Chương 997: Hồng Diệp Đảo Và Hồn Thiên Đảo
Chương 997: Hồng Diệp Đảo Và Hồn Thiên Đảo
Tần Tang vừa nhìn thấy hai đóa hoa này liền biết được chúng chắc chắn chỉ mới hái xuống hai năm gần đây.
Lục Biện Điệp Cận không mọc đơn lẻ. Mỗi lần xuất hiện đều là cộng sinh nhiều cây. Người này nói không chừng còn có những đóa Lục Biện Điệp Cận khác, nếu có thể hỏi được vị trí y hái được chúng càng tốt.
Mắt thấy quản sự lộ vẻ chần chờ, sắc mặt Tần Tang nặng nề, lạnh lùng nói:
-Bần đạo gặp y cũng chỉ ở nơi này, còn có thể thiếu thứ tốt cho ngươi sao?
Đến lúc này vẻ mặt của nữ quản sự mới thay đổi một ít, vội vàng rời đi.
Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nặng nề, một tráng hán người Vu đẩy cửa ra, nhanh chân đi đến, bất mãn nói:
-Đạo hữu muốn mua linh dược thì cứ mua, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện gọi Ô mỗ đến? Ô mỗ cũng không tin đạo hữu bỗng dưng hứng lên muốn đi kết bạn. Có chuyện thì nói thẳng đi.
Nói xong, tráng hán tùy tiện ngồi xuống đối diện Tần Tang, lấy ra hộp ngọc đập xuống bàn, nhìn chăm chú phù bảo trong tay Tần Tang.
Tần Tang không giận, cười ha hả nói:
-Ô đạo hữu thẳng thắn, vậy bần đạo xin nói thẳng. Hai đóa Lục Biện Điệp Cận này bần đạo đồng ý mua lại.
Tần Tang đẩy phù bảo về phía trước.
Tráng hán nhận lấy, tán thưởng không ngừng:
-Nha đầu kia không lừa gạt lão tử, đúng là phù bảo thượng hạng.
Tần Tang nhận lại hộp ngọc mà tráng hán quăng ra, bỏ vào Thiên Quân Giới, rồi mới nói tiếp:
-Bần đạo vô dụng, vừa khéo có hơi hiểu rõ về Lục Biện Điệp Cận. Loại hoa này vừa nở thì không thể chỉ có hai đóa. Ô đạo hữu còn có bao nhiêu Lục Biện Điệp Cận, bần đạo đều muốn mua lại, giá cả dễ thương lương. Hoặc là, đạo hữu có thể nghĩa vô phản cố bán cho bần đạo ví trí hoa mọc?
-Hóa ra là vì cái này? Đạo hữu luyện chế đan dược gì mà lại cần nhiều Lục Biện Điệp Cận như vậy? – Tráng hán kinh ngạc liếc nhìn Tần Tang, cân nhắc một hồi rồi nói – Ô mỗ thật sự chỉ có hai đóa, đã hết rồi. Còn về vị trí nơi sinh trưởng, thấy đạo hữu thẳng thắn như vậy, ta cũng không dối gạt ngươi, miễn cho sau này ngươi lại trở về tìm ta dây dưa. Hòn đảo kia quả thật có vài cây linh hoa chưa trưởng thành. Nhưng nơi đó cũng không phải đất lành, Ô mỗ có thể hái được hai cây này đã là may mắn, tuyệt không dám trở lại lần nữa, đạo hữu quyết định mua thật sao?
-Đạo hữu hẳn biết yêu thú sau khi hóa đan sẽ thay đổi cực lớn, đạt được nhiều lợi ích hơn những người tu tiên như chúng ta nhiều lắm. Những con yêu thú có thần thông, huyết mạch cường đại, hậu duệ của các loại tộc Vương như Giao Long hay Phượng Loan đều có thể vượt cấp chiến đấu sau khi hóa đan, rất khó đối phó. Đã từng có một vụ được truyền ra, nghe nói có một con Huyền Quy Yêu Đan hậu kỳ thuộc huyết mạch Huyền Vũ đại chiến với Nhân tộc Nguyên Anh lại có thể thành công chạy thoát, có vẻ như còn không hề bị thương nặng. Có lẽ một phần có liên quan đến năng lực phòng ngự bẩm sinh của Huyền Quy, nhưng vẫn có thể chứng tỏ sự lợi hại của những con yêu thú cường đại kia. Hằng năm đều có tin các đồng đạo Kết Đan chết thảm dưới miệng yêu thú cùng cảnh giới.
