Chương 706: Thí Nghiệm
Chương 706: Thí Nghiệm
Sau đó, Thanh Trúc tiền bối mở ra Kiếm Môn Quan, phản bội lại sư môn, dành hơn mười năm để trả thù, cuối cùng tìm cơ hội giết chết Nguyên Thận Môn, thậm chí trừng phạt hai Kim Đan, để báo thù cho mỹ nhân.
Tiên Phủ, Nguyên Thận Môn, Lãnh Vân Thiên, Cảnh Bà Bà, Thanh Trúc tiền bối, Tử Vi Cung...
Là loại trọng bảo nào, mà khiến cho Kim Đan của Nguyên Thận Môn không biết xấu hổ, coi trời bằng vung, công khai phạm tội giết người cướp bảo?
Cái gọi là trọng bảo có phải chỉ là một chiếc chìa khóa?
Tần Tang ngẩng đầu nhìn thủy tinh, trong lòng kết nối mấy sự việc.
Thanh Trúc tiền bối gặp gỡ với hồng nhan của ông ấy…
Chỉ Thiên Phong Tinh Nguyên Thạch có thể bố trí cổ trận, có ý nghĩa quan trọng đối với Nguyên Thận Môn...
Thanh Trúc tiền bối và Cảnh Bà Bà đều có thù với Nguyên Thận Môn...
Cảnh Bà Bà đối với Thanh Trúc tiền bối và 'Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương' cũng không phải là hiểu biết bình thường…
Nhân tiện, còn có tính cách của Cảnh Bà Bà, bà ấy ghét những kẻ giết người đoạt bảo, giết chết bạn đồng hành của mình, hẳn là phải có một lý do.
Tần Tang càng nghĩ càng cảm thấy Cảnh Bà Bà rất có thể có quan hệ mật thiết với Thanh Trúc tiền bối.
Hồng nhan của Thanh Trúc tiền bối đi vào Tiên Phủ kia, có phải chính là ở đây hay không?
Cuộc bao vây đó có phải là nguyên nhân của mọi thứ, hậu quả đã lan tràn cho đến ngày nay?
Liệu năm đó có kẻ chủ mưu nào khác đứng sau hai Kim Đan của Nguyên Thận Môn, để vây hãm hồng nhan tri kỷ của Thanh Trúc tiền bối hay không?
Nếu đúng như vậy, người đã đánh trọng thương Lãnh Vân Thiên ở Tử Vi Cung chẳng lẽ là...
Cảnh Bà Bà cướp giết Lãnh Vân Thiên là do thù riêng hay là còn có nguyên nhân khác?
Tần Tang mải mê suy nghĩ, suy đoán vô số, rồi phát hiện cuối cùng mọi vấn đề đều dồn vào một trọng tâm - mối quan hệ giữa Cảnh Bà Bà và Thanh Trúc tiền bối là gì?
Hoặc, mối quan hệ giữa Cảnh Bà Bà và hồng nhan tri kỷ của Thanh Trúc tiền bối là gì?
Ghi chép của Sư môn không thể sai được Thanh Trúc tiền bối là một tu sĩ khổ hạnh, người dám luyện 'Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương', nhất định là người một lòng hướng về đại đạo khổ tu.
Chưa bao giờ nghe nói rằng Thanh Trúc tiền bối có một người thân.
Ngay cả cái vị hồng nhan tri kỷ, cũng chỉ được tiết lộ sau khi ông ấy phản bội lại sư môn trả thù xong.
Tần Tang nhìn chằm chằm vào khối thủy tinh, cảm nhận được mối liên hệ giữa khối thủy tinh với chân cột đá và bệ đá.
Không thể sai được, thủy tinh chính là 'chìa khóa'!
Nếu không có thủy tinh, cánh cửa này không thể mở ra, và cũng không cách nào vào được Chỉ Thiên Phong!
Ánh mắt Tần Tang sáng lên, hắn rời khỏi bệ đá, đi tới lối ra đại điện, bước chân đột ngột dừng lại, vẻ mặt ngưng trọng, một bước cũng không dám.
