Chương 1433: Điều Kiện
Chương 1433: Điều Kiện
-Thế gian thật sự có luân hồi sao?
Tần Tang vô thức hỏi ra một vấn đề đã khiến hắn nghi hoặc rất lâu, quét mắt nhìn chung quanh núi xương:
-Cho dù thật sự có luân hồi, linh tính của bọn họ cũng đã biến mất từ lâu, làm sao có thể chuyển thế đầu thai? Phong ấn ma cấm mở ra, có lẽ khả năng cao là sẽ biến thành cô hồn dã quỷ du đãng trên thế gian ah?
Trên mặt Bạch lộ ra vẻ mờ mịt, lắc đầu cười khổ:
-Không biết nữa! Có lẽ, khi ta còn sống lập lời thề này, cũng chỉ để cầu được an tâm đi. Ta chỉ biết, bên trong Quỷ Địa có một đại trận độ hóa vong hồn, có thể là ta khi còn sống lưu lại. Có thể độ hóa bọn họ hay không, chỉ có thể xem ý trời. Lời thề là ta thủ vững đến nay vẫn còn ý nghĩa, chỉ có hoàn thành lời thề, ta mới có thể đi tìm kiếm bản thân mình!"
-Nói như vậy, đạo hữu là muốn ngăn cản ta luyện chế Tinh Hồn Tơ sao?
Tần Tang nhắm lại hai mắt, lóe ra quang mang nguy hiểm.
Bạch lắc đầu:
-Đạo hữu không nên hiểu lầm! Ta sẽ không ngăn cản ngươi, bởi vì chỉ khi để ngươi luyện chế Ma Phiên, mới có thể giúp ta hoàn thành lời thề. Chẳng qua bí pháp luyện chế Tinh Hồn Tơ có lẽ cần cải biến một chút, chỉ là sẽ rườm rà hơn một ít so với trước đó. Ở đây vong hồn vô số, đạo hữu không cần đuổi tận giết tuyệt, chỉ cần từ trên thân mỗi vong hồn rút ra một sợi hồn khí, dùng để luyện bảo cũng thừa sức.
Nghe được những lời này của Bạch, Tần Tang suy nghĩ một chút, sau đó sắc hoà hoãn lại, hơi gật đầu nói:
-Đề nghị này của đạo hữu hình như có thể thực hiện được, chỉ là sẽ phiền phức hơn tất nhiều. Nhưng nếu đạo hữu có thể giúp ta trói buộc vong hồn, lệnh cho bọn chúng thành thật để ta rút hồn khí, tốc độ hẳn là sẽ không chậm trễ bao nhiêu.
Bạch nghe vậy thì cực kỳ vui mừng:
-Chắc chắn tại hạ sẽ dốc hết sức tương trợ!
Tần Tang nhìn hắn một cái, cười ha ha:
-Đạo hữu đừng nên vui mừng quá sớm, nói lâu như vậy, còn chưa nói đến chính sự. Rốt cuộc thì ngươi muốn ta làm gì? Điều kiện giao dịch là gì?
-Việc đạo hữu phải làm rất đơn giản. Năm tháng trôi qua, ma cấm xuất hiện nhiều kẽ hở. Tại hạ hy vọng lúc đạo hữu thu lấy Ma Hỏa, bắt đầu từ những vị trí đặc biệt, từ đó làm suy yếu uy lực của ma cấm.
Bạch tăng tốc độ nói, nhanh chóng giải thích:
-Tiếp đó, ta sẽ thôi động đại trận, cưỡng chế đánh sâu vào ma cấm, độ hóa vong hồn. Ma cấm vừa vỡ, quỷ vụ ứ đọng ở chỗ này sẽ bùng nổ ra theo. Chồng chất lên nhau, thanh thế tất nhiên sẽ vô cùng kinh người. Người bên ngoài cũng sẽ lọt vào dư âm xung kích cực kỳ mạnh. Vội vàng không kịp chuẩn bị, chắc chắn sẽ luống cuống tay chân, không rảnh quan tâm chuyện khác, chúng ta có thể thừa cơ bỏ trốn mất dạng...
Tiếp theo, Bạch lại giải thích kỹ càng với Tần Tang về mưu đồ của hắn.
-Thì ra Ma Hỏa không chỉ phong tỏa cửa cốc, mà là trải rộng toàn bộ ma cấm. Đã vậy thì sẽ có thể lặng lẽ luyện thành mười tám Ma Phiên.
Sau khi nghe xong, trên mặt Tần Tang lộ ra vẻ suy tư.
Hắn vốn còn đang lo lắng, không có cách nào để che giấu động tĩnh gây ra trong thời gian thu Cửu U Ma Hỏa, sợ là sẽ kinh động kẻ địch ở bên ngoài.
-... Xem như điều kiện, chờ ta giúp đạo hữu bỏ qua truy binh, an toàn xong, ta muốn đạo hữu cởi bỏ ấn ký thần hồn trong cơ thể Luyện Thi, để thân thể này hoàn toàn thuộc về tại hạ.
Bạch trầm giọng nói ra.
Tần Tang nghe vậy thì nhíu mày, khóe miệng lộ ra một tia giễu cợt.
Người này tuy là lão quái vật đã sống không biết bao nhiêu năm, nhưng dù sao tu vi còn chưa khôi phục, cởi bỏ ấn ký thần hồn trong cơ thể Phi Thiên Dạ Xoa cũng phải phí chút sức lực.
-Đây chính là thứ mà đạo hữu gọi là giao dịch? Giúp ta bỏ qua truy binh, chẳng lẽ đạo hữu lại có dũng khí lộ diện trước mặt người kia? Việc này vốn là ngươi và ta cũng có lợi, sao phải nói quang minh chính đại như vậy. Đạo hữu không có tổn thất gì, không chỉ thoát khỏi lồng chim, hoàn thành lời thề, mà còn thu hoạch được một thân xác mạnh mẽ, từ đây rồng vào biển lớn, tiêu diêu tự tại. Ngược lại là tại hạ, giúp ngươi cởi bỏ ma cấm, độ hóa vong hồn, còn phải tổn thất Phi Thiên Dạ Xoa hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết mới luyện thành...
Tần Tang khịt mũi coi thường với điều kiện của Bạch, trầm giọng nói:
-Đạo hữu vì một câu lời thề, lại giữ vững trong cô tịch, tại hạ bội phục. Nhưng điều kiện này, tha thứ tại hạ không thể đồng ý!
Bạch nhíu mày:
-Mặc dù ta còn chưa luyện hóa hết nguyên thần còn sót lại trong cỗ Luyện Thi này, nhưng vì lo lắng hồn phách bản thân sẽ tiêu tán, mấy chục năm qua đều ngày đêm tế luyện, hồn phách đã cùng nhục thân khó mà phân chia. Nếu cưỡng ép phân chia, tại hạ không những sẽ đại thương nguyên khí, mà chỉ sợ cuộc đời này cũng không có hy vọng khôi phục, càng không nói đến tìm kiếm bản thân. Huống hồ, cho dù ta trả nó cho đạo hữu, thì đây chẳng qua cũng chỉ là một cỗ Luyện Thi Kết Đan sơ kỳ mà thôi, với tu vi hiện nay của đạo hữu, cũng không phải vật quan trọng gì, đạo hữu hà tất chấp nhất chút được mất này...
Tần Tang chỉ là lắc đầu không đồng ý.
Hắn kính nể Bạch, nhưng hắn sẽ không làm người tiêu tiền như nước.