Chương 927: Còn Linh Khí Còn Luân Hồi
Chương 927: Còn Linh Khí Còn Luân Hồi
Khí xám xâm nhập thể nội, mình lại không cảm giác được một chút nào?
Tần Tang rùng mình.
Chẳng lẽ mình vừa truyền tống tới hôn mê bất tỉnh?
Hắn không nhớ mình đã hôn mê bao lâu.
Có phải lúc đó, vô ý chạm phải thứ quỷ dị nào đó? Minh không có ở truyền tống trận, mà lơ lửng trên mặt sông, chẳng lẽ đây là do luồng khí xám.
Còn một khả năng nữa, chính là lúc bị khí xám xâm lấn, Tần Tang thanh tỉnh, nhưng không cảm nhận được.
Hai nơi có hiềm nghi lớn nhất chính là đại điện Thanh Đồng ở Tử Vi Cung và truyền tống trận cổ.
Hai nơi này do cổ tu xây dựng, đều rất thần bí.
Lúc ở đại điện Thanh Đồng, tính mạng Tần Tang nằm trong tay người khác, một lòng tìm cách chạy trốn, nào có thời gian xem xét bố trí trong đại điện.
Có điều, hắn hiện tại đối với đại điện Thanh Đồng vẫn có ấn tượng, tế đàn, ma động và Huyết Châu trong tay Thần Yên.
Vừa nhìn đã biết không phải vật tốt gì.
Còn có truyền tống trận cổ, tu sĩ từ xưa đến nay không cách nào phá giải bí mật truyền tống trận cổ, huống chi là tòa này cần hai khối linh thạch thượng phẩm, khoảng cách truyền tống cực xa truyền tống trận cổ.
Lúc truyền tống, Tần Tang cảm nhận được sức mạnh đáng sợ, suýt nữa bị xé toạc.
Hai nơi này, cũng có thể là nơi phát ra luồng khí xám.
Nhưng Tần Tang trăm mối vẫn không có cách giải, khí xám đến tột cùng là cái gì, tại sao lại tìm hắm?
Tần Tang bắt đầu thôi động tia chân nguyên đụng vào khí xám, nhưng bất kể chân nguyên Thi Đan hay là Kim Đan, tiến vào khí xám thì nhanh chóng bị thôn phệ, như ném vào biển, không có chút phản ứng nào.
Thần thức cũng giống vậy, sau khi đi vào, sợ thần thức kia lập tức bị chặt đứt, Tần Tang không thể cảm nhận được bên trong khí xám có thứ gì.
Về sau, Tần Tang làm liều thôi động nhiều chân nguyên và thần thức xung kích khí xám, kết quả vẫn như thế.
Nó giống như xem khí hải là ổ của mình, ngoan cố hơn mảnh vỡ cấm phù!
Tin tức tốt duy nhất là, luồng khí xám này luôn thành thật ở trong đan điền, nằm gần bên Kim Đan không nhúc nhích, không đối địch khi Tần Tang tu luyện, nói tóm lại chẳng có ảnh hưởng gì cả,
Tâm lý chán ghét, nhưng Tần Tang chẳng là gì được nó.
Không thể làm gì, thì chỉ còn cách mặc kệ nó chiếm cứ đan điền.
Cũng may, tạm thời không có hại gì đối với mình, chờ tu vu cao hơn rồi tính sau,
Mắt không thấy, tâm không phiền, ‘ánh mắt’ Tần Tang rời khỏi đan điền, nhìn về thân xác và nguyên thần của mình.
Kết Đan khiến mọi phương điện đều tăng vọt, Thi khí trên người hắn ngoan cường bám trụ, trong nháy mắt bị linh khí quán thể triệt để dọn sạch sẽ.
Sau này không cần lo lắng sẽ thi biến.
Nhớ lại cảnh tượng được cô câm cứu khỏi sông Thanh Y, Tần Tang cười khổ một tiếng.
Lúc ấy hắn trôi nổi giữa một đoạn nhánh cây khô, cụt một cánh tay, trên người thi khí bộc phát, không những toàn thân không có chút huyết sắc, thậm chí còn phát ra màu xanh đen, cùng với mặt xanh nanh vàng giống y đúc ác quỷ.
