Chương 1489: Sáo Ngọc
Chương 1489: Sáo Ngọc
- Thừa dịp nàng còn chưa hoàn toàn khôi phục, tất cả mau chóng đồng loạt ra tay đánh gục nàng !
Nguyên Chúc đồng thời tết xuất song chưởng, tóc dài bay múa, hắn gần như đã trở nên điên cuồng, sau lưng hắn hiện lên hư ảnh Giao Long uy vũ.
Giao Long gầm thét, dữ tợn hung hãn, trong nháy mắt ly thể mà ra, nó ngẩng đầu lên phá tan những con sóng lớn, mở ra cái miệng to như chậu máu, nhanh chóng bổ nhào Cửu Phượng Vương.
'Gào!'
Bên trong cuồng phong bão táp, vang lên những tiếng kêu thống khổ.
Mặc dù Cổ Hành là người nổi tiếng điềm tĩnh cẩn trọng, nhưng hắn cũng cảm thấy cực kỳ bất ngờ trước kết cục này.
Hắn ngửa mặt lên trời gào thét, trong tiếng gào thét này cũng không cảm thấy sự không cam lòng, mà là sự đau thương lên đến đỉnh điểm, bi ý kinh thiên, làm người khác nghe thấy cũng phải cảm thấy đau lòng.
Thanh âm của hắn hình như xuyên thấu hư không, dường như muốn cách không chất vấn ai đó.
Thải Y tiên tử vẫn luôn nhìn chằm chằm về phía người Cửu di mà nàng ngưỡng mộ nhất, thấy Cửu Phượng Vương không hề có bất kỳ ý tứ muốn phản bác nào, tia hy vọng cuối cùng trong ánh mắt của nàng cũng dần dần tắt, nàng đánh mất đi thần thái vốn có của mình, thay vào đó là hận ý ngập trời.
Toàn bộ yêu chúng ở đây đều bị lời nói của Nguyên Chúc làm thức tỉnh, bọn họ thường nhìn thấy thế đạo hiểm ác như thế nào khi còn nằm vùng ở trong xã hội của Nhân tộc, ngay lập tức bọn họ cũng nhận ra mình đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm như thế nào.
Nếu như bọn họ giết không chết Cửu Phượng Vương , người chết chắc chắn sẽ là bọn họ !
Sau khi gào lên một cách bi thương, trên thân của Cổ Hành bắt đầu hiện lên những đạo hồng quang, trong nháy mắt, những đạo hồng quang này huyễn hóa thành một đầu Xích Giao, con Xích Giao này so với con Giao Long mà Nguyên Chúc đã phóng ra còn có vẻ hung hãn và nguy hiểm hơn nhiều, lân giáp trên cơ thể nó cực kỳ tinh mịn, nhìn qua rất giống với một con Giao Long thực thụ.
Xích Giao gầm thét, thanh âm của nó hòa cùng một thể với thanh âm của Cổ Hành.
Trong miệng Xích Giao nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo xích mang đỏ thẫm, đầu của Xích Giao vẫy một cái, sau đó nó nhanh chóng tiếp cận với Cửu Phượng Vương, sau đó vô tận Xích Mang cũng hướng về nó mà hội tụ, Xích Mang bắt đầu bành trướng thân thể với tốc độ kinh người.
Sau một khắc, Xích Mang duỗi dài thân thể, Yêu Hỏa thoáng hiện, một cây trường thương màu đỏ thẫm đột nhiên xuất hiện. Chợt Xích Giao vung vẩy cái đuôi dài, trường thương đỏ thẫm phát ra một tiếng oanh minh bén nhọn rồi loé lên một cái chui vào hư không, trong nháy mắt, nó đã xuất hiện trên đỉnh đâì của Cửu Phượng Vương.
'Rắc!'
Trường thương nhanh như điện xẹt, đầu thương đâm thẳng xuống Cửu Phượng đang đứng phía dưới.
Thải Y tiên tử đem toàn bộ thù hận chuyển lên phía trên người của Cửu Phượng Vương, người mà ngày xưa nàng từng rất sùng kính.
