Chương 751: Tham Kiến Chưởng Môn
Chương 751: Tham Kiến Chưởng Môn
Cưu Bào Đạo Nhân giữ thiết ban chỉ bên mình vì nó là tín vật của tông chủ, sau này cho dù ai nắm giữ thiết ban chỉ, trên dưới Ma Diễm Môn đều tôn kính hắn như chưởng môn.
Nhờ tin này mà chủ ý giả thành đệ tử Ma Diễm Môn lúc trước của Tần Tang, chợt thay đổi.
Giết chết ba người này, cất vài túi Thi Khôi, đeo thiết ban chỉ, phi đến dưới chân Địa Hỏa Sơn, quang minh chính đại bước vào Ma Diễm Môn.
Đại trận hộ sơn Ma Diễm Môn mở ra.
Trong mắt phàm nhân, nhưng linh thụ lá đỏ này cực kỳ bình thường, chỉ có tu tiên giả mới biết bên trong hung hiểm như thế nào, ở rừng mỗi một linh thụ đều là sát chiêu, biến hóa khôn lường.
Tần Tang vừa lướt đến trước đại trận hộ sơn, chợt nghe tiếng quát từ trong trận truyền ra.
-Dừng lại! Ngươi là ai!
Bước chân Tần Tang dừng lại, không rũ áo bào đen xuống, mà là giơ tay lên, trưng thiết ban chỉ ra.
-Chưởng môn trở về!
-Nghe thấy trong trận vọng đến tiếng thở nhẹ, tiếp đó thấy trong rừng lóe lên một bóng ảnh, cúi người quỳ xuống trước mặt Tần Tang:
-Đệ tử Lư Hưng tham kiến chưởng môn chân nhân! Xin chưởng môn thứ tội!
-Là lão phu bảo các ngươi phong bế hộ sơn đại trận, không có tội?
Tần Tang chú ý đến lo lắng trong mắt Lư Hưng, đứng im, liếc mắt, ung dung hỏi:
-La Tiêu và Mai Cô đang ở đâu?
La Tiêu chính là tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ bị Tần Tang bắt trong địa động.
Lo lắng trong mắt Lư Hưng biến mất, lập tức nói:
-Khởi bẩm chưởng môn, tối hôm qua La sư huynh xuống núi, không biết đi đâu, sai bảo đệ tử giữ vững sơn môn. Mai Cô sư tỷ đang ở đạo trường truyền đạo, chỉ điểm hậu bối tu hành, để đệ tử gọi Mai Cô sư tỷ đến…
-Thôi!
Tần Tang khoát tay ngăn lại, nhanh chóng đi về Ma Diễm Môn.
-Lão phu đến sau núi một chuyến, ngươi thay mặt lão phu truyền lệnh bọn người Mai Cô, bảo bọn họ chờ ở đạo trường…
Lúc nói chuyện, Tần Tang điều động thân pháp, biến mất trong rừng, chỉ còn dư âm lượn lờ.
Đệ tử mới nhập môn trong Ma Diễm Môn, ngoại trừ biến số Cơ Võ, những đệ tử đạt Trúc Cơ khác, đều chỉ có tu vi Trúc Cơ Tiền Kỳ.
Lư Hưng không thể nào nhìn thấu thân pháp của Tần Tang.
Tần Tang đi đến phụ cận đại điện sau núi, từ trong miệng La Tiêu, đã thăm dò được nội tình trên núi của dư nghiệt Khôi Âm Tông, chuẩn bị bặt gọn một mẻ.
Đề phòng có biến cố xảy ra, trước tiên Tần Tang bày cấm chế ngăn cách, sau đó lấy ra Thập Phương Diêm La trận, điều khiển kiếm Ô Mộc, với dáng vẻ ngang ngược, cưỡng ép xông vào trong đại điện.
Ma tu bên trong đang tĩnh tọa, đột nhiên bị đánh lén, không có lực kháng cự nhanh chóng bị Tần Tàng giết chết tại chỗ.
Sau một khắc, mười một dư nghiệt của Khôi Âm Tông trong Ma Diễm Môn, không thiếu một ai, toàn bộ đều bị Tần Tang xử lý.
Bọn họ ai cũng có Thập Phương Diêm La Phiên, có điều đều bị đánh nát trên đường chạy trốn, may mắn còn sống thì bị Cưu Bào Đạo Nhân thu hồi, giao cho tứ đại Ma Diễm làm át chủ bài, hành tẩu bên ngoài.
