Chương 740: Nhân Lực Có Vô Tận, Vạn Sự Chớ Cưỡng Cầu
Chương 740: Nhân Lực Có Vô Tận, Vạn Sự Chớ Cưỡng Cầu
Xem ra Xà Bà nói không sai, tình hình giữa Tiểu Hàn Vực và Thiên Hành Minh không căng thẳng như vậy, hộ sơn đại trận của Thiếu Hoa Sơn đã đóng lại, đệ tử tuần tra cũng đều rút lui trở về.
Tần Tang không hề bị cản trở, bay vào sơn môn, tiến thẳng vào động phủ của Kỳ Nguyên Thú.
Kỳ Nguyên Thú đem trả lại Chưởng Môn Phong cho Chưởng môn hiện tại, một mình chiếm giữ núi Thiếu Hoa Sơn, đệ tử của hắn là Cáo Dương cũng ở trong núi, đi theo hắn tu hành.
Núi không cao nhưng phong cảnh khá đẹp.
Vị trí của ngọn núi này tình cờ nằm trên chủ mạch của sơn môn Linh Mạch. Linh khí trong núi so với linh khí bên trong động phủ Linh Tuyền của Tần Tang chỉ có hơn chứ không kém.
Không lâu sau, Thanh phong đã ở trong tầm mắt, ẩn hiện bên trong sương mù.
Tần Tang điều khiển độn thuật chậm lại, nhẹ nhàng đáp xuống chân núi, vân khí dưới chân tản đi. Hắn sửa sang lại y phục, sau đó hướng về đỉnh núi cung kính thi lễ, lớn tiếng nói.
-Đệ tử Tần Tang, bái kiến Kỳ sư thúc.
-Soạt!
Tần Tang chưa dứt lên, sương mù ở trên cuồn cuộn, rẽ sang hai bên, lộ ra một đường mòn bên trong sương mù, nhìn thấy một bóng người trên ngự kiếm lao vun vút xuống, nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Tần Tang.
Trong nháy mắt, kiếm quang khắp người đã biến mất.
-Kiếm thuật của Cáo sư đệ càng ngày càng tuyệt diệu.
Tần Tang khen ngợi một câu.
-Nhờ có bảo kiếm mà sư huynh tặng nên ta mới được như vậy!
Cáo Dương thường đi theo Kỳ Nguyên Thú tu hành, ngoại hình và tính tình cũng không thay đổi nhiều, sau khi trông thấy Tần Tang, liền thân mật chào hỏi một tiếng, nói thẳng:
-Tần sư huynh, sư tôn đang bế quan. Trước khi bế quan sư tôn có dặn không được phép làm phiền người. Vậy nên nếu như sư huynh không có chuyện quan trọng thì có thể đợi một thời gian, sau khi sư tôn xuất quan, ta sẽ lập tức bẩm bảo với sư tôn…
Tần Tang mở miệng, vừa định nói gì đó.
Thì đúng lúc này, trên mặt Cáo Dương đột nhiên xuất hiện một biểu cảm vô cùng kỳ lạ, vẻ mặt nghiêm túc, nghiêng tai lắng nghe, một lúc sau sau hướng về đỉnh núi hành lễ nói:
-Đệ tử tuân mệnh.
Sau đó nhanh chóng quay đầu lại, mừng rỡ thúc giục Tần Tang:
-Sư huynh nhanh đi! Sư tôn muốn gặp ngươi, người vừa truyền âm tới, cho ngươi tự mình đi vào!
Tần Tang chắp tay với Cáo Dương, thôi động thân pháp, bay về phía động phủ của Kỳ Nguyên Thú.
Tần Tang bay vút về phía trước.
Không lâu sau, Tần Tang đã đi tới phía trước động phủ, nhưng lại thấy cửa động phủ đóng chặt, cũng không thấy Kỳ Nguyên Thú đâu.
Ngay lúc Tần Tang đang cảm thấy nghi hoặc, Kỳ Nguyên Thú từ bên trong động phủ đột nhiên truyền lời ra ngoài, hỏi.
-Ngươi đã sử dụng Tuyết Linh Liên và Diên Vĩ Hoa rồi sao?
