Chương 733: Giải Cổ
Chương 733: Giải Cổ
Thi Đan bị hao tổn, Tần Tang cũng không thể giúp được, chỉ có thể để Phi Thiên Dạ Xoa tự mình ôn dưỡng. Thời gian ở trong túi Thi Khôi có thể sẽ dài đằng đẵng.
Sợ rằng phải đem nó tới chỗ sâu trong Địa Trầm Động, thời khắc hấp thu Địa Sát khí mới có thể khôi phục với tốc độ nhanh nhất.
Tần Tang tỉ mỉ xem xét một phen, giúp Phi Thiên Dạ Xoa chữa khỏi vết thương ngoài da, sau đó thu lại vào túi Thi Khôi.
Trong Túi Thi Khôi trống rỗng, chỉ còn hai cỗ Sát Thi Trúc Cơ trung kỳ.
Trận chiến này làm vốn liếng của Tần Tang suýt nữa bị tiêu sạch.
. . .
Trăng lên giữa trời.
Hàn Sơn Thành.
Cửa lớn từ đường Cơ gia đóng chặt, chỉ có một mình Cơ Thịnh tộc trưởng Cơ gia ở đó.
Cấm địa đã khôi phục lại bình thường, nhưng tất cả mọi người đều không thể nào an tâm, cũng không dám đến cấm địa xem xét, lòng người bàng hoàng, Cơ Thịnh lệnh bọn họ trở về phòng tĩnh tu, một mình ở trong từ đường.
Từ đường tĩnh mịch, ngọn nến lẳng lặng cháy, Cơ Thịnh ngồi đó, hai mắt đục ngầu nhìn chằm chằm linh vị tổ tiên, không biết đang suy nghĩ gì.
Đột nhiên, một cơn gió nổi lên.
Ánh nến lay động, lập loè một hồi.
Cơ Thịnh đột nhiên quay đầu, kinh hãi phát hiện, phía sau chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một bộ Luyện Thi, bên cạnh Luyện Thi, trong hư không có linh lực nổi lơ lửng viết từng chữ.
-Ta là người quen cũ của Cơ Võ khi còn sống, từng được Cơ Võ giúp đỡ. Luyện Thi có thực lực Trúc Cơ, nay tặng cho Cơ gia, có thể bảo đảm Cơ gia mấy đời yên ổn.
Chờ Cơ Thịnh đọc hết, những chữ viết này vặn vẹo một trận, tiêu thất trong hư không.
Cơ Thịnh trừng trừng hai mắt, bỗng nhiên đứng dậy, bước nhanh xông ra bên ngoài từ đường.
Nhưng chỉ thấy ánh trắng sáng rõ.
Bầu trời đầy sao.
Một bóng người cũng không có.
-Con ta. . .
Cơ Thịnh hướng về phía cấm địa, 'Ầm' một tiếng quỳ rạp xuống đất, một giọt lệ rơi ướt thềm đá.
Sau khi diệt trừ Cưu Bào Đạo Nhân, Tần Tang liền ngựa không dừng vó trở về, bởi vì tình huống của Phi Thiên Dạ Xoa càng lúc càng không ổn, vết rách trên Thi Đan không cách nào khôi phục, đồng thời còn có xu thế lan rộng ra.
Hắn đã dùng Thiếu Âm Từ Bình chứa Địa Sát khí, nhưng cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc, nhất định phải nhanh chóng trở về Địa Trầm Động.
Cưu Bào Đạo Nhân và Tứ Đại Ma Diễm Sứ toàn bộ đã chết, Ma Diễm Môn chỉ còn trên danh nghĩa, bên trong vẫn còn một số tàn dư của Khôi Âm Tông. Tần Tang vốn còn định dò xét tổng bộ Ma Diễm Môn, nhưng tạm thời không kịp rồi.
Hắn dùng tốc độ nhanh nhất về Địa Trầm Động.
Tần Tang gọi Phi Thiên Dạ Xoa ra.
Phi Thiên Dạ Xoa khí tức hỗn loạn, vết thương ngoài da hầu như đã lành, thế nhưng thân thể khô quắt, sắp biến thành thây khô rồi.
Vết thương trên đan điền không thể khôi phục hoàn toàn, từng tia từng sợi thi khí không ngừng tràn ra bên ngoài, khí hải gần như khô kiệt, ánh Thi Đan trắng xám, khô nứt dị thường.
