Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 984 - Chương 984: Phỏng Vấn

Chương 984: Phỏng Vấn Chương 984: Phỏng Vấn

Cửa hiệu thuộc về Quỳnh Vũ thương hội cũng cực kỳ bình thường, Tần Tang ngồi bất động trong phòng lớn một lát thì có một nữ tu có tu vi tương tự ở kết đan sơ kỳ như hắn vội vàng đi tới.

Nàng tu vi tuy cao nhưng không giống các nữ tu thích chưng diện khác, ngoại hình lẫn y phục đều rất bình thường, nhưng trong lúc phất tay, tự nhiên có mang theo một phần khí chất độc nhất vô nhị thuộc về tu sĩ cấp cao, làm cho người ta không thể bỏ qua được.

-Để cho đạo hữu đợi lâu. Thiếp thân Nhiễm La, xin hỏi đạo hữu họ gì?

Đối mặt với người có tu vi ngang hàng, hơn nữa lại có vị trí cao trong thương hội, Tần Tang đương nhiên sẽ không lãnh đạm, đứng dậy chắp tay nói:

-Bần đạo Thanh Phong, quấy rầy Nhiễm đạo hữu rồi.

Nhiễm La mỉm cười, âm thầm dò xét Tần Tang, cũng không để Tần Tang phải tháo đấu bồng xuống, thần sắc như thường nói:

-Trên thuyền xảy ra chút chuyện nhỏ mà thôi, Thanh Phong đạo trưởng đại giá quang lâm, thiếp thân cầu còn không được. Ở đây nhiều người nhiều ánh mắt, đạo trưởng không ngại đi tĩnh thất trên lầu nói chuyện chứ.

-Nào dám không tòng mệnh!

Nhiễm La dặn dò một lượt rồi dẫn Tần Tang đi lên lầu.

-Nhiễm đạo hữu là đại quản sự của quý thương hội sao ?

Tần Tang tò mò hỏi.

Nhiễm La lắc đầu,

-Thiếp thân có tài đức gì, sao dám chiếm đoạt vị trí đại quản sự chứ? Lần này thương hội an bài đại quản sự đến Bình Ba Cảng là Trâu lão. Trâu lão lúc này không có mặt ở Bình Ba Cảng, đang tới bái phỏng Hậu Thổ Môn. Một số công việc trong thương hội, thiếp thân cũng có thể làm chủ. Nếu Thanh Phong đạo trưởng nhất định muốn gặp Trâu lão thì đoán chừng phải đợi sau nửa tháng.

Quả nhiên là vậy!

Thực lực đại quản sự của Quỳnh Vũ thương hội cực mạnh, có thể là Kết Đan trung kỳ thậm chí là cao thủ hậu kỳ, không biết loại thương hội này có thể điều động lão tổ Nguyên Anh hay không.

Tần Tang cùng Nhiễm La nói chuyện với nhau một lát thì nói đến mục đích của chuyến này.

Nhiễm La trầm ngâm chốc lát, nói:

-Tu sĩ nhân tộc Chúng ta ở dị tộc tha hương giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm, đã có vài vị đạo hữu hẹn đồng hành rồi, Thanh Phong đạo trưởng cứ việc yên tâm. Nhưng mà, thiếp thân có mấy vấn đề, không biết Thanh Phong đạo trưởng có nguyện ý trả lời hay không?

-Đạo hữu mời nói;

Tần Tang ngồi thẳng người.

Nhiễm La gật gật đầu,

-Xin hỏi đạo trưởng là lần đầu tiên đến Phong Bạo Yêu Hải sao? Sau khi đến Phong Bạo Yêu Hải thì có tính toán gì? Là chuẩn bị một mình săn yêu, hay đã liên lạc với các đạo hữu khác, kết bạn hành động?

Tần Tang nhíu mày, trầm giọng nói:

-Đây đều là việc riêng của bần đạo, có quan hệ gì đến quý hội chứ?

Ở người xa lạ trước mặt, hắn cũng không nguyện bại lộ lai lịch của mình.

