Chương 1326: Vội Vàng Đuổi Theo
Chương 1326: Vội Vàng Đuổi Theo
Sau đó, Tề các chủ cũng xoay người lạnh lung nói với Hoa Dương lão đạo:
- Hoa Dương đạo hữu, Yên Miểu Các ta tuy là một tiểu môn phái, nhưng chúng ta cũng sẽ không cho phép bất kỳ kể nào làm nhục môn quy của chúng ta !
- Là do lão đạo đã hành động lỗ mãng rồi.
Hoa Dương lão đạo cũng không biện giải gì nữa, chỉ nhìn về phía Phương Đình:
- Chỉ là khi lão đạo thấy tiểu cô nương đây một thân linh tú, rất có tuệ căn, cảm thấy cực kỳ thích thú, nên mới thất thố môt chút. Xin lỗi Tề các chủ !
Tề các chủ thở dài:
- Thiên phú của tiểu nha đầu này quả thật không tệ, nhưng nàng đã được Trần sư đệ thu làm đệ tử thân truyền rồi, thứ lỗi cho ta không thể để cùng đi với Hoa Dương đạo hữu rồi.
- Ồ!
Hoa Dương lão đạo vẫn chưa chịu từ bỏ, cố gắng dụ dỗ Phương Đình :
- Ta thấy tiểu cô nương vẫn chưa có lệnh bài của Yên Miểu Các, chẳng phải vẫn là đệ tử mới nhập môn, còn chưa kịp bái sư hay sao ?
Tu sĩ họ Trần lực lượng của tổ điện trấn ép, nói không ra lời, lìm nén lửa giận trong lòng đến đỏ cả mặt.
- Hẳn là cô nương cũng đã từng nghe qua danh tiếng của Lan Đấu Môn ra rồi nhỉ ? Nếu cô nương gia nhập nhất mạch của bọn ta, ngươi không chỉ được Âm Dương nhất mạch bọn ta dốc toàn lực bồi dưỡng, sau này gặp phải trở ngại gì, ngươi cũng có thể mời Chưởng môn tự mình ra tay chỉ điểm cho ngươi. Pháp lực của Nguyên Anh cảnh lão tổ thâm bất khả trắc, đây chính là cơ duyên mà vô số tu sĩ muốn mà không được đấ.
Hoa Dương lão đạo không thèm để ý đến thái độ của tu sĩ họ Trần, hắn vẫn từng bước từng bước dụ dỗ Phương Đình.
Phương Đình chưa bao giờ trải qua sự việc như vậy, chân tay trở nên luống cuống.
Tề các chủ bình thản nói:
- Lần này phải để cho đạo hữu thật sự thất vọng rồi, Phương Đình từ nhỏ đã được Trần sư đệ dạy dỗ, chỉ điểm tu hành.Nàng cũng đã bái Trần sư đệ làm sư phụ. Chỉ vì Trần sư đệ muốn tôi luyện nàng tâm tính, nên mới để cho nàng một mình tham dự đại điển thu đồ lần này mà thôi.
Phương Đình cuối cùng cũng có phản ứng, vội vàng mở miệng nói:
- Các chủ nói đúng, đệ tử đã bái sư từ lâu. Xin đạo trưởng thứ lỗi!
- Thì ra là thế.
Hoa Dương lão đạo lộ vẻ cực kỳ tiếc hận.
Ánh mắt cực kỳ lợi hại, hắn nhìn ra những người khác chỉ là hạng người bình thường, chỉ có một mình Phương Đình là có tài năng xuất chúng, hơn nữa tiềm lực của nàng cũng không hề kém những đệ tử chân truyền đỉnh tiêm mà Lan Đấu Môn đã thu nhận trước đó.
Hắn liều mạng bỏ qua thể diện của bản thân, đích thân đến Yên Miểu Các cướp người, cũng là bởi vì những người có thiên phú đỉnh tiêm như Phương Đình mà đến.