Cô câm ở bờ sông giặt y phục, bị thi thể cụt tay dọa giật nảy mình, suýt chút nữa đá hắn về lại trong nước, may mà Tần Tang tỉnh lại, lên tiếng cầu cứu, mới được cô câm cứu về nhà.
Bằng không, không biết phải trông nổi bao lâu nữa, lỡ như đi vào Man Hoang, càng thêm nguy hiểm.
“Lát nữa về Thiên Hộ Trại một chuyến, giải quyết việc của cô câm xong, thì đi tìm linh trùng và cấm địa.”
Tần Tang thầm nghĩ.
Phong thủy đồ của Ngũ Trùng Môn, không đánh dấu kỹ càng những khu vực ở bên ngoài, nhất là Man Hoàn, phía trên chỉ có gần hai mươi nơi ở của trùng linh, đều không phải Tần Tang muốn.
Chờ Ngũ Trùng Môn của nghe ngóng được nhiều tin tức, rồi tìm kiếm trùng cổ bản mệnh cũng không muộn.
Về phần truyền tống trận cổ, chỉ có thể từ từ tìm, Tần Tàn định dọc theo con sông mình trôi nổi, xem có thu hoạch hay không.
Nghĩ đến những chuyện này, Tần Tang mở Thiên Quân Giới ra, lấy ba cây Thập Phương Diêm La Phiên.
Một cây nguyên vẹn, hai cây bị hư hỏng, có điều mặt phiên đều bị hao tổn.
Dựa theo phương pháp luyện chế của Khôi Âm lão tổ, chỉ cần ngưng tụ tinh hồn lực của tinh thuần thần, luyện chế thành tơ, thì có thể sửa chữa hai món pháp bảo kia.
Ba cây Thập Phương Diêm La Phiên, có thể bày được trận đơn giản, so sánh với uy lực của pháp bảo trung phẩm, tạm thời chính là bảo vật mạnh nhất của Tần Tang.
Kiếm Ô Mộc và vòng Hồn Nguyên Đồng Tâm, đều là pháp bảo hạ phẩm.
Hiên tại Tần Tang đã Kết Đan, có thể bắt đầu sửa chữa.
Hắn đặt hai cây pháp bảo bị hỏng lên gối, sau đó lấy ra toàn bộ Thập Phương Diêm La Phiên.
Ngoại trừ mười cây của hắn, mười bốn cây còn lại đều tích thu được từ trong tay dư nghiệt Khôi Âm Tông, cộng lại dư hai bộ.
Hai bộ quỷ phiên này, uy lực còn lớn hơn cả phù bảo, có thể nói là pháp bảo hạ phẩm mạnh nhất.
Tần Tang đã Kết Đan, không còn cần nữa, nhưng nếu đem ra đấu giá, nhất định có thể gây nên sóng gió lớn, vô số tu sĩ Trúc Cơ tranh đoạt, bán được giá tốt.
Có điều, sửa chữa pháp bảo, yêu cầu hồn khí tinh thuần cực kỳ lớn, hai mươi bốn cây chưa chắc đã đủ.
Tần Tang tạm thời thời không thể rời Tây Cương, Tây Cương nghèo như vậy, pháp khí luyện hồn chỉ sợ không nhiều, không thể thu thập nhiều hồn khí tinh thuần như vậy, đành phải rút tinh hồn trong quỷ phiên, sửa chữa pháp bảo.
Vô luận tìm trùng hay bí cảnh, cấm địa, đều phải đi vào Man Hoang, Tần Tang chỉ có thể nhanh chóng tăng thực lực của mình, không thể chờ đợi thêm nữa.
‘Rẹt rẹt rẹt’
Hai mươi bốn quỷ phiên nhỏ bay ra khỏi bàn tay Tần Tang, đam thành ba hàng trên mặt đất.
‘Vù vù…’
Đột nhiên âm phong gào thét, động phủ trở nên cực kỳ âm lãnh, vô số quỷ hồn lờ mờ xuất hiện.
‘Rắc!’
Qủy Phiên đột nhiên vỡ vụn,