Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch Ii)

Chương 1300 - Chương 1300: Gân Gà

Chương 1300: Gân Gà Chương 1300: Gân Gà

Tình thế lúc trước quá khẩn cấp, hắn không thể tỉ mỉ xem xét trạng thái của Thiên Mục Điệp nên bây giờ hắn hơi lo lắng một chút.


Thiên Mục Điệp đã nếm trải đủ đau khổ, sau khi bay ra ngoài, nó không ngừng bay quanh người Tần Tang, sau đó ôm chặt lấy cổ tay Tần Tang rồi bất động, cánh lớn run lên một cái, dường như nó đang tỏ vẻ tội nghiệp và muốn làm nũng.


Tần Tang nhẹ nhàng vuốt ve, trấn an Thiên Mục Điệp, thuận tiện giúp nó kiểm tra thân thể.


- Ừm ! Không sao cả, Thiên Mục Điệp hấp thu Tinh Sát cũng không nhiều, nếu không thì thật sự có chút phiền phức rồi. Tinh Sát được miêu tả là cực kỳ đáng sợ ở trong Thiên Yêu Luyện Hình, nếu để nó xâm nhập vào Nguyên Thần thì chắc chắn nó sẽ trở thanh rắc rối lớn. Nguyên Thần của linh trùng vốn lại quá yếu đuối, tính ra còn không bằng yêu thú cùng cảnh. Hơn nữa cảnh giới của Thiên Mục Điệp thật sự cũng không cao …


Thần sắc của Tần Tang hơi lo lắng, trên mặt lộ ra vẻ phân vân:


- Cỗ lực lượng kia thật sự là Tinh Sát sao ?


Hắn cực kỳ hiểu biết về Tinh Sát, loại lực lượng này vốn là âm tà quỷ dị, hỗn loạn, vì sao nó có thể cùng tồn tại với lực lượng lôi đình vốn chí cương chí dương ? Lôi Pháp khủng bố kia là do những người thần bí kia thi triển đạo thuật , hay là điều khiển trận pháp tạo thành ?


Tinh Sát bên trong nó lại đóng vai trò gì?


Thiên Yêu Luyện Hình lợi dụng Tinh Sát để rèn luyện huyết mạch của Yêu Tộc, Tần Tang không phải hậu duệ của Yêu Tộc, chỉ có bài trừ Tinh Sát ra bên ngoài cơ thế, toàn bộ lãng phí hết.


Nếu như hắn có thể học được loại Lôi Pháp kia, nói không chừng hắn có thể tận dụng được những đạo Tinh Sát này mà không cần phải từ bỏ nó.


Quan trọng nhất là hắn đã biết rõ thân phận của đám người áo đen thần bí kia, cũng biết vì sao đám đệ tử của Hắc Xà Sơn này lại ra tay với hắn.


Tần Tang cũng không vội vàng rời đi, bởi vì hắn tin tưởng với độn thuật cao siêu này của mình, chỉ cần hắn muốn đi thì chẳng ai có thể lưu lại hắn được cả, hắn có ý định lưu lại nhìn xem có cơ hội ngư ông đắc lợi, đục nước béo cò hay không.


Hắn vuốt ve Thiên Mục Điệp, sau đó lại nghĩ đến Ô Mộc Kiếm và Tinh Loa. Hai loại thần thông át chủ bài này của hắn cũng đã dùng hết, trong khoảng thời gian ngắn hắn không thể nào tái sử dụng được nữa, sau này đành phải hành động cẩn thận một chút mới được.


Tiếp đó, hắn xòe lòng bàn tay, lấy ra những cây Thú Vương Phiên mà hắn cướp được.


Thú Vương Phiên bị Cửu U Ma Hỏa trói buộc, đương nhiên là rất an phận.


Tần Tang lo lắng giữa những cây Thú Vương Phiên này còn tồn tại một loại liên kết khí cơ nào đó, cũng không biết đối phương có thể lợi dụng sợi dây liên kết này theo doi hành tung của hắn hay không, cho nên lúc này hắn mới quán chú thần thức vào trong Thú Vương Phiên dò xét qua một phen.


Một lát sau, Tần Tang sắc mặt vui mừng, quả nhiên phát hiện ra điều gì đó.


- Đúng là còn có ấn ký còn sót lại ! Phá cho ta!


Ấn ký còn sót lại bên trong Thú Vương Phiên bị Tần Tang cường thế xóa đi, kim quang trên lá cờ đột nhiên lóe lên rồi biến mất, liên kết khí cơ với những cây Thú Vương Phiên kia hoàn toàn bị chặt đứt, triệt để nằm trong sự điều khiển của Tần Tang.


- Mỗi một cây Thú Vương Phiên, đều phong ấn Nguyên Thần của một đầu yêu thú bên trong nó…


Sau khi Tần Tang xóa đi ấn ký bên trong Thú Vương Phiên đồng thời cũng xem xét qua Thú Vương Phiên một phen. Phẩm chất của lá cờ này cũng không cao, chất liệu thì bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng thủ pháp luyện chế lại cực kỳ tinh diệu, hơn nữa uy năng chủ yếu của nó là đến từ thú hồn.


- Thú Vương Phiên có yêu cầu cực kỳ cao đối với người thao túng nó, đó là thần thức phải cực kỳ mạnh mẽ , cho dù là tu sĩ Kết Đan cảnh hậu kỳ cũng chỉ có thể điều khiển tối đa khoảng 20 cây mà thôi. Hơn nữa nếu số lượng quá ít, tuy có thể miễn cưỡng bố trận nhưng uy lực thực sự quá yếu, chẳng có tác dụng gì. Nguyên Anh tổ sư đương nhiên có thể thao túng bộ trận kỳ Thú Vương Phiên này, nhưng uy lực của nó thật sự quá yếu với cường giả Nguyên Anh cảnh. . . Tiêu hao nhiều công sức như vậy, cũng chỉ có thể để cho những người khác hợp lực sử dụng. Nếu như là tông môn đệ tử với nhau, giữa những người sư huynh đệ có mối quan hệ mật thiết, đây quả nhiên là một bộ hợp kích bảo vật không tệ. Nhưng ta vốn lẻ loi một mình, không có tông môn, cũng chẳng có đồ đệ gì cả, thật sự giống như gân gà mà !


Tần Tang có chút thất vọng nói.

Bình Luận (0)
Comment