Chương 233: Bất Ngờ
Chương 233: Bất Ngờ
Tám người liên thủ, tốc độ phá cấm so với hai người nhanh hơn nhiều, cũng ung dung hơn rất nhiều.
Càng về sau tất cả mọi người đều đã xe nhẹ đường quen, phối hợp cũng ăn ý vô cùng, không cần Thanh Đình nhắc nhở, Tần Tang có thể nắm bắt chính xác thời cơ phá cấm.
Từng tầng từng tầng cấm chế bị phá ra, nước trong đầm đang từ từ giảm bớt.
Tuy nhiên, lúc này áp lực của bọn họ cũng càng lúc càng lớn. Trước khi đại trận bị phá vỡ hoàn toàn, cấm chế đầm nước có thể tự động khôi phục. Bọn họ không chỉ muốn dùng tốc độ nhanh nhất để phá trận, mà còn phải phân tâm áp chế cấm chế.
Liên tiếp đi qua mấy canh giờ, mọi người hầu như không dừng lại. Cuối cùng trong đầm nước chỉ còn lại một lớp mỏng manh, mọi người nhất thời phấn chấn, mọi sự mệt mỏi đều bị quét sạch .
-Còn hai tầng nữa, chính là trung tâm đại trận cấm chế!
Giọng nói Thanh Đình cũng khó nén được kích động, nhưng vẫn có thể như trước tỉnh táo quyết định sách lược:
-Tạm thời mọi người dừng việc phá trận, không để cho đầm nước khôi phục là được. Mọi người nắm chắc thời gian điều chỉnh hơi thở, đợi lát nữa trực tiếp dùng Hỏa Nha Trận phá cấm!
Sau một vài điều chỉnh, mọi người đã theo chỉ dẫn của Thanh Đình mà thay đổi vị trí.
Thanh Đình, Vu Đại Nhạc và Bạch Vân Sơn Nhân, ba người có thực lực mạnh nhất phân loại tam tài (thiên, địa, nhân) ở chính giữa, Tần Tang đợi năm người ở bên ngoài chiếm giữ bốn phương, huynh đệ Liễu thị cùng ở một chỗ.
Tám người chiếm giữ bảy phương vị, bao vây đầm nước ở giữa, tất cả mọi người thu hồi pháp khí của chính mình, lấy Hỏa Nha Lệnh ra.
Tần Tang cúi đầu mắt nhìn đầm nước, thấy đáy hồ nước, nhưng bên trong vẫn như trước vô cùng tĩnh mịch, không nhìn thấy gì cả, tảng đá ở bốn phía đầm nước và bên ngoài đều giống nhau đen như mực, toát ra vẻ lạnh lẽo âm u.
Không biết rõ xuống đến cuối cùng là cái gì, chính mình đứng bên ngoài cũng tốt, ngộ nhỡ bên trong thật sự phong ấn tà vật gì, có thể có nhiều thời gian phản ứng hơn.
Tần Tang bình tĩnh dò xét bốn phía, xem chính xác phương hướng chạy trốn, sau đó bí mật chuẩn bị tốt Huyền Âm Lôi, chuẩn bị đầy đủ cả hai tay.
-Khởi lệnh!
Thanh Đình hét lớn một tiếng.
Tần Tang vội vàng thu lại suy nghĩ, đầu óc chìm vào bên trong Hỏa Nha Lệnh, sau đó bên tai truyền đến một hồi gọi 'Cạc cạc' mãnh liệt, Hỏa Nha tinh phách vẫn đang có ý đồ phá tan sự ràng buộc của pháp khí.
Tuy nhiên, ròng rã mười ngày tế luyện, Tần Tang đã sớm thuần phục Hỏa Nha tinh phách. Sau đó tế lên Hỏa Nha Lệnh, Hỏa Nha tinh phách lập tức trở nên cực kì ngoan ngoãn.
Hỏa Nha Lệnh quay tít một vòng, tự động theo lòng bàn tay Tần Tang bay đến khoảng không bên trên đầm nước. Cùng lúc đó, sáu viên Hỏa Nha Lệnh khác cũng cùng nhau bay lên.
Bảy viên Hỏa Nha Lệnh xoay tròn vây quanh đầm nước, ngay sau đó ngọn lửa bừng cháy rừng rực từ bên trong Hỏa Nha Lệnh trào ra.
