Chương 988: Ổn Định Phong Ba
Chương 988: Ổn Định Phong Ba
Tần Tang thầm nói thì ra là thế, nhiều người ngư long hỗn tạp, cũng không sợ Quỳnh Vũ thương hội có tâm tư gì khác.
Nhưng mà, nhiều người như vậy đi qua Vu tộc thì quá rêu rao, rồi sẽ lại âm thầm phát sinh ra lo lắng khác.
-Nhiễm đạo hữu, không biết các ngươi có phát giác được, gần đây các đại tông môn Vu tộc đều có chút quái dị hay không? Hình như dính dáng đến phương diện Nguyên Anh. Bần đạo lo lắng sắp có chuyện gì đó xảy ra, chúng ta gióng trống khua chiêng như vậy, có phải là quá lộ liễu rồi hay không. . .
Tần Tang châm chước lời nói, truyền âm hỏi dò Nhiễm La.
Hắn tin là dựa vào thực lực của Đông Cực Minh, chắc chắn là đã phát giác ra một ít dấu hiệu.
Qủa nhiên, sắc mặt Nhiễm La mặt cứng đờ, trên dưới dò xét Tần Tang một lượt, lại nhìn chung quanh một lần. Ý bảo hắn đi đến một góc phía sau thương đội, ý vị thâm trường nói:
-Không nghĩ tới, tin tức của đạo trượng lại linh thông đến vậy, ngay cả bí ẩn của Vu tộc cũng biết rõ mười mươi. Phải biết, thiếp thân cũng là trước đây không lâu mới từ chỗ Trâu lão biết được một ít nội tình.
-Gió thổi cũng không tản được hết bèo, động tác của Vu tộc lớn như vậy, chắc chắn sẽ có chút ít dấu hiệu lộ ra ngoài, bần đạo chỉ là có chút cẩn thận thôi.
Tần Tang nói lời mơ hồ không rõ, không để lộ ra nguồn tin.
Nhiễm La dò xét Tần Tang, trong lòng lại coi trọng hắn thêm mấy phần, trầm tư chốc lát rồi truyền âm tới.
-Đạo trưởng có chỗ không biết, Quỳnh Vũ thương hội chúng ta vốn có ý định nửa năm sau mới lên đường đến Phong Bạo Yêu Hải. Chính là bởi vì chú ý tới chuyện Vu tộc có chút bất bình thường nên mới quyết định xuất phát vào lúc này.
-Vạn nhất xuất hiện tình hình rối loạn, chúng ta bị vây ở Bình Ba Cảng tứ cố vô thân, khẳng định là sẽ bị đồng tộc vứt bỏ. Còn có một số đại thương hội cũng đã phát giác ra, cho nên lén lút thương nghị với chúng ta, cùng nhau hành động.
Vì muốn rời khỏi đâu nhanh một chút, chúng ta chỉ mang theo một phần hàng hóa nhẹ nhàng, nhân thủ sử dụng ít nhất cũng phải là tu sĩ Trúc Cơ. Trang bị nhẹ nhàng, tốc độ mới có thể nhanh hơn được một chút.
-Trước đó Trâu lão đi Hậu Thổ Môn bái phỏng, thật ra đều là vì điều tra hư thực. Bây giờ tông môn Vu tộc cũng còn rất yên tĩnh, không cần lo lắng, chỉ cần chúng ta không trì hoãn, nhất định có thể thoát thân. Hơn nữa một khi phát hiện được mánh khóe, chúng ta cũng có kế sách Kim Thiền Thoát Xác, đạo trưởng chỉ cần đi theo thiếp thân là đủ rồi.
Các đại thương hội vậy mà lại bi quan như thế, đây này chuẩn bị rút khỏi Đại lục Vu Thần à?
Tâm trạng Tần Tang trầm xuống, tình huống hình như còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của hắn.
Thấy Quỳnh Vũ thương hội đã an bài rất ổn thoả, Tần Tang chỉ có thể lựa chọn đi cùng bọn họ.