Những người khác thì lại cảm thấy tiếc thay cho Phương Đình.
Đây chính là Nguyên Anh cảnh lão tổ nha, có thể được Nguyên Anh cảnh lão tổ chỉ điểm, đây là phúc phận đến cỡ nào cơ chứ, vậy mà thiếu nữ này lại bỏ lỡ đáng tiếc như vậy.Tại sao thiên phú của nàng trác tuyệt như vậy mà không phải là bọn hắn.
Hóa thân lại cảm thấy Phương Đình lựa chọn như vậy chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.
Thực lực của Lan Đấu Môn đúng là mạnh thật, tài nguyên cũng rất nhiều, nhưng tính cạnh tranh chắc chắn cũng sẽ rất kịch liệt, Âm Dương nhất mạch có thể đem bao nhiêu tài nguyên dồn lên người nàng, đó cũng là một ẩn số.Dù cho thiên phú của nàng đúng là cao thật, nhưng thiên phú của nàng cũng không phải là lợi hại nhất, nói không chừng ở trong Lan Đấu Môn có người còn xuất chúng hơn nàng nữa ấy chứ.
Còn cái gọi là Nguyên Anh cảnh tổ sư đích thân chỉ điểm, nghe thì tưởng rất tốt đẹp, thế nhưng nó cũng chỉ là một cái bánh vẽ mà thôi.
Khi còn ở Thiếu Hoa Sơn, trước khi tấn cấp đến Kết Đan cảnh, Tần Tang cũng chưa bao giờ được gặp mặt Nguyên Anh cảnh lão tổ. Chỉ có những nhân vật đứng đầu như Thu Mộ Bạch, mới có thể lọt vào pháp nhãn của Nguyên Anh cảnh lão tổ, hoặc làm cho những lão tổ này tận lực bồi dưỡng hắn.Chỉ sợ trong đám đệ tử chân truyền của Lan Đấu Môn cũng chẳng có mấy người là được gặp lão tổ nữa là một tên đệ tử mới nhập môn như Phương Đình.
Hóa thân tuy thời gian tu luyện không dài nhưng hắn kế thừa đại bộ phận ký ức của Tần Tang, trong lòng sớm đã hiểu rõ mấy cái thủ đoạn minh tranh ám đấu trong mấy tông môn này rôig.
Tu sĩ cấp thấp có cái khó của tu sĩ cấp thấp, đến cấp bậc như Nguyên Anh cảnh lão tổ cũng có những nỗi khổ tâm của riêng mình.
Không nói đến vấn đề tu tiên giả của Thương Lãng Hải có thực lực chỉnh thể vượt xa Tiểu Hàn Vực, thế cục phức tạp dị thường, trên Nguyên Anh cảnh lão tổ còn có cả hậu kỳ đại tu sĩ.
Chỉ cần nói đến Thiên Kiếp ba trăm năm một lần, đã là những tấm bùa đòi mạng treo lơ lửng trên đầu những lão tổ Nguyên Anh cảnh này rồi!
Không vào cũng chết, không chống nổi Thiên Kiếp cũng chết, thế nên mới nói, ngay cả những lão tổ Nguyên Anh cảnh cũng chưa chắc đã được thoải mái tiêu dao một chút nào.
- Trần sư đệ, ngươi dẫn Phương Đình đi xuống trước đi. Ta phạt ngươi diện bích một năm, một năm này ngươi hãy cố gắng rèn luyện tâm tính cho tốt đi, hành động lỗ mãng như ngày hôm nay, ta không muốn nhìn thấy lần thứ hai.
Tề các chủ triệt tiêu cấm chế của tổ điện.
Áp lực đè lên trên người của tu sĩ họ Trần cũng biến mất, hắn cũng dứt khoát đi ra khỏi đại điện không thèm quay đầu lại.
Phương Đình vội vàng đuổi theo phía sau sư tôn của nàng.