Chương 976: Kim Lan Thảo
Chương 976: Kim Lan Thảo
Cứ phá cảnh trước rồi nói sau, tai hoạ ngầm thì từ từ giải quyết.
Đối với Tần Tang, đây ngược lại là một tin tức tốt, sau này địch thủ mà hắn gặp thực lực bị hao tổn vì sát khí yêu thú thì càng dễ đối phó.
Thậm chí Tần Tang còn cân nhắc xem có nên tìm mấy viên Sát Yêu Đan ăn, giả vờ yếu nhược.
Hắn có phật ngọc, không sợ sát khí yêu thú xâm nhập Nguyên Thần.
Sau khi từ trong miệng Đỗ Hàn biết được hiệu quả của Sát Yêu Đan, Tần Tang không khỏi có chút thất thần.
Hắn có phật ngọc che chở, tai hoạ ngầm của Sát Yêu Đan coi như là không tồn tại, muốn ăn bao nhiêu thì ăn. Nếu như năm đó rơi vào Thương Lãng Hải, hắn cần gì phải khổ cực như vậy, đem bản thân luyện thành thi thể thì mới tìm được cơ hội kết đan chứ?
Nhưng mà, nếu như là rơi vào nơi đây, lại sẽ vô duyên với Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương
Một mặt là độ khó khi phá cảnh, một mặt là tốc độ tu luyện.
Cái gì nhẹ cái gì nặng, chỉ có thể do chính Tần Tang tự cân nhắc.
vừa rồi Tần Tang cảm thấy Đỗ Hàn có chút hữu danh vô thực, chính là bởi vì hắn đã sử dụng Sát Yêu Đan.
Sát Yêu Đan tuy tốt nhưng tu sĩ Vu tộc lựa chọn sử dụng nó cũng chỉ là số ít.
Thứ nhất, đương nhiên là bởi vì những tai hoạ ngầm này.
Thứ hai, chẳng biết tại sao, sau khi sát khí yêu tú xâm nhập vào cơ thể tu sĩ Vu tộc, thiên phú của bọn họ lại từ từ biến mất, không áp chế nổi trùng cổ bản mệnh phản phệ, chỉ có thể từ bỏ.
Thực lực đại tổn không nói, tâm huyết nhiều năm cũng sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Hơn nữa, nghe nói tỉ lệ phá cảnh nhờ Sát Yêu Đan cũng không cao hơn bao nhiêu so với tỉ lệ nhờ trùng cổ bản mệnh, chỉ có thời điểm cùng đường mạt lộ lúc, tu sĩ Vu tộc mới có thể cân nhắc đến nó.
Đỗ Hàn chính là trong tình huống không có hy vọng kết đan mới hạ quyết tâm từ bỏ trùng cổ bản mệnh, nhờ vào Sát Yêu Đan một lần kết đan thành công.
Đi đến bước này, đã không còn đường lui nữa.
Đỗ Hàn kết đan xong thì đi ra ngoài lịch luyện, kết giao với rất nhiều tu sĩ nhân tộc, đồng thời chuyển sang tu công pháp của Nhân tộc, lần này tiến vào Thất Sát Điện, cũng là vì lý do này.
Không ngờ, lần đầu tiên tiến Thất Sát Điện đã gặp một việc lớn —— cổ thi từ trên trời rơi xuống!
Cảnh tượng này để lại cho tu sĩ ở đây ấn tượng vô cùng sâu sắc, hơn nữa còn có người nhạy bén đem toàn bộ quá trình lưu vào trong thạnh anh, trong túi Giới Tử của Đỗ Hàn có một viên.
Cổ thi từ trên trời rơi xuống, phát sinh ở ngôi tháp cổ hùng vĩ nhất Thất Sát Điện.
Toà này cổ tháp bị tầng mây vờn quanh, cao thẳng đến tận trời xanh, được xưng là Thiên Tháp.
Bên trong Thiên Tháp có vô số cấm chế, nguy hiểm không gì sánh được. Theo truyền thuyết thì lão tổ Nguyên Anh Nhân tộc cũng không thể xông lên đỉnh tháp.
