Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch Ii)

Chương 1414 - Chương 1414: Lướt Đi Vài Chục Trượng

Chương 1414: Lướt Đi Vài Chục Trượng Chương 1414: Lướt Đi Vài Chục Trượng

Một lần nữa trở lại Đông Môn Đảo, trong lòng Tần Tang gợi lên ký ức về lần đầu tiên tiến vào Thất Sát Điện.


Thất Sát Điện biến hóa thất thường. Lần đầu, lúc đi vào là chỗ an toàn, lần sau nói không chừng đã bị một đám hung thú chiếm giữ, hoặc bên trong đã tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm, cấm chế cổ vì lý do nào đó mà bị kích phát.


Nhưng bây giờ thực lực của hắn đã vượt xa lúc trước, chỉ cần đủ thận trọng, kết quả hẳn là sẽ không kém hơn lần trước.


Tạm thời thuê một động phủ.


Tần Tang lấy ra mười lăm cán cờ, chậm rãi vuốt ve.


Ở trong lòng Tần Tang, lần này tiến vào Thất Sát Điện, việc quan trọng không phải là tìm kiếm Truyền Tống Trận cổ, mà là thu phục Cửu U Ma Hỏa, luyện thành mười tám Ma Phiên.


Thân là một Luyện Khí Sư, hắn cực kỳ rõ ràng giá trị của pháp bảo cực phẩm. Nếu như bỏ lỡ cơ hội này, thậm chí là sau này có Kết Anh, cũng không thể có được cơ duyên sở hữu món pháp bảo cực phẩm thứ hai.


Mười tám Ma Phiên trong tay, cho dù không tìm thấy đường trở về, ít nhất thực lực cũng không kém, có năng lực tìm kiếm nhiều cơ duyên hơn nữa.


Nghĩ đến đây, ánh mắt Tần Tang sáng lên, trên mặt lộ ra vẻ do dự.


Hắn nhớ tới Phi Thiên Dạ Xoa vẫn còn ở trong Quỷ Địa, bây giờ không biết thế nào.


Bị cô hồn dã quỷ trong Quỷ Địa cướp mất bộ Luyện Thi mạnh nhất là điều Tần Tang không ngờ tới, sau khi ra ngoài, mỗi lần nhớ lại vẫn còn mấy phần buồn bực.


Thực lực của quỷ vật kia hẳn là không quá mạnh, nếu không đã không cần lén lén lút lút như vậy, trực tiếp tập kích bản thể của hắn là được. Nhưng hình như đối phương còn có linh trí, biết là phải che dấu ấn ký thần hồn mà hắn lưu trong trong cơ thể Luyện Thi, không thể xem thường được.


Quỷ địa đã bị Cửu U Ma Hỏa phong ấn không biết bao nhiêu năm, những quỷ vật như vậy vẫn có thể tồn tại được, cũng có chút ý vị sâu xa, có lẽ là đã phát sinh một loại dị biến nào đó. Đúng là thọ mệnh của quỷ tu sẽ lâu dài hơn tu sĩ bình thường một chút, nhưng cũng không thể nghịch thiên như vậy được.


Xem ra, bên trong Quỷ Địa hẳn là còn ẩn dấu những bí mật mà hắn chưa phát hiện ra.


Khi đó Thiên Mục Điệp chưa đột phá đệ tam biến, chưa mở Thiên Nhãn, nếu không hắn cũng không bị đùa giỡn đến mức chạy vòng vòng.


Thiên Mục Điệp thăng cấp lên đệ tam biến trung kỳ, thiên phú thần thông lại tinh tiến thêm một tầng, lần này chính là thời điểm để báo thù. Chỉ cần quỷ kia vật dám hiện thân, ở dưới Thiên Nhãn chắc chắn sẽ không có chỗ che thân.


Thu hồi Luyện Thi chỉ là thứ yếu, dù sao cũng chỉ là Luyện Thi có tu vi Kết Đan sơ kỳ, đối với hắn cũng không phải là sự trợ giúp to lớn gì.


Lúc luyện chế Ma Phiên, thu lấy Cửu U Ma Hỏa, là thời điểm tuyệt đối không thể bị quấy rầy.


Hắn muốn rút từng chút sức mạnh của Cửu U Ma Hỏa ra, phong ấn vào trong Ma Phiên, một sự cố ngoài ý muốn dù rất nhỏ, cũng có thể dẫn đến Ma Hỏa bạo động, cắn ngược lại bản thân hắn.


Tần Tang suy nghĩ trong chốc lát, thu hồi cán cờ, trầm tâm nhập định, chờ đợi thời khắc cuối cùng đến.


Trong nháy mắt, Tần Tang đã ở Đông Môn Đảo được một tháng.


Đoạn thời gian này, tu sĩ hội tụ đến đây càng ngày càng nhiều, nhưng tin tức Thất Sát Điện mở thì vẫn trì trệ chưa thấy, mọi người đều có chút nôn nóng bất an.


Cho đến khi nửa tháng nữa lại trôi qua, Tần Tang đang tĩnh tu trong động phủ thì bị một luồng khí tức ngang tàng mạnh mẽ làm cho bừng tỉnh.


Trở lại chốn cũ, trong lòng hắn biết thời cơ đã đến, lập tức ngừng việc tu luyện công pháp, khẩn cấp thu hồi tất cả vật phẩm, cõng hòm đá chó chứa Hoá Thân lên lưng.


Vừa bay ra khỏi động phủ, Tần Tang đã nghe được âm thanh từ trên không truyền đến:


-Giờ tý đêm nay Thất Sát Điện mở cửa, chư vị đạo hữu chuẩn bị sẵn sàng đi.


Ánh mắt Tần Tang sáng lên, hóa thành một đạo độn quang bay ra khỏi Đông Môn Đảo, lượn quanh một vòng lớn sau đó tự mình bay về phía cuồng phong gió bão. Ở trên đường, hắn độn quang không hiện thân, cực kỳ khiêm tốn. Còn lâu mới đến giờ tý, thời gian vẫn còn dư.


Không lâu sau đó, Tần Tang lại một lần nữa chạm tới vách chắn cuồng phong gió bão.


Gặp lại cảnh tượng trong gió lốc, vẫn chấn động lòng người như trước.


Rất khó tưởng tượng, tại sao tu tiên giới lại biến thành bộ dạng này, những vị đại năng kia đã dùng thủ đoạn gì để lưu lại vách chắn, ngăn cách cuồng phong gió bão, che chở hậu bối lâu như vậy.


Tần Tang đưa mắt quan sát bốn phía xung quanh xong, mi tâm lấp lóe, lấy Ô Mộc Kiếm ra.


Kiếm quang bao phủ toàn thân, hắn không chút do dự xuyên qua vách chắn.


Vừa độn vào cuồng phong gió bão, đã thấy một cơn lốc màu xám nhào tới trước mặt, thần sắc Tần Tang hơi thay đổi, ánh kiếm lóe lên như tia chớp, trong nháy mắt đã lướt đi vài chục trượng.

Bình Luận (0)
Comment