Những người này đều nhớ nhung Thập Phương Diêm La Phiên cường đại, có điều Nguyên Chiếu Môn vẫn truy sát họ, tạm thời không dám ngang nhiên hại người.
Tần Tang điều khiển Cửu U Ma Hỏa phá hủy Bạch Diễm Thập Can.
Cơ vũ vốn cũng có Thập Can.
Lúc đại chiến ở Hàn Sơn Thành, pháp bảo Cưu Bào Đạo Nhân bị Huyết Uế Thần Quang xâm nhiễm, buộc đến tuyệt cảnh, dùng Thập Phương Diêm La trận của Cơ Vũ ngăn cản Tần Tang, sau bị hủy diệt trong đại chiến.
Ngoài ra hai Ma Diễm Sử khác chỉ có Lục Can mà thôi.
Tần Tang giết chết nhiều dư nghiệt của Khôi Âm Tông, nên chiến lợi phẩm nhặt được ctừ trên người Ma Diễm, tổng cộng lấy được mười bốn Thập Phương Diêm La Phiên toàn thịnh.
Và hai trận pháp đều chưa hoàn thành.
Uy lực của Thập Phương Diêm La Trận, thậm chí vượt qua cả Phù Bảo, đem đi đấu giá, nhất định có thể đổi được bút của cải giá trị, nhưng mà Tần Tang chưa Kết Đan, nhất định phải dựa vào Thập Phương Diêm La trận để điều động pháp bảo.
Đề phòng biến cố, vẫn phải giữ lại cho thỏa đáng.
Vết tích của Khôi Âm Tông ở Tu Tiên Giới về sau bị Tần Tang xóa sổ.
Một Ma Tông cường đại đã từng uy chấn Tiểu Hàn Vực, khiến tu sĩ chính đạo nghe xong đã sợ mất mật, giờ đây chỉ tồn tại trong lịch sử.
Sau khi tru sát những người này.
Tần Tang sắp xếp xong chiến lợi phẩm, xóa đi dấu vết đánh nhau, rồi phi đến đạo trường trên đỉnh núi.
...
Vị trí đạo trường của Ma Diễm Môn cách đỉnh núi rất gần, đứng trên đạo trường có thể nghe rõ ràng tiếng phun trào dung nham trong miệng núi lửa, không khí nơi này vô cùng nóng.
Có điều đệ tử Ma Diễm Môn tu luyện công pháp đặc thù, nên không cảm thấy khó chịu.
Lúc này, trên đạo trường đứng bốn người, ba nam một nữ.
Trong đó có Lư Hưng, và cùng hai thanh niên khác xêm xêm tuổi hắn, một người tên Triệu Thiên Nhiên, một người khác tự xưng là Hồng Diệp cư sĩ.
Nữ thì mặc y phục phụ nhân của cung, khí chất dịu dàng, nàng chính là Mai Cô, cũng là người có tu vi cao nhất trong bốn người, đã cảm ứng được bình cảnh Trúc Cơ Trung Kỳ.
Bốn người này, là bốn tu sĩ Trúc Cơ còn sót lại lúc này trong Ma Diễm Môn, bọn họ vốn là tán tu, thiên phú không tồi, đạt Túc Cơ sau khi nhập môn.
Bốn người lo lắng chờ đợi ở đó đã một canh giờ, vẫn không thấy bóng dáng của chưởng môn.
-Lư sư đệ, chưởng môn chân nhân thật sự trở về rồi? Ngươi không đùa chúng ta chứ?
Triệu Thiên Nhiên nhịn không được, chất vấn Lư Hưng.
Lư Hưng trừng hắn:
-Triệu sư huynh chớ có nói bậy, Lữ cho dù có to gan, cũng không dám truyền giả ngọc chỉ của chưởng môn chân nhân! Ta khuyên người cẩn thận chút, miễn cho hoạ từ miệng mà ra…
Vừa dứt lời, trước mặt mọi người xuất hiện một người áo đen.
Không chút tiếng động.
Bốn người hoảng sợ, nhìn thiết ban chỉ trên tay Tần Tang, cùng nhau quỳ gối.
-Đệ tử tham kiến chưởng môn chân nhân!