Chương 782: Ngoại Đan
Chương 782: Ngoại Đan
Tần Tang mới thành Thi Đan, không dám giao chiến cùng với cao thủ Kết Đan chân chính. Nhanh chóng rời khỏi Thanh Dương ma tông, tìm một chổ bí mật để quen thuộc Thi Đan mới là việc quan trọng nhất.
Nghĩ đến đây, Tần Tang xoay người lao xuống chân núi, lúc đi ngang qua vòng xoáy phong vân cũng chỉ nhìn thoáng qua liền không để ý nữa, gọn gàng xuống núi.
Đi xuống dưới chân núi Tần Tang mới phát hiện ngoài núi có không ít khí tức của tu sĩ, hiển nhiên đều bị dị tượng trên Thần Cương Phong hấp dẫn tới. Mặc dù Tần Tang chưa chưởng khống Thi Đan một cách trọn vẹn nhưng nhờ chân nguyên che đậy khí tức vẫn là có thể làm được.
Giữa đám tu sĩ này không có cao thủ, Tần Tang không lo lắng bị phát hiện.
Không cần tốn nhiều sức đã có thể tiềm hành rời đi Thần Cương Phong, Tần Tang không hề quay đầu lại, trực tiếp lao đến sơn môn Thanh Dương ma tông, trong lòng tính toán làm thế nào để có thể xuất kỳ bất ý xông ra núi.
Bên trong Thanh Dương ma tông trống rỗng, vài tên cao thủ ở lại thủ vệ lại bị vụ Thần Cương Phong lôi đi, Tần Tang tự cho là khả năng thoát ra được khá cao.
Nhưng sau khi trốn thoát thành công thì nhất định phải nhanh chóng chạy trốn, không thể dừng lại quá lâu trong khu vực gần Thanh Dương ma tông. Tần Tang vừa đi vừa dùng thần thức liên thông Thi Đan, giành giật từng giây quen thuộc sức mạnh của Thi Đan chỉ để mong có thể điều khiển nhiều chân nguyên hơn.
Hắn kinh ngạc phát hiện, tiến độ quen thuộc Thi Đan của bản thân nhanh hơn Dư Hóa nhiều. Năm đó Dư Hóa thế mà phải tốn tận hai ngày mới có thể nhân đan hợp nhất, chưởng khống Thi Đan một cách triệt để.
Là do chính mình chủ động quen thuộc Thi Đan, khác với Dư Hóa phải cách một tầng thần hồn ấn ký, nên tốc độ mới nhanh hơn hắn. Hay là chân nguyên dịu hơn sát khí, nên sẽ dễ chưởng khống?
Tần Tang không rõ ràng cho lắm, trong lúc nhất thời cũng không thể hiểu rõ, đành bỏ qua nó, không quá miệt mài đến cùng.
Lúc này, cảnh giới nội môn Thanh Dương ma tông rất lỏng lẻo, Tần Tang tránh đi một đội đệ tử tuần tra, nhẹ nhàng đi tới ngoại môn, phát động thân pháp nhanh chóng lao về hướng sơn môn.
Vượt núi băng đèo, rốt cục đi tới trước sơn môn.
Thân hình Tần Tang đột nhiên dừng lại, ánh mắt âm u nhìn chăm chú đỉnh núi bị biển mây bao phủ.
Thanh Dương ma tông thê mà lại phong bế sơn môn!
Nếu như không phong bế sơn môn, hắn ẩn núp đến trước sơn môn, bất ngờ lao ra sẽ không có người ngăn được hắn.
Hiện tại hắn hoàn toàn không dám xông loạn.
Cho dù cao thủ Kết Đan chân chính cũng không có khả năng toàn thân trở ra nếu tự tiện xông vào đại trận!
Tần Tang đứng ở góc tối, chăm chú quan sát đại trận.
Nhìn rất lâu cũng không tìm được vị trí của mắt trận. Hộ sơn đại trận của Thanh Dương ma tông được tạo bởi Nguyên Anh, cực kỳ huyền diệu, Tần Tang nhìn một hồi đã cảm thấy đầu óc quay cuồng, không hề tìm ra được bất kỳ manh mối, đành phải từ bỏ.
