Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 26 - Ác Quỷ Cùng Phật Ngọc

Trong nháy mắt năm chu thiên đi qua, cỗ khí kia lưu chuyển ở trong kinh mạch khiến Tần Tang có thể cảm giác được rằng, chỉ cần thêm một chu thiên nữa thì hắn liền có thể đột phá!

U Minh Kinh cũng không có viết ở giữa hai tầng cảnh giới còn có hay không một tầng bình cảnh khác, khiến Tần Tang lo lắng bất an. Hắn không ngừng vận hành công pháp, lại một vòng lặp qua đi, linh khí lúc này đều quy tụ lại đan điền.

Tần Tang đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, cỗ khí kia sôi trào trong đan điền, cơn đau đớn kịch liệt truyền từ đan điền đến kinh mạch toàn thân, đau nhức như xé rách thân thể vậy.

Cũng may loại này đau đớn đến mãnh liệt mà đi cũng lại càng nhanh. Đau nhức kịch liệt qua đi, hắn cảm thụ được sự thoải mái cùng sung sướng!

Trên mặt Tần Tang hiện ra vẻ vui mừng nồng đậm, đột nhiên nghĩ đến bên trong U Minh kinh đã nói qua, liền vô ý thức 'nhìn' hướng đan điền. Ầm một cái, sáng tỏ thông suốt, hắn rốt cục đã có thể 'Nhìn' đến cỗ khí kia.

Khí lưu màu xanh lam chiếm cứ bên trong đan điền, lộng lẫy khiến người mê say.

Trong lòng Tần Tang vừa động, từng luồng khí liền theo ý niệm của Tần Tang mà di chuyển, như dòng sông chảy xiết mà tiến vào kinh mạch, ở trong kinh mạch vận chuyển qua lại, tốc độ so với dĩ vãng nhanh hơn gấp mấy lần. Rất nhanh đã hoàn thành một vòng chu thiên, không những thế số lượng thu được còn tăng lên so tầng thứ nhất càng lúc càng thêm rõ ràng.

Tiếp tục không ngừng tu luyện, thẳng đến vòng chu thiên thứ mười mà những đau đớn như trong trí nhớ cũng chưa từng xuất hiện, khiến Tần Tang vô cùng kinh hỉ*, nhưng cũng tạm thời ngừng lại.

*Kinh hỉ: kinh ngạc + vui mừng.

Từ trong tu luyện tỉnh lại, Tần Tang không nhịn được nhếch khóe miệng, khó nén được sự vui sướng trong lòng.

Giơ cánh tay lên nhìn một chút, lại nhéo nhéo, dường như lần này cùng lúc trước không có khác biệt lắm, nhìn không ra lần này đột phá mang đến cho mình chỗ tốt nào.

Hắn thôi động một chút khí tới ngón tay, sau một lát, trên ngón tay mơ hồ xuất hiện khí tức sắc lam mờ nhạt.

Đây có phải là thứ Bạch Giang Lan đã từng nói: Chân khí ngoại phóng?

Tần Tang hiếu kỳ, nét mặt mang ý đồ muốn vận những khí tức này hội tụ thành kiếm, nhưng lại phát hiện khó hơn so với tưởng tượng, bản thân Tần Tang không cam lòng, ngón tay đột nhiên phóng về hướng bàn trúc bên cạnh. Một tiếng ầm nổ ra, không chỉ không đâm xuyên qua bàn trúc mà đầu ngón tay còn truyền đến cảm giác đau nhức thấu tim.

Hắn ôm đầu ngón tay, thầm mắng một câu.

-Đúng rồi.

Tần Tang đột nhiên vỗ trán một cái:

-Suýt nữa quên Diêm La Phiên.

Tần Tang vội vàng gỡ tay áo, giải khai chỗ vải ở ngực ra, lấy ra đồ vật bên trong, những thứ khác để ở một bên, cầm Diêm La Phiên ở trong tay.

