Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 839 - Chương 839: Ma Đầu Và Truyền Âm

Chương 839: Ma Đầu Và Truyền Âm Chương 839: Ma Đầu Và Truyền Âm

Chân Nhất lão đạo đã sớm nói qua đạo lý môi hở răng lạnh. Tội Uyên thế lớn, Diệp Lão Ma dã tâm bừng bừng, một khi Thiên Hành Minh bị tiêu diệt, Tiểu Hàn Vực không lâu sau cũng sẽ phải đối mặt tuyệt cảnh.

Các Nguyên Anh vừa nghe Xích Phát Lão Tổ ra lệnh liền hiểu được cái lợi cái hại ở bên trong, quyết định nghe theo sai khiến, không kịp thu hồi pháp bảo thì đổi cái khác cứu người.

Ân oán giữa hai vực thì tính sau, hiện tại nhất định không thể để Tội Uyên diệt Thiên Hành Minh.

Giờ phút này, đòn tấn công của tu sĩ Tội Uyên đã đến trên đầu các tu sĩ Thiên Hành Minh.

Bóng tối của ma triều từ trên trời giáng xuống, bao phủ bọn họ.

Phòng ngự mà bọn họ vội vã dựng lên cũng đễ dàng bị hủy mất.

Từng tiếng kêu thảm thiết vang vọng chấn động nhân tâm.

Mới vừa còn là cao thủ Nguyên Anh uy phong lẫm lẫm, hiện tại lại trở thành cừu con chờ làm thịt.

Không biết sau trận đồ sát này sẽ còn lại bao nhiêu người sống sót.

Còn về phần các tu sĩ Kim Đan e rằng một người cũng không thoát được.

Phù phù! Phù phù!

Các tu sĩ Tiểu Hàn Vực rốt cuộc đã tới, phá vỡ ma triều cứu người.

Trận đại chiến này, Tần Tang và những Kim Đan khác của Tiểu Hàn Vực vô lực nhúng tay, chỉ có thể quan chiến.

Trong lòng mọi người không khỏi run sợ. Nhìn thấy những Nguyên Anh phe mình ứng đối kịp thời, trực tiếp giết chết phản đồ, phá vỡ âm mưu của Tội Uyên mới hơi bình tĩnh lại, căng thẳng chú ý cục diện lúc này.

Nhưng khi nhìn đến thảm trạng của Thiên Hành Minh, trong lòng vẫn có cảm giác thỏ tử hồ bi.

Tần Tang là người an tâm nhất trong nhóm. Chỉ có hắn biết rõ Thần Yên là cao thủ Nguyên Anh. Dưới tình huống âm mưu của Vô Cực môn chủ đã bị bại lộ, dù cho có vài phần sa sút nhưng chạy trốn vẫn được.

Hắn trừng to mắt nhìn ra phía ngoài, chỉ kịp thấy trận doanh tu sĩ Thiên Hành Minh hỗn loạn thành một đống, gần như không phân biệt ai với ai.

Hắn nhìn thấy một vị cao thủ Nguyên Anh vì tránh né ma triều nên sơ xuất thoát khỏi phạm vi che chở của Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận, nhưng còn bay chưa được bao xa đã biến mất giữa hư không.

Trong khoảnh khắc người này biến mất, trên thân gã dần hiện ra một luồng dao động khó nhận ra bằng mắt thường.

- Hư Vô Chi Phong!

Tần Tang cực kỳ sợ hãi.

Người này là một cao thủ Nguyên Anh thứ thiệt, vậy mà đụng phải Hư Vô Chi Phong lại không hề có lực hoàn thủ, trực tiếp bị thổi thành hư vô, hài cốt không còn, ngay cả Nguyên Anh cũng không thể chạy thoát.

Uy lực của Hư Vô Chi Phong dĩ nhiên khủng bố như vậy!

Khó trách Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận lúc trước bị quẹt trúng một tí đã suýt bị đánh nát.

Ngay sau đó, Tần Tang nhìn thấy một vị Thần Tướng tay cầm chiến kích phá vỡ ma triều xông ra. Trên người y chồng chất vết thương, không một nơi nào lành lặn, phần bụng còn có một cái lỗ thủng lớn đẫm máu.

