Chương 723: Ẩn Náu
Chương 723: Ẩn Náu
Đột nhiên, một luồng yêu khí nồng đậm phóng lên cao, vẻ mặt Tần Tang thoáng thay đổi, ánh mắt lóe lên nhìn chằm chằm vào vực tối, một lát sau đã nhìn thấy bóng dáng giao long nghiêng ngả lảo đảo lao ra ngoài vực tối.
Bên dưới bóng giao long là Phi Thiên Dạ Xoa hùng hổ đuổi theo không rời.
Lúc này Hắc Giao vô cùng chật vật, hoàn toàn không còn khí phách của một đại yêu Yêu Linh kỳ đỉnh phong, bề ngoài trông rất thê thảm, miệng vết thương trải khắp cơ thể, mỗi một vết thương đều sâu đến tận xương, máu tươi đầm đìa. Ngay cả chỗ đôi mắt cũng bị Phi Thiên Dạ Xoa cào một nhát, lưu lại một vết nước dài và sâu hoắm.
Sau phen đại chiến này, Hắc Giao không còn dục vọng chiến đấu nữa, chỉ muốn chạy trối chết.
Nhìn thấy Hắc Giao bị đuổi ra ngoài, Tần Tang vung tay lên, Thập Phương Diêm La Phiên đã sớm chuẩn bị tốt bỗng 'sột soạt' mở Quỷ Phiên Thành Trận ra, vây thật kín kẽ lối ra của vực tối, chặn lại đường đi của Hắc Giao.
'Vù vù…'
Vô số đốm lửa ma trơi chen chúc chui ra rồi ập xuống bao vây, hình thành thế tấn công hai phía với Phi Thiên Dạ Xoa.
Hắc Giao dù có cánh cũng khó thoát khỏi!
Một tiếng kêu thảm thiết đầy thê lương vang vọng ra xa.
Đàn yêu thú ở gần Thạch Hải đều bị kinh động, nhất thời hỗn loạn, có một vài con ôm đầu trốn trong sào huyệt run rẩy, một vài con lại nhanh chóng kéo cả nhà chạy trốn.
-Đè nó lại!
Tần Tang không hề dùng đến pháp bảo, chỉ dùng Thập Phương Diêm La Phiên để phối hợp với Phi Thiên Dạ Xoa, đánh Hắc Giao đến không tìm ra phương hướng.
Tần Tang ra lệnh một tiếng, bóng dáng của Phi Thiên Dạ Xoa tiêu biến trong hư không, ngay sau đó lập tức xuất hiện ở gần đầu của Hắc Giao, bàn tay to mở ra đè xuống đầu Hắc Giao, đập mạnh lên tảng đá.
Hắc Giao bị đè chặt trên mặt đất, kêu không ra tiếng, thân thể vẫn còn muốn phản kháng, đuôi dày vung vẩy, muốn quất bay Phi Thiên Dạ Xoa, nhưng hắn lại thoải mái tránh thoát.
Bây giờ, hơi thở của Hắc Giao đã cực kỳ mỏng manh.
Tần Tang lắc mình tới, tay cầm Cửu Long Thiên Liễn Phù, ấn vào chính giữa chỗ mi tâm của Hắc Giao, thôi động linh lực, kích hoạt sức mạnh của mật phù.
Mật phù bám dính vào mi tâm của Hắc Giao, lóe ra ánh sáng giống như một khối ngọc trong suốt sáng bóng.
Nhưng đối với Hắc Giao, khối ngọc đẹp đẽ này lại là Diêm Vương đòi mạng, ánh sáng của mật phù như một cây ngân châm, mang đến cho nó sự đau khổ đáng sợ.
Thân thể của Hắc Giao bắt đầu giãy dụa kịch liệt, nhưng tất cả phản kháng đều là phí công, không làm được chuyện gì.
Tần Tang hết sức chăm chú nắm mật phù trong tay.
Không bao lâu, Hắc Giao bỗng dưng ngừng giãy dụa, chỗ mi tâm của nó xuất hiện một tia sáng âm u thần bí, sau đó có một viên tinh phách Giao long lớn bằng lòng bàn tay bị hút ra từng chút từng chút một.