Phượng ảnh hiện lên , tiếng phượng minh nghe sắc bén đến chói tai.
Trong tay Thải Y Tiên Tử chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một cây trường cung, hoa văn trên cây trường cung này cực kỳ hoa lệ, hai đầu của nó dường như được làm từ hai cánh chân chính của Phượng Hoàng vậy.
'Coong!'
Trường cung vang vọng, phượng ảnh xoay quanh nó một chút, sau đó bắn ra, hóa thành một nhánh phượng tiễn.
Thải Y tiên tử cổ tay nắm lấy trường cung, nhắm thẳng về phía Cửu Phượng Vương, hai tay mang theo sự run rẩy vốn không nên có, sau cùng nàng mạnh mẽ nhắm đôi mắt lại, rồi buông lỏng ngón tay ra.
Cùng lúc đó, những tên yêu chúng khác cũng đồng loạt ra ray.
Một thời gian, kỳ quang bắn ra, từng đạo công kích như cuồng phong bão táp như muốn hoàn toàn nhấn chìm Cửu Phượng Vương vậy.
Bọn họ ai cũng có tu vi ít nhất là Yêu Đan cảnh hậu kỳ, nên khi liên thủ vây công Cửu Phượng Vương, lực lượng bộc phát ra cũng là kinh người đến cực điểm , cao thủ Nguyên Anh cảnh bình thường khi gặp phải thế công mạnh mẽ như thế này cũng phải nhượng bộ lui binh.
Trên mặt Tần Tang lộ ra vẻ do dự, nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định sẽ xuất thủ.
Nếu như để phân tán để Cửu Phượng Vương tiêu diệt từng bộ phận, hắn cũng khó mà có thể tránh thoát tai kiếp này.
Đúng lúc này, Tần Tang đột nhiên chú ý tới, Cửu Phượng Vương nhìn những công kích này, nhưng ánh mắt của nàng dường như ẩn chứa sự khinh thường, trong lòng Tần Tang đột nhiên cảm thấy giật mình, cảm giác có điều gì đó không hợp lý chút nào.
Chẳng biết tại sao, hắn tự nhiên lại có một cảm giác nguy hiểm đến cực hạn ập lên người , hắn đang muốn tế ra Ô Mộc Kiếm để công kích, nhưng lại ngay lập tức thay đổi niệm quyết, không chút do dự sử dụng Dịch Lôi Thuật.
Âm thanh của sấm sét ầm ầm trong cơ thế hắn, xung quanh thân thể Tần Tang cũng đã bị lôi đình bao phủ.
- Ai !
Đối mặt với sự vây công của đám yêu chúng, Cửu Phượng Vương lại chẳng hề có chút nao núng hay luống cuống nào, nàng nhìn thấy ánh mắt của Thải Y Tiên Tử, trong ánh mắt của nàng cũng lóe lên một tia hổ then, tự mình lẩm bẩm :
- Vốn dĩ ta còn định mang các ngươi đến một nơi yên tĩnh an nhàn, để cho các ngươi có thể yên bình sống tốt nửa đời còn lại…
Nàng tự lẩm bẩm một mình, sau đó thu hồi lại sự hổ thẹn trong lòng, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo.
Sau đó, quang mang lóe lên từ trong lòng bàn tay của Cửu Phượng Vương, đó không phải là binh khí loại hình thông thường như đao thương kiếm kích, v.v mà là một cây sao ngọc trông cực kỳ tinh xảo. Nàng để sáo ngọc ở ngang trên miệng, lạnh lùng nhìn về phía đám yêu chúng, đôi môi khẽ mở, nhẹ nhàng thổi động.
Gió lốc, sóng biển cuộn trào, đủ để che giấu đi tất cả những âm thanh khác.
Nhưng khi âm điệu từ cây sáo ngọc kia vang lên, tiếng sáo nhẹ nhàng này lại có thể truyền đến tai tất cả đám yêu chúng kia trong hoàn cảnh hỗn loạn như vậy, tiếng sáo nghe thì du dương, nhưng thực ra lại chính là ma âm đoạt mệnh.