Dù sao, vạn nhất phát sinh đại loạn, lựa chọn đi thuyền rời khỏi Bình Ba Cảng cũng không trốn thoát được sự khống chế của Vu tộc, mà sẽ trực tiếp bị cuốn lên tuyến đầu của chiến trường, cho đến tận Vu Thần Sơn, ngược lại thì tốc độ sẽ càng nhanh.
Loại bỏ lo lắng của Tần Tang, Nhiễm La mang theo hắn chạy về hướng một chiếc xe ngựa.
Tần Tang sẽ ngồi chung một cỗ xe cùng Nhiễm La, ngoại trừ bọn họ, trên xe còn có hai người, đều là tu sĩ Kim Đan kỳ.
Bốn người ngồi chung một cỗ xe có chút chật chội, điều kiện gian khổ, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn nhịn.
-Trâu lão ở ngay trên chiếc xe ngựa phía trước kia, đạo trưởng có muốn đi gặp một lần hay không ?
Nhiễm La hỏi.
Tần Tang nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:
-Quên đi, Trâu lão chỉ huy thương hội, chuyện quan trọng quấn thân, trước hết đừng quấy rầy lão. Tới Phong Bạo Hải Vực, lại đi bái phỏng cũng không muộn.
Nhiễm La cũng không miễn cưỡng, thu xếp ổn thoả cho Tần Tang thì bay đến phía trước bận rộn, đội xe trên cùng đã bắt đầu xuất phát.
Tần Tang đạp vào càng xe, một khắc cuối cùng hắn quay đầu nhìn lại Bình Ba Cảng.
Tu sĩ nhân tộc trên đại lục Vu Thần, phần lớn đều tụ tập trong tòa thành này.
Quỳnh Vũ thương hội chỉ dẫn theo một bộ phận, nhân vật quan trọng rời khỏi, tu vi không đủ đều bị vứt bỏ lại chỗ này.
Một khi loạn lên, không biết những người này sẽ có kết cục gì.
Tần Tang lắc đầu, bản thân hắn còn khó tự đảm bảo, cũng không làm được điều gì. Chỉ mong những Nguyên Anh Vu tộc kia an phận một chút, có thể tiếp tục kéo dài cảnh hòa bình hiếm có.
Sức lực của yêu thú bị thuần hóa vô cùng lớn, lại còn có pháp thuật đơn giản, ngày đêm không ngừng lên đường, tốc độ thương đội so với dự tính thì nhanh hơn rất nhiều.
Ngày thứ hai, Tần Tang đã quen thuộc với hai người trên xe.
Mặc dù Nhiễm La cũng ngồi trên chiếc xe này, nhưng nàng có trách nhiệm trên người, trợ giúp Trâu lão cân đối thương đội, hiếm khi thấy lộ diện.
Hai người kia là một nam một nữ, tu vi đều ở kết đan sơ kỳ, đối với cách ăn mặc của Tần Tang bọn họ không hề cảm thấy kinh ngạc, cũng không truy hỏi.
Nam tên Ninh Khôn, giống như Nhiễm La, cũng là quản sự của Quỳnh Vũ thương hội.
Nhưng mà sau khi lên xe Tần Tang phát hiện, tu vi Ninh Khôn tuy cao, nhưng rõ ràng khí huyết có phần thiếu hụt, hình như là có thương tích trong người. Về sau mới biết Ninh Khôn hộ tống thương thuyền của Quỳnh Vũ thương hội, vừa tới Bình Ba Cảng được vài ngày.
Trong lúc vận chuyển, không khéo gặp phải yêu thú làm loạn, tấn công thương thuyền. Hắn liều mạng với yêu thú liều mạng một trận, hộ tống thương thuyền thoát khỏi hiểm cảnh, bản thân lại bị thương không nhẹ.
Vốn định ở lại Bình Ba Cảng tu dưỡng, nhưng lần này đành phải mang theo thương tích lên đường.
Nữ tu còn lại là một vị Khôn Đạo, đạo hiệu Tuệ Văn, không phải là người của Quỳnh Vũ thương hội, nhưng nàng cùng Nhiễm La là thế giao, quan hệ không tệ, được Nhiễm La gọi đi cùng.