Chiến kích trên tay cũng tàn tạ kinh khủng, đỉnh chóp bị gãy, thần quang ảm đạm.

Hiển nhiên đã phải trả giá cực lớn mới thoát ra được.

Nhưng trên mặt Thần Tướng vừa lộ vẻ vui mừng đã gặp phải vô số ma đầu xông ra từ ma triều. Chúng nó không sợ sự công kích của Thần Tướng, hung hãn cực kỳ, kẻ trước ngã xuống, người sau tiến lên mở to miệng lớn cắn xé máu thịt của y.

Cùng với đó còn có vô vàn xiếng xích quấn tới, tựa như yêu xà quỷ dị.

Thần Tướng mệt mỏi đối phó, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng.

Tình cảnh đẫm máu như vậy khiến người buồn nôn vô cùng.

Chỉ thấy Thần Tướng sắp bị vạn ma phân thây. Y đột nhiên hét lớn một tiếng, vỗ lên đỉnh đầu thiên linh cái, ở huyệt Bách Hội lóe lên thanh quang, một cái Nguyên Anh nhảy ra ngoài.

Trong ngực Nguyên Anh ôm một cái bảo kính màu xám trắng tràn ngập vết nứt, ánh mắt linh hoạt quét qua một lượt liền không hề do dự bay vụt về phía Tiểu Hàn Vực.

Nguyên Anh của Thần Tướng vừa hiện, những ma đầu kia như nhìn thấy món đồ ngon mĩ vị nhất thế gian, con ngươi tràn ngập huyết sắc, phát ra tiếng hú quái dị làm người kinh hãi, liều mạng đuổi giết Nguyên Anh.

Vạn ma tranh giành.

Một màn kinh khủng như vậy khiến trong lòng Tần Tang phát lạnh.

Nguyên Anh của Thần Tướng một đường trốn tránh nhưng phạm vị xê dịch ngày càng nhỏ. Đúng lúc y sắp rơi vào tuyệt cảnh thì một cái Ngọc Như Ý đột nhiên bay tới, rải xuống thanh quang, mạnh mẽ phá tan những tên ma đầu kia, chém vỡ xiềng xích giúp Thần Tương mở ra một con đường.

Người ra tay chính là đạo trưởng Trùng Di.

- Đa tạ đạo hữu cứu mạng!

Thần Tướng kinh hoàng chưa định, chắp tay gửi lời đa tạ.

Trùng Di đạo trưởng gật gật đầu, tiếp tục dùng Ngọc Như Ý cứu người.

Thần Tướng rút lui vào góc nhỏ chữa thương.

Dựa theo lẽ thường mà nói, Nguyên Anh ly thể lại lạc đàn rất dễ dẫn tới ham muốn, nhưng mà bây giờ không ai dám vào lúc này ra tay, chỉ có thể lén lút tham lam, nhìn nhiều hai mắt.

Từng Nguyên Anh của Thiên Hành Minh được cứu ra.

Mỗi người nhìn qua thê thảm cực kỳ. Gần như không có mấy ai còn hoàn hảo.

Những tu sĩ kim Đan kia không ngoài ý muốn đã sớm bỏ mạng, bị ma đầu được phóng thích bởi Tội Uyên cắn nuốt Nguyên Thần, kết quả nhất định sẽ thê thảm phi thường.

Tần Tang thầm may mắn, may rằng hắn và Vân Du Tử vô tình phá vỡ âm mưu của Tội Uyên, bằng không bọn họ e rằng cũng sẽ nối gót đi theo theo đám Kim Đan Thiên Hành Minh.

Dưới thân ma ảnh sáu tay.

Một vị lão giả gầy còm mặc áo bào màu đen, trong tay cầm một pho tượng đá đen.

Hình dáng được điêu khắc trên bề mặt pho tượng chính là con Cổ Ma sáu tay này, ngay cả ánh mắt cũng rất sống động, tà dị cực kỳ.

- Hai lão bất tử, coi như các ngươi mạng lớn!

Lão giả mắng một câu, sắc mặt có phần âm u, mặc dù lần tập kích này hiệu quả không tệ nhưng so với tưởng tượng thì chênh lệch rất lớn.
Bình Luận (0)
Comment