Ơ ngay một chỗ như vậy, đột nhiên lại có một bộ cổ thi từ trên trời giáng xuống, đây là tình cảnh chưa bao giờ có, có thể tưởng tượng được sẽ dẫn tới náo động lớn đến mức nào.
Rất nhiều người hoài nghi, cổ thi cụt tay kia là thi thể của cổ tu trên đỉnh Thiên Tháp. Cho dù không phải là, tu sĩ có thể xâm nhập đỉnh tháp cũng không thể coi thường, nói không chừng trên người còn mang theo chí bảo.
Lúc ấy, khu vực gần Thiên Tháp có rất nhiều tu sĩ bị hấp dẫn, trong đó không thiếu lão tổ Nguyên Anh.
Nhiều người như vậy, nhưng chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn cổ thi cụt tay kia biến mất không còn tăm hơi.
Tần Tang lật bàn tay một cái, lòng bàn tay xuất hiện một viên thủy tinh trong veo sáng long lanh.
Thúc giục chân nguyên tiến vàobên trong viên thủy tinh, nó đột nhiên run lên, bên trong có một ít hào quang màu trắng sữa khiến người ta choáng váng, sau đó một cảnh tượng sống động như thật được hiện ra.
Tần Tang nhìn không rời mắt, chăm chú nhìn kỹ viên thuỷ tinh.
Thiên Tháp cao vút, cổ thi cụt tay từ trên trời giáng xuống.
Xuyên thấu qua biển mây dày nặng, chỉ có thể nhìn thấy một hình bóng cổ thi rất mờ nhạt. Nó bị thi khí dày đặc bao phủ, ngay cả mây trắng cũng bị thi khí nhuộm thành màu sắc quỷ dị.
Mắt thấy cổ thi cụt tay sắp ngã khỏi biển mây, rồi lại đột nhiên biến mất.
Ngay sau đó, mấy bóng dáng mạnh mẽ phóng lên tận trời, lại bị ngăn lại ở phía dưới biển mây, không có cách nào tiến vào được, chỉ đành quanh quẩn trên không trung.
Đến đây, cảnh tượng trong thuỷ tinh cũng ngừng lại.
Vì sao lại đột nhiên biến mất từ Thất Sát Điện? Vì sao lại xuất hiện ở Đại lục Vu Thần xa xô? Đây là một bí ẩn cực lớn, quanh quẩn ở trong lòngTần Tang, muốn gạt đi cũng không được.
Là do ở bên trong Thất Sát Điện có cấm chế kỳ lạ, truyền tống mình đến đây?
Hay là, bên trong Thiên Tháp có người thần bí mang ra khỏi Thất Sát Điện, ném tới nơi này?
Tần Tang nghĩ mãi cũng ra, nhưng hắn đã nhận ra được, tống trận cổ truyền chỉ sợ là sẽ ở trên đỉnh chóp của Thiên Tháp, khoảng thời gian mình ở lại Tây Cương chỉ là lãng phí.
Muốn biết rõ nguyên do thì phải tìm tới tống trận cổ truyền, chỉ có thể tự mình tiến vào Thất Sát Điện một chuyến.
Lần kế tiếp Thất Sát Điện mở cửa, phải chờ tới mấy chục năm nữa, đến thời kỳ Tiên trận phòng hộ bên ngoài Thất Sát Điện xuất hiện dao động, có thế lực bày trận xâm nhập thì mới có cơ hội.
Khoảng thời gian này, Tần Tang cần phải làm nhất chính là cố gắng hết sức đề cao thực lực của mình.
Mặc dù không thể lấy được toàn bộ tin tức về Thật Sát Điện từ trong miệng của Đỗ Hàn, nhưng chưa thấy được toàn cục, cũng có thể nhìn ra bên trong Thất Sát Điện nguy hiểm vô cùng, chỗ nào cũng có cạm bẫy cố ý giết người, có thể so với ngoại điện của Tử Vi Cung.