Tần Tang mặt mày vui vẻ, mở Cửu Long Thiên Liễn Phù ra.
Trên viên tinh phách Giao Long có một vòng xiềng xích quấn quanh, bị trói chặt lại.
Nó phát ra tiếng gầm rú không cam lòng, lại hoàn toàn không thể giãy khỏi xiềng xích, bị xiềng xích chậm rãi lôi kéo về phía Cửu Long Thiên Liễn Phù, càng lúc càng gần.
Tinh phách Giao long phản kháng cực kỳ dữ dội, đó cũng là bước mấu chốt nhất. vẻ mặt Tần Tang nghiêm túc, dùng hết sức lực để thôi động Cửu Long Thiên Liễn Phù cắn nuốt tinh phách Giao long từng chút một.
Cửu Long Thiên Liễn Phù không ngừng lóe ra hào quang, linh phù bay loạn, tinh phách Giao long vẫn còn giãy dụa.
Rốt cuộc, linh phù dần dần bình tĩnh lại.
-Phù!
Tần Tang thở dài một hơi, cầm lấy Cửu Long Thiên Liễn Phù đến trước mặt để quan sát.
Thần thức thăm dò vào bên trong linh phù, tinh phách Giao long ở bên trong đã thuần phục, an phận nằm yên. Cắn nuốt hai cái tinh phách Giao long xong, uy lực của Cửu Long Thiên Liễn Phù lại tăng cao thêm một bậc.
Tần Tang vừa lòng gật đầu, thả mật phù vào trong bụng để ủ ấm, chuyển tầm mắt nhìn về phía Phi Thiên Dạ Xoa.
Trải qua một trận giết Giao long này, Tần Tang lại càng thêm tin tưởng vào Phi Thiên Dạ Xoa.
Phi Thiên Dạ Xoa cầm lấy Hắc Giao, đặt nó đỉnh của một tảng đá. Tần Tang tự tay chia nhỏ ra, xác Giao long cũng là một thứ trân quý khó có được, dùng khả năng quan sát của Tần Tang thì lấy xác Giao long làm tài liệu chính, phụ thì dùng những tài liệu khác là có thể luyện chế vài món pháp khí cực phẩm.
Có điều, bây giờ tiêu chuẩn của hắn rất cao, ngay cả pháp khí cực phẩm cũng không xem vào mắt nữa, mà xác Giao long lại không đủ để luyện chế pháp bảo, cho nên không quá hưng phấn.
Chia nhỏ xác Giao long xong, thu Phi Thiên Dạ Xoa và xác đã chia nhỏ vào trong Thi Khôi Túi. Tần Tang định tìm một chỗ không người để thử uy lực của Cửu Long Thiên Liễn Phù, hắn lập tức rời khỏi Vô Nhai Cốc, bay về hướng Bắc đến Thanh Dương Phường.
Hàn Sơn Thành.
Thật ra gọi là Hàn Sơn Trại thì thích hợp hơn.
Hàn Sơn Thành không lớn, dân cư cũng thưa thớt hơn Đại Thành, được xây trên một sườn núi.
Tòa thành này lẻ loi như thế nên không có chiến loạn, đằng sau là núi cao trùng điệp, phía trước thành trì có một con sông lớn, sản vật phong phú, không tranh sự đời, giống như một chốn bồng lai tiên cảnh.
May mắn là linh lực ở đây vô cùng cằn cỗi, ma tu có thực lực cao cường thì cơ bản đều lười liếc mắt nhìn.
Có điều, thành chủ của Hàn Sơn Thành thật ra là một người tu tiên, gia tộc lớn nhất trong thành cũng chính là gia tộc của tu tiên giả này, gia tộc vẫn truyền thừa đến tận ngày nay không hề bước ra bên ngoài, luôn làm vua một cõi ở nơi này.
Gia tộc này họ Cơ.
Cơ Vũ, là trưởng tử của tộc trưởng Cơ gia hiện giờ.
Trên một đỉnh núi cách xa Hàn Sơn Thành, Tần Tang đứng giữa rừng cây, nhìn về Hàn Sơn Thành ở đằng xa. Tường thành của Hàn Sơn Thành không cao nhưng lại rất dày, dùng để chống lại dã thú.