Nhiễm La khoát khoát tay:

-Đạo trưởng không nên hiểu lầm, không trả lời cũng không sao. Thiếp thân hỏi như vậy là do sợ đạo trưởng lần đầu đến Phong Bạo Yêu Hải, không hiểu rõ nguy hiểm ở đó. Đến Phong Bạo Yêu Hải, cho dù tu vi cao như đạo trưởng, bình thường cũng không dám một mình hành động ở bên ngoài, phần lớn lựa chọn gia nhập một thế lực nào đó, hoặc tìm mấy vị đồng đạo tạo thành một đoàn đội, cùng tiến cùng lùi. Nếu như đạo trưởng còn chưa tiếp xúc với các thế lực khác, đừng ngại suy tính Quỳnh Vũ thương hội của một chút chúng ta.

Nhiễm La thản nhiên nhìn xem Tần Tang, nói ra ngữ điệu mời chào.

Tần Tang biết được mỗi kỳ tu sĩ Kim Đan kỳ đến Quỳnh Vũ thương hội, đều sẽ được mời chào nên không vội vàng cự tuyệt, nghiêm túc suy nghĩ tính khả thi.

-Khách Khanh ngoại hải sao?

Tần Tang nói khẽ.

Danh xưng này, là chức vị vừa rồi Nhiễm La hứa hẹn cho hắn.

-Không sai.

Nhiễm La thấy Tần Tang nghi ngờ, chủ động giải thích.

-Những tu sĩ thường xuyên ra vào Phong Bạo Yêu Hải như chúng ta, có thói quen xưng là Ngoại Hải, gọi Thương Lãng Hải xưng là Nội Hải. Trong ngoài có phân chia, không giới hạn ở hải vực, rất nhiều thế lực cũng bắt đầu phân hóa theo cái này.

-Thường thấy nhất sẽ là những thương hội như chúng ta, không giống môn phái, không có môn hộ riêng. Vì bảo đảm thế lực ở Ngoại Hải, nên chiêu mộ rất nhiều tu sĩ cao siêu như đạo trưởng làm làm Khách Khanh Ngoại Hải.

Trong đó đại bộ phận Khách Khanh Ngoại Hải đều là đệ tử của các đại tông môn hàng đầu, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ gia nhập thương hội.

Chuyện ở Ngoại Hải không có quan hệ gì với Nội Hải.

Sau khi tiến vào Nội Hải, nếu như đạo trưởng còn nguyện ý làm Khách Khanh, chúng ta cầu còn không được. Nếu như không nguyện, chúng ta cũng không bắt buộc, đến Nội Hải chúng ta mỗi người một ngả, sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ vốn có của ngài.

Trở thành Khách Khanh Ngoại Hải của thương hội chúng ta, chỗ tối không kể hết được…

Nhiễm La liên tục nói lời êm tai, cố hết sức tiêu giảm lo lắng của Tần Tang, dùng đủ chỗ tốt dụ hoặc hắn.

Trong đó một vài việc khiến Tần Tang cũng không nhịn được, tim đập thình thịch.

Hắn cũng không phải là tu sĩ Thương Lãng Hải, trên người không có tông môn ràng buộc, gia nhập Quỳnh Vũ thương hội cũng không sao. Nhưng trong lòng Tần Tang hiểu rất rõ, nhiều chỗ tốt như vậy cũng không phải là lấy không được.

-Trở thành Khách Khanh của quý hội, cần gánh vác những trách nhiệm gì?

Nhiễm La khẽ cười nói:

-Nếu như thương hội gặp phải nguy cơ, đương nhiên sẽ cần đạo trưởng đồng tâm hiệp lực cùng chúng ta vượt qua khó khăn. Thời điểm bình thường, thương hội cũng sẽ không ràng buộc đạo trưởng quá nhiều, ngược lại sẽ trợ giúp đạo trưởng liên lạc với những đạo hữu khác, ra biển săn yêu...

Quả nhiên.

Có được sẽ có mất.

Êm tai chút thì gọi là Khách Khanh, thật ra cũng chỉ là tay đấm.

Phong Bạo Yêu Hải cũng không tính là ổn định, nguy cơ nói đến là đến.
Bình Luận (0)
Comment