Bên ngoài đại điện, có một khe hở không gian vắt ngang phía trên nó.
Chỉ có một khe hở không gian, nhưng khoảng không này là hỗn độn, trong khí tức u ám dường như có dao động đại biểu cho sự bất ổn.
Tu vi của hắn chỉ giới hạn trong Luyện Khí kỳ, nên hắn không dám tự ý xông vào.
Nghĩ đến lời cảnh cáo của Cảnh Bà Bà, Tần Tang chậm rãi lùi lại, tâm tình cũng dần bình tĩnh trở lại, sau khi đoán ra được, không khỏi tự giễu cười một tiếng.
Căn bản hắn không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy.
Bất kể mối quan hệ giữa Cảnh Bà Bà và Thanh Trúc tiền bối là gì, cũng không liên quan gì đến hắn.
Tất cả những gì hắn cần biết là Cảnh Bà Bà càng thân thiết với Thanh Trúc tiền bối, thì tin tức của bà ấy sẽ càng đáng tin cậy, điều này tốt cho hắn.
Vì Cảnh Bà Bà không muốn chủ động nhắc đến nên tốt nhất không nên đào sâu tìm hiểu, đề phòng chạm vào những điều cấm kỵ của Cảnh Bà Bà, sẽ tự biến chuyện tốt thành chuyện xấu, khiến Cảnh Bà Bà không vui.
Sau khi nghĩ thông suốt được điều này, Tần Tang không còn vội vàng nữa, nhìn thủy tinh, âm thầm đếm thời gian, sau đó đưa mắt nhìn về phía thanh niên tuấn dật.
Tần Tang lấy túi Giới Tử của thanh niên tuấn dật xuống, mở ra, lấy toàn bộ đồ bên trong ra.
Nhất thời, Châu Quang bảo khí trong đại điện suýt nữa làm cho mắt của Tần Tang hoa lên.
Chỉ toàn là linh thạch, nhất định là hơn 10.000 viên linh thạch hạ phẩm, Tần Tang không đếm kĩ đã thu thập hết vào túi, nhân tiện đẩy những thứ lặt vặt khác có giá trị thấp sang một bên
Phần còn lại là linh đan, pháp khí, phù bảo, và hai bộ pháp khí cấm cực mạnh.
Thanh niên tuấn dật đã dùng hết một cái phù bảo, trong túi Tử Giới vẫn còn hai cái nữa, hai phù bảo này rất kỳ dị, có thể là do Nguyên Thận Môn truyền lại. Tần Tang không dám giữ, ý định sẽ hủy nó sau khi vào Chỉ Thiên Phong.
Những cái pháp khí kia cũng làm như thế.
Tần Tang định nghe lời của Cảnh Bà Bà, dù tốt xấu cũng không chừa một cái nào, những cái tốt nhất đã bị hỏng trong lúc chiến đấu, những cái còn lại cũng không phải là đồ quá tốt nữa.
Có Ô Mộc Kiếm và Thập Phương Diêm La Trận cho dù là pháp khí tốt đến đâu cũng khó lọt vào mắt hắn.
Hai bộ cấm cụ này càng không dám có được, hẳn là đã được cao tu của Nguyên Thận Môn tinh luyện cẩn thận.
Nếu đổi thành đệ tử bình thường của Nguyên Thận Môn thì đã thu rồi, không nói đến thân phận của thanh niên tuấn dật này là gì, còn liên quan đến hai trưởng lão của Nguyên Thận Môn, vấn đề rất quan trọng không hề nói quá.
Tất cả những thứ này cộng lại đều không đáng giá bằng một viên Hư Thiên Lôi, Tần Tang cũng không cảm thấy đau khổ cho lắm.
Tần Tang đặt chúng sang một bên, đặt chung với mấy thứ 'rác rưởi' kia, đảo mắt, nhìn bình ngọc, cẩn thận kiểm tra.
Điều khiến hắn thất vọng là trong những bình ngọc này, không có viên linh đan nào có thể hỗ trợ việc Kết Đan.