Diêm La Phiên lộ ra vẻ tà dị, lại là vũ khí của người áo đen, trước đó Tần Tang không dám nghịch dại U Minh Kinh, thời gian một năm vẫn chịu đựng không dám làm loạn.

Hiện tại Tần Tang đã đột phá đến tầng thứ hai , dựa theo công pháp đã nói thì hiện tại hắn đã có thể điều khiển được Diêm La Phiên.

Tần Tang cầm lá trong tay, vừa đi vừa nhìn, nghĩ đến cỗ thây khô kia, trong lòng có chút do dự.

Ác quỷ bên trên mặt cờ sinh động như thật, cảm giác một khắc sau sẽ nhảy ra vồ lấy người khác vậy. Dù có là vũ khí của tiên nhân nhưng nói không chừng cũng có thể là ma khí, là tà khí.

Nhưng ngay cả công pháp của ma đầu hắn cũng đã tu luyện qua, đến lúc này lại lo lắng những chuyện không đâu như thế này, có phải là hơi chậm tiêu rồi không?

Trong lòng Tần Tang âm thầm hạ quyết tâm, lần này ra quyết định, hai tay bắt lấy Diêm La Phiên.

Hắn dựa theo trình tự trên sách viết, vận chuyển công pháp, thôi động khí trong cơ thể tiến vào kinh mạch, dẫn bọn chúng hội tụ trong lòng bàn tay, cuối cùng dẫn khí tiến vào Diêm La Phiên.

Tần Tang gắt gao nhìn chằm chằm vào Diêm La Phiên, trong lòng khẩn trương.

Màu lam của Nhân Uân chi khí bao quanh Diêm La Phiên, màu đen trên đó đột nhiên sáng lên, ác quỷ phía trên lá cờ bỗng chốc cử động. Lúc đó, Tần Tang tưởng rằng mình hoa mắt.

Sau một khắc, chỉ trong nháy mắt Nhân Uân chi khí đã bị lá cờ thôn tính.

Ngay sau đó, bên trong Diêm La Phiên truyền đến một lực cường đại, khí còn thừa trong đan điền của Tần Tang điên cuồng trào ra.

Tần Tang quá sợ hãi, muốn kéo khí trở về thì lại phát hiện bản thân đang phí công phí sức, bối rối vung tay, nhưng Diêm La Phiên tựa như nhựa cao su dính chặt lấy tay hắn vậy, một mực hút khí từ lòng bàn tay hắn không buông.

Bất lực nhìn khí mà bản thân vất vả mới tu luyện được bị Diêm La Phiên rút không còn một mống, Tần Tang khóc không ra nước mắt.

Đúng lúc này, dị biến xuất hiện.

Diêm La Phiên không gió mà bay, mặt cờ phiêu động, ác quỷ bên trên vậy mà lại nháy một con mắt, khóe miệng nhe răng cười, bỗng nhiên nhào ra từ bên trên mặt cờ.

Tần Tang chưa từng gặp qua cảnh tượng khủng bố như vậy, hoảng sợ kêu to, lại nhìn xung quanh không chỗ có thể trốn, trơ mắt nhìn ác quỷ đáng sợ bổ nhào vào mặt.

Tần Tang chỉ cảm thấy bị một lực lượng khổng lồ hung hăng va vào một phát, đầu óc u ám, chợt tỉnh lại, phát hiện bản thân còn có ý thức.

-Đây là nơi nào, ác quỷ kia đâu?

Tần Tang mở to mắt, xung quanh chỉ có một màu đen xịt, cái gì cũng không nhìn thấy.

Nơi này là nơi nào?

Chẳng lẽ mình đã bị ác quỷ giết, nơi này là Địa Phủ sao?

Tần Tang vô cùng nghi hoặc, cúi đầu xem xét, giật mình phát hiện thân thể của hắn vậy mà lại chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, toàn thân trong suốt, có chút lam quang phát sáng, bên ngoài còn có một tầng hơi ánh sáng màu vàng, nhìn tựa như một vầng quang cầu.

Bình Luận (0)
Comment