cuối cùng, mấy vị Nguyên Anh đại năng đều tới mới kết thúc được trận đại chiến.
-Vãn bối có hỏi qua mấy vị đồng đạo, mới biết được trong đó có một vị lão già tóc đỏ, chính là tông chủ của Thuần Dương Tông, đương kim đệ nhất cao thủ của Tu Tiên Giới!
-Ròng rã ba năm vãn bối mới lần đầu thấy được Nguyên Anh đại năng lộ diện, cũng vừa lúc Chỉ Thiên Phong xuất thế.
-Vãn bối không biết lúc Chỉ Thiên Phong mở ra thì Nguyên Anh đại năng của hai bên có đích thân lộ diện hay không. Nhưng vãn bối không dám đánh cược!
-Phụ ý tốt của tiền bối, vãn bối hận không thể lấy cái chết tạ tội, nhưng một khi tiền bối ẩn giấu mà bị Nguyên Anh đại năng phát hiện thì tiền bối có lẽ có thể thoát thân, nhưng vãn bối chắc chắn sẽ bị chiếu theo phản đồ mà luận xử, sống không bằng chết!
Lúc nói những lời nói này, trong lòng Tần Tang cũng vô cùng thấp thỏm.
Cũng may Cảnh Bà Bà không hề tức giận.
-Đối với ngươi mà nói, đây đúng là một vấn đề.
Cảnh Bà Bà trầm ngâm một lát, rồi nói với Tần Tang:
-Đi theo ta.
Lời còn chưa dứt.
Tần Tang chỉ cảm thấy toàn thân xiết chặt, bị một cỗ linh lực bao trùm, chưa kịp ứng đối gì thì tầm mắt trước mắt đã kịch liệt biến ảo, sau khi lướt qua như điện chớp, chỉ chốc lát sau liền nghe được xung quanh vang lên tiếng rầm rầm gợn sóng.
Vào buổi tối, chỗ giao nhau giữa trời và nước ở phía tây vẫn còn sót lại một vòng hào quang nhàn nhạt.
Không trung còn có mấy ngôi sao.
Ánh trăng không quá sáng.
Dưới chân là đầm nước mênh mông vô bờ.
Tần Tang đột nhiên quay đầu, sau lưng là mây mù liên miên, mênh mông vô bờ.
Vừa mới qua được bao lâu?
Bọn hắn lại rời khỏi động phủ của Tần Tang đi ra bên ngoài Chân Thủy Thiên Huyễn Trận.
Trong đầu của Tần Tang bây giờ là một mảnh hỗn độn, hắn cái gì cũng không nhìn ra, hoàn toàn không biết Cảnh Bà Bà làm sao dưới tình huống không kinh động bất luận kẻ nào mang theo hắn lặng yên không một tiếng động xuyên qua đại trận!
Nếu như người của Thiên Hành Minh ai cũng đều lợi hại như Cảnh Bà Bà vậy Tiểu Hàn Vực sớm đã bị đánh tè ra quần.
Tần Tang còn chưa tỉnh hồn.
Cảnh Bà Bà từ tốn nói:
-Ngươi không phải muốn biết lão thân có thể giấu diếm được ánh mắt của Nguyên Anh hay không sao? Nói miệng thì không bằng chứng, không bằng mắt thấy mới là sự thật.
Tần Tang vô ý thức nuốt nước bọt
-Tiền bối muốn mang vãn bối đi đâu?
-Đến nơi ngươi sẽ biết.
Cảnh Bà Bà nhàn nhạt nói một câu, lấy một cái tượng gỗ khác ra.
Tượng gỗ là hình dáng của một con Thanh Loan, cũng giống với nữ tử trước đó, sinh động như đang sống, nhìn thấy Thần Điểu thần vận, dường như sau một khắc liền sẽ giương cánh bay lên cao.
Trên thực tế, lúc Cảnh Bà Bà duỗi ngón tay nhẹ nhàng điểm lên tượng Thanh Loan một cái thì tượng gỗ lại thật sự sống lại.
Chỉ nghe thấy một tiếng phượng hót thanh thúy.
Hai cánh của Thanh Loan bỗng dưng vỗ lên, vài tia vụn ánh sáng rơi xuống trong lúc nó vỗ cánh vô cùng lộng lẫy.
Thanh Loan phát ra tiếng kêu thanh lệ, vô cùng thân mật với Cảnh Bà Bà, sau đó bay quanh Cảnh Bà Bà nhẹ nhàng nhảy múa, đang lúc múa, thân thể của nó gặp gió liền dài, nhanh chóng biến thành một con Thần Điểu chân chính, thỏa thích giãn người ra.
Tần Tang từng thấy qua ở trong sách cổ miêu tả về chim thần thượng cổ Thanh Loan, giống nó y như đúc!
Lúc này Thanh Loan làm gì còn có nửa phần dáng vẻ của tượng gỗ?
Khôi Lỗi Thuật?
Hay là pháp chú nào khác?
Tần Tang trừng to mắt, bị bí pháp có thể so với phép biến đá thành vàng này của Cảnh Bà Bà làm cho rung động, sau đó liền cảm giác dưới thân nhẹ hẫng, Thanh Loan đã chủ động chở hai người họ trên lưng.
Giương cánh đón gió, như diều gặp gió bay lên chín tầng trời.
. . .
Thiếu Hoa Sơn sơn môn.
Sương mù bao phủ.
Mơ hồ có thể nhìn thấy đình đài san sát trong sư môn, cảnh sắc kinh diễm người nhìn.