Tất cả ngọn lửa đều có khác biệt, màu xanh sẫm, màu hồng đỏ thẫm, màu hồng nhạt, màu đen, còn rất rất nhiều nữa. Nhưng tất cả đều không ngoại lệ nóng bỏng khác thường, quét sạch cái lạnh lẽo quẩn quanh trong không gian.
-Cạc cạc cạc. . .
Tiếng Hỏa Nha kêu không dứt bên tai, làm cho người ta bực bội. Sau đó những ngọn lửa này từ bên trong Hỏa Nha Lệnh bay ra, hơn nữa hóa thành từng mảnh Hỏa Nha to cỡ một bàn tay, khoảng không trên đầm nước nhất thời bị những mảnh Hỏa Nha rậm rạp dày đặc bao phủ.
Vào lúc này, bọn người Tần Tang chỉ cần toàn lực phát động Hỏa Nha Lệnh, giao nhiệm vụ điều khiển Hỏa Nha Trận cho ba người Thanh Đình là được.
Từng đám Hỏa Nha trên khoảng không của đầm nước đụng nhau, có chiếm đoạt lẫn nhau, có nhẹ nhàng nhảy múa. Không gian vốn rộng lớn nay lại tỏ ra chật chội hơn.
Nhìn cảnh tượng hỗn loạn xuất hiện, nhưng thời gian trôi qua, một mảnh Hỏa Nha cực lớn chậm rãi thành hình đại trận. Hỏa Nha Trận tràn ngập lửa cháy hừng hừng mãnh liệt, không che giấu khí thế cuồng bạo chút nào, hoàn toàn khác biệt cấm chế trong đầm nước.
-Phá!
Thanh Đình quát khẽ một tiếng.
Bên trong Hỏa Nha Trận kêu gào vang lên đinh tai nhức óc, một mảng Hỏa Nha lớn đáp xuống đúng hướng đông, ở giữa đường chen chúc vào một chỗ, hình dạng như một mũi tên sắc bén bùng cháy thiêu đốt, ngang ngược đâm vào trong đầm nước!
'Xoạt!'
Âm thanh một tầng cấm chế bị phá.
Ngay sau đó, liên tiếp từng mảnh Hỏa Nha to nhỏ không ngừng tấn công vào đầm nước. Dùng mắt thường có thể thấy trong đầm nước tốc độ giảm mạnh, cuối cùng trung tâm đại trận cấm chế cuối cùng cũng lộ ra ở trước mặt mọi người!
Đầm nước cạn khô, đầm nước tĩnh mịch biến thành cửa vào hang đất, cửa hang khổng lồ giống như một miệng đen rộng lớn mở ra.
Một tầng vòng sáng màu xanh đậm bao trùm ở cửa hang, không giống đầm nước nhưng cũng sâu như vậy, nhưng cũng có chút hùng hậu, che chắn cửa hang cực kỳ chặt chẽ. Ở phía trên có Hỏa Nha bay xuống, theo đó biến mất, không thể lay động nó chút nào.
Ở bên trong vòng sáng, phù văn dày đặc chằng chịt những lúc ẩn lúc hiện, xoay chầm chậm ở bên trong vòng sáng, lộ ra vẻ thần bí. Mặc dù đầm nước khô cạn, nhưng vòng sáng dày như vậy vẫn ngăn cản tầm mắt của mọi người như trước, không thấy rõ phía dưới huyệt động, hơn nữa thời điểm dùng thần thức thử thăm dò va vào vòng sáng, cũng sẽ bị bắn ngược trở lại trong nháy mắt.
Sau khi trung tâm cấm chế lộ rõ ra, Thanh Đình chuyên tâm nhìn chằm chằm phía dưới, hiện ra mấy đạo thần thức va vào vòng sáng, trong miệng đọc thầm nhớ kĩ điều gì đó, vẻ mặt cũng vô cùng khẩn trương.
Nếu như chờ đợi một hồi lâu, vẻ khẩn trương trên mặt Thanh Đình cũng bị quét sạch, hưng phấn nói:
-Chỗ cấm chế này không sai khác suy đoán của ta lắm!
Nghe thấy lời ấy, mấy người Tần Tang đi theo cũng đều thở phào nhẹ nhõm.