Cưu Bào Đạo Nhân không xuất ra sức mạnh Kết Đan kỳ chân chính, Phi Thiên Dạ Xoa cũng không thể so sánh với Phi Thiên Dạ Xoa chân chính, kết quả này đã là rất tốt.
Tần Tang vốn đã dự tính tới việc Phi Thiên Dạ Xoa bị hủy.
-Rốt cuộc cũng trở về.
Thần thức Tần Tang tỉ mỉ quét qua thân thể Phi Thiên Dạ Xoa, xác định thương thế của Phi Thiên Dạ Xoa vẫn chưa đến mức không thể cứu chữa, lúc này mới thực sự yên lòng.
Hạ xuống vài cấm chế trên người Phi Thiên Dạ Xoa, phong tỏa khí tức của nó, Tần Tang ngay lập tức thao túng Phi Thiên Dạ Xoa nhảy vào bên trong Địa Sát khí.
Cao thủ Kết Đan kỳ Thiếu Hoa Sơn bình thường sẽ không tới nơi đất sỏi cằn cỗi này, nhưng vì phòng ngừa việc ngoài ý muốn, Tần Tang vẫn để Phi Thiên Dạ Xoa lặn xuống thật sâu.
Cho đến khi đã đến cực hạn của Phi Thiên Dạ Xoa, Tần Tang tìm chỗ có vách đá nổi, lệnh Phi Thiên Dạ Xoa xếp bằng ở đó, chìm trong Địa Sát khí chữa thương.
Sau khi chữa khỏi thương thế, chỉ cần Phi Thiên Dạ Xoa thôn phệ Địa Sát khí, tự mình ôn dưỡng, việc Tần Tang cần làm cũng không nhiều.
Thời gian này cũng không ngắn, Tần Tang không thể ở đây mãi. Hắn không quá yên tâm, ở trong Địa Trầm Động ba ngày quan sát xem Phi Thiên Dạ Xoa có thể chịu đựng tẩy rửa của Địa Sát khí hay không.
Ba ngày này, Tần Tang còn làm một việc đó là gỡ bỏ sâu độc Thực Tâm Trùng trên nguyên thần.
Hắn đã sớm biết phương pháp giải cổ, có điều trước đó bọn người Cưu Bào Đạo Nhân còn sống, giữ lại nói không chừng còn có tác dụng, cho nên Tần Tang chậm chạp không giải khai.
Hôm nay tàn dư Khôi Âm Tông chỉ còn mấy người không đáng để ý, đối phó bọn hắn không cần tốn công tốn sức như thế.
Sâu độc Thực Tâm Trùng đã theo Tần Tang mấy chục năm từ khi hắn rời khỏi Khôi Âm Tông . Giống hệt độc châm khiến Tần Tang như có gai ở sau lưng, cả ngày hoảng loạn, về sau lại bị coi thành mồi nhử, dụ sát tàn dư Khôi Âm Tông, một đường bên Tần Tang trưởng thành.
Mặc dù đã không sợ Thực Tâm Trùng uy hiếp, nhưng sau khi giải cổ xong, Tần Tang vẫn cảm thấy toàn thân vô cùng nhẹ nhõm.
Hắn thoát khỏi không chỉ có độc cổ, mà còn thoát khỏi đoạn thời gian u ám ở trong Khôi Âm Tông.
Thực Tâm Trùng thoát ly khỏi nguyên thần của Tần Tang, bay khỏi không gian nguyên thần, trong nháy mắt mất đi hoạt tính. Thân thể nhuyễn trùng cứng ngắc, trôi lơ lửng trước mặt Tần Tang.
Trên mồm nó lộ ra hai cái răng nanh, lấp lánh hàn quang, trông vô cùng hung hãn và quỷ dị.
Ngay sau đó, đầu Thực Tâm Trùng đột nhiên bắt đầu nứt vỡ, cuối cùng biến thành tro bụi.
Nó vốn là thi thể, bị thuật độc cổ thao túng, luyện thành cổ trùng. Mỗi bộ thi thể Thực Tâm Trùng chỉ có thể tiếp nhận thuật độc cổ một lần, nếu thuật độc cổ được giải sẽ ngay lập tức biến mất khỏi thế gian.
Ba ngày sau.
Phi Thiên Dạ Xoa bình yên vô sự.