Tráng hán không trực tiếp nói cho Tần Tang tin tức mà hắn muốn biết, trái lại huyên thuyên về chuyện của yêu thú không dứt.
Tần Tang nhíu mày.
-Đạo hữu lải nhải những chuyện mà mọi người đều biết là vì có liên quan đến hòn đảo có Lục Biện Điệp Cận hay sao?
Người tu tiên tu nhờ ngoại vật, yêu thú lại không phải, bọn chúng phải tự tu. Lúc hóa đan cần thiết lấy thể xác và huyết mạch trong người làm lực lượng để lột xác, thực lực theo đó tăng lên một cách chóng mặt.
Yêu thú sau khi hóa đan đều rất khó đối phó. Nếu như một thân một mình đụng phải yêu thú cùng cảnh giới, lại không có thủ đoạn mạnh mẽ, thì tốt hơn hết nên suy nghĩ một chút.
Đặt biệt là ở một nơi như Yêu Hải đây.
Trước lúc đi vào Yêu Hải, Nhiễm La đã nhiều lần khuyên bảo bọn họ, khi muốn đi săn yêu thú có cùng cảnh giới thì tốt nhất nên đi cùng một đội, để tránh chuyện ngoài ý muốn ập tới.
Đương nhiên, Tần Tang có thể không để tâm đến việc này, hắn có Phi Thiên Dạ Xoa trợ trận, lại có Giả Đan trong người, khả năng duy trì chiến đấu vượt xa người khác.
Tráng hán cười hì hì:
-Đạo hữu hiểu rõ những việc này thì tốt rồi. Ô mỗ cũng là sợ đạo hữu không nắm chắc chừng mực, ăn phải quả đắng lại trở về làm loạn, bại hoại thanh danh Ô mỗ. Hòn đảo có Lục Biện Điệp Cận nằm ở khu vực sâu trong Yêu Hải, Ô mỗ tự xưng nó là Hồng Diệp Đảo. Ở xung quanh đảo có mấy đàn yêu thú, Ô mỗ từng thấy có tận mấy con đại yêu Yêu Đan kỳ. Ô mỗ cũng là may mắn nhặt về được cái mạng nhỏ này, cho dù ở đó có nhiều linh dược cũng không muốn trở lại thêm lần nào nữa…
Nghe tráng hán từ từ nói hoàn cảnh của Hồng Diệp Đảo, vẻ mặt của Tần Tang cũng dần dần nghiêm túc lên.
Từ khí tức mà xem, tráng hán không hề thua Đỗ Hàn, người này còn là tu sĩ người Vu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bên người hẳn sẽ có một con linh trùng đệ tam biến.
Khó trách hắn luôn lặp lại việc bản thân đã trở về từ cõi chết, xung quanh Hồng Diệp Đảo quả thật vô cùng nguy hiểm.
-Lục Biện Điệp Cận trên đảo khi nào thì trưởng thành? – Tần Tang gặng hỏi.
Tráng hán gãi đầu, cười ngượng nói:
-Ô mỗ không hiểu lắm về linh dược, sau khi trở về tìm mấy người giám định mới biết được thứ này được gọi là Lục Biện Điệp Cận. Nhưng mà những cây còn lại đều đang ở trạng thái nụ hoa mới chớm, chắc có lẽ không tới mấy năm là trưởng thành.
Tần Tang hỏi một ít chi tiết, yên lặng tính toàn thời gian.
-Nếu mọc ở nơi như vậy căn bản không thể tự mình đi hái Lục Biện Điệp Cận được phải không? Nếu như phải mời khắp đồng đạo, gióng trống khua chiên đi thanh trừ yêu thú chỉ vỏn vẹn vì vài hóa linh hoa, cái giá này quá đắt, được không bù đủ mất! – Tần Tang ra vẻ chán nản nói tiếp – Ô đạo hữu muốn bán với giá bao nhiêu?