Tần Tang đứng ở trước cửa động phủ, vội vàng khom người hành lễ nói:
-Đệ tử ra mắt Kỳ sư thúc, hồi bẩm Kỳ sư thúc, đệ tử đã luyện hóa hai cây linh dược này rồi ạ.
Kỳ Nguyên Thú bên trong động phủ 'Ừm' một tiếng, suy nghĩ một lúc, sau đó thản nhiên nói:
-Như vậy cũng tốt, cũng xem như có cái để giải thích với các vị sư huynh. . .
Tần Tang thầm run sợ.
Quả nhiên, ngay cả Kim Đan Thượng Nhân ở trong sư môn cũng đang nhắm tới Tuyết Linh Liên và Diên Vĩ Hoa trong tay hắn.
Hai cây linh dược thật sự khó tìm, mạnh như Kim Đan, cũng không dễ dàng có được.
Bọn họ thì không cần, nhưng có thể cho đệ tử thân truyền hoặc là thân nhân sử dụng.
Dù sao hiện tại nó cũng là linh vật hỗ trợ Kết Đan tốt nhất ở Tu Tiên, bởi vậy cho dù thiên phú mạnh như con cưng của trời, có song linh, nếu như có cơ hội lấy được loại linh dược này, nhất định cũng sẽ không bỏ qua.
Hy vọng càng lớn thì khả năng thành công lại càng cao.
-Vút!
Một luồng sáng bất ngờ xuyên qua khe cửa, lúc đi tới trước mặt Tần Tang thì chia thành ba đường bay về các hướng khác nhau.
Ba người!
Cũng may là Tần Tang không về thẳng sư môn, nếu không hắn cũng không biết bản thân có còn giữ được linh dược hay không khi phải đối mặt với áp lực của tận ba người cảnh giới Kim Đan.
Mặc dù cuối cùng hắn vẫn thất bại, nhưng cũng sẽ không chắp tay dâng cơ hội này cho người khác.
Động phủ yên tĩnh trong chốc lát, giọng nói của Kỳ Nguyên Thú lại vang lên:
-Bây giờ ngươi dự định như thế nào?
Dự định như thế nào?
Trong mắt Tần Tang hiện lên một tia thất vọng, khom mình hành lễ nói:
-Mong Kỳ sư thúc khai sáng giúp đệ tử, liệu đệ tử có còn khả năng. . . Kết Đan hay không?
Kỳ Nguyên Thú cũng không trả lời ngay:
-Nói rõ ràng, kỹ lưỡng cho ta nga, lúc ngươi ăn hai cây linh dược này, tu vi của ngươi thay đổi như thế nào, bản thân ngươi cảm nhận được gì?
-Sau khi đệ tử ăn linh dược cảm thấy hiệu quả tốt hơn so với Khảm Ly Kim Đan một chút. . .
Kỳ Nguyên Thú vẫn không mở cửa động phủ, Tần Tang liền đứng ở ngoài động phủ, đối mặt cửa đá, kể cặn kẽ mọi sự thay đổi trong cơ thể hắn từ lúc bắt đầu dùng thuốc cho đến khi dược lực cạn kiệt hết.
Hắn không dám giấu diếm dù chỉ một chút, bởi vì điều này liên quan đến tương lai của chính bản thân hắn.
-Ngũ linh căn . . .
Kỳ Nguyên Thú thầm thở dài:
-Xem ra, viên linh quả kia cũng không thể giúp ngươi hoàn toàn phá vỡ giới hạn thiên phú. . .
Hắn cũng biết điều này sao?
Tần Tang thầm kinh ngạc, lúc hắn mới nhập môn, có nói chuyện phiếm với Ôn sư huynh có nói một câu vừa đùa vừa thật, dĩ nhiên là truyền đến tai Kỳ Nguyên Thú.
Không ngờ, Kỳ Nguyên Thú lại để ý đến hắn như vậy.
-Thiên phú. . .
Tần Tang không cam lòng:
-Đệ tử thật sự không còn đường để đi rồi sao? Những vị sư thúc, sư bá khác có cách nào dạy ta Kết Đan hay không? Đệ tử có thể làm tất cả mọi thứ!
Trong tay hắn có ba cây Thập Phương Diêm La Phiên, mà Thập Phương Diêm La Phiên của Khôi Âm lão tổ đã bị phá hủy một nửa, không thể tạo thành đại trận, để lại một cây là đủ.