Tuy nhiên trong lòng hắn vẫn biết rằng dù cho tìm được mắt trận cũng không xông ra được.
Muốn rời khỏi nhất định phải chờ chính Thanh Dương ma tông mở ra đại trận.
Tần Tang nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Hiện tại hành tung của hắn đã bại lộ, chỉ là hai người phát hiện kia đã bị Tổ Thánh Hỏa vây hãm, không thể truyền ra tin tức.
Nhưng thời gian không kéo dài được quá lâu, một khi tên tu sĩ Kết Đan kia trở về cứu bọn họ ra thì sẽ biết được nội tình, ngay sau đó sẽ phong sơn, dốc hết lực toàn tông thẳng tay lùng bắt ở trong môn, không tìm được mình tuyệt không dừng lại.
Muốn dùng lại chiêu cũ, tiếp tục ẩn náu ở nơi bí mật chờ cơ hội rời đi chắc chắn không còn hiệu quả nữa.
Đến lúc đó Thanh Dương ma tông bắt ba ba trong rọ, chạy cũng không có chỗ chạy.
Thực lực lúc này của Tần Tang bị suy yếu, trước khi có thể quen thuộc lực lượng Thi Đan thì không thể xông vào thanh quang diệt khẩu.
Thậm chí Tần Tang còn hoài nghi, cho dù mình điều khiển được Thi Đan, dưới tình huống không có Thanh Dương Ma Hỏa lại đi chọc giận Tổ Thánh Hỏa, không cần đợi hắn giết hai người kia, chính mình đã dữ nhiều lành ít trước rồi.
Hắn đã cảm thụ qua sức mạnh của Tổ Thánh Hỏa cao bao nhiêu ở khoảng cách gần, hai người kia nếu không phải tu luyện Thanh Dương Ma Hỏa, lại có cây trụ cờ xanh kỳ quái kia che chở, chắc chắn đã bị thanh quang chôn vùi thành tro trong nháy mắt.
Thanh quang tuy không phải là bản thể Tổ Thánh Hỏa, thì vẫn là Tổ Thánh Hỏa chi lực tinh thuần nhất hiển hóa mà thành, một khi đột phát sẽ càng đáng sợ hơn Cửu U Ma Hỏa ở trong Thập Phương Diêm La Phiên!
Dùng Hư Thiên Lôi thì sao?
Tần Tang cân nhắc rồi âm thầm lắc đầu, bác bỏ ý nghĩ này.
Hư Thiên Lôi sau khi nổ sẽ lưu lại dấu vết, trong thời gian ngắn không thể xóa sạch, sẽ khiến chính mình bị bại lộ.
Hư Thiên Lôi là thủ đoạn mà hắn coi trọng nhất trong giai đoạn này, tuyệt đối không thể tùy tiện sử dụng. Vạn nhất lãng phí Hư Thiên Lôi mà mục đích lại không đạt được, còn đưa bản thân vào trong hiểm cảnh thì toi.
Suy nghĩ một lúc sau, Tần Tang quyết định bình tĩnh chớ vội, nếu không ra được thì mau tìm nơi để quen thuộc Thi Đan. Đợi đến khi thực lực khôi phục thì muốn làm cái gì cũng sẽ dễ dàng hơn, còn hơn cứ ngồi đây suy nghĩ lung tung.
Còn chưa đầy hai canh giờ.
Vừa rồi Tần Tang đã phát hiện tiến độ hiểu rõ Thi Đan của mình vượt xa Dư Hóa, nếu dốc hết toàn lực may ra sẽ có thể chưởng không được Thi Đan trong chừng đó thời gian.
Đến lúc đó, chính mình có được thực lực ngang ngửa Phi Thiên Dạ Xoa, còn có Ô Mộc Kiếm và Hư Thiên Lôi, chưa chắc sẽ sợ vị tu sĩ Kim Đan kia.
Hắn ta cũng chỉ là Kết Đan sơ kỳ mà thôi.