Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch Ii)

Chương 254 - Chương 254: Thiên Âm Thi Quyết

Chương 254: Thiên Âm Thi Quyết Chương 254: Thiên Âm Thi Quyết

"Thi thể" của Ngô Nguyệt Thăng đột nhiên hơi cử động, im lặng ngẩng đầu, trên mặt hắn ta còn dính vết máu, làn da bởi vì không có máu để lưu thông nên hiện tại nhìn tái nhợt đến đáng sợ, nhưng lại không hề suy yếu, có thể thấy được thương thế cũng không có nặng như trông thấy.


Nhìn thấy Tần Tang vẫn ngồi ở dưới đất như cũ, giống như không hề phát hiện ra, sẽ nhanh chóng chết dưới kiếm, trên mặt của Ngô Nguyệt Thăng liền hiện ra nụ cười tươi đắc ý.


Có điều, khi tầm mắt của hắn ta từ trên người Tần Tang lướt qua, rồi dừng lại trên Thập Phương Diêm La Trận, vẻ mặt lập tức ngưng lại.


- Kỳ trận thật là mạnh . . .


Ngô Nguyệt Thăng lẩm bẩm trong miệng, hai mắt nóng bỏng, vừa định đứng dậy thì lại bị một lực lượng vô cùng mạnh đột nhiên xuyên qua mặt đất, phía sau lưng và lồng ngực của hắn ta lập tức truyền đến cảm giác đau nhức đến tê tâm liệt phế.


Mang theo sự kinh ngạc tột cùng, Ngô Nguyệt Thăng gian nan cúi đầu xuống nhìn, một thanh linh kiếm từ màu xanh biếc trong suốt đang chậm rãi ngưng thực, đâm xuyên qua trái tim của hắn ta, cắm chặt bên trên.


- Ha ha . . .


Ngô Nguyệt Thăng đột nhiên hiểu ra điều gì, không cần nhìn cũng biết một kiếm kia của hắn ta đã thất bại. Hắn ta nở nụ cười tự giễu, thần thái trong mắt nhanh chóng tắt đi, sinh cơ đoạn tuyệt.


Xích Viêm Kiếm đâm vào không khí, do không có người ngự sử nên nhanh chóng mất hết sức mạnh, rơi va lên tường, phát ra tiếng keng keng giòn vang, hồng quang trên thân kiếm chậm rãi tắt đi, tựa như đang than khóc cho chủ nhân của chính mình.


‘Vù!’


Ô Mộc Kiếm lại động, xỏ xuyên qua đầu của Ngô Nguyệt Thăng, lúc này thân hình của Tần Tang mới chậm rãi xuất hiện ở bên người Ngô Nguyệt Thăng, khí tức hỗn loạn, hơi thở dồn dập.


Trong thời gian ngắn phải ứng phó hai người bạn đồng hành lòng lang dạ thú hại người, liên tục thao túng vô số kiện pháp khí lại không thể để lộ ra một chút sơ hở nào, cho dù thần thức của hắn không kém, điều động tự động nhưng vẫn cảm thấy hơi khó tiêu.


Thật ra Tần Tang vẫn không thể chắc chắn Ngô Nguyệt Thăng có chết thật hay không, nhưng hắn đã tận mắt nhìn thấy năng lực chư giấu hơi thở của Ngô Nguyệt Thăng, ngụy trang thành một khối thi thể cũng không khó, hơn nữa lần trước hắn cũng gặp phải sự theo dõi của Ngô Nguyệt Thăng, trong lòng đương nhiên còn giữ chút cảnh giác đối với Ngô Nguyệt Thăng, không dám dâng tín nhiệm của mình nên mới phòng bị nhiều hơn một chút, chung quy vẫn không để lộ sự tồn tại của Ô Mộc Kiếm.


Hắn thậm chí còn nghi ngờ thương thế trên người của Ngô Nguyệt Thăng không hề nghiêm trọng, thậm chí còn có thể là do cố ý giả dạng trúng kế, trước kia Ngô Nguyệt Thăng từng cẩn thận hành động khi theo dõi hắn, ký ức đó cho tới bây giờ vẫn còn rất mới mẻ.


Nhưng mà, Tần Tang cũng không có ra tay thử thăm dò Ngô Nguyệt Thăng.


Nếu Ngô Nguyệt Thăng ngụy trang thật, thì khi Tần Tang phản sát Bạch Vân Sơn Nhân cũng không tỉnh lại, khẳng định là có tâm tư xấu trong lòng, nếu tùy tiện thử thăm dò thì chắc chắn sẽ phải đối đầu với Ngô Nguyệt Thăng ngay.


Căn cơ của Tần Tang bị hao tổn, tu vi không bằng Ngô Nguyệt Thăng, cho dù có thể dựa vào mấy món pháp khí để đạt được thắng lợi thì loại cường địch này không phải có thể giải quyết ngay trong chốc lát được, trễ nải thêm chút nữa thì cả hai người đều sẽ bị Địa Sát Chi Khí nhấn chìm, trừ phi vận dụng Huyền Âm Lôi.


Phệ Nguyên Trùy dùng để truy sát Bạch Vân Sơn Nhân, Huyền Âm Lôi nói thế nào cũng là át chủ bài duy nhất của Tần Tang, hiện tại còn chưa tới vị trí trung tâm của phân đà Thiên Thi Tông đã gặp Sát Thi cường đại như vậy, rất khó nói chặng đường phía sau sẽ gặp được điều gì, hắn phải cân nhắc tới việc tìm kiếm đường lui.


Tần Tang dứt khoát dùng chính bản thân làm mồi nhử.


Hắn dùng Phệ Nguyên Trùy truy sát Bạch Vân Sơn Nhân, chỉ mong tốc chiến tốc thắng, không để cho Ngô Nguyệt Thăng có cơ hội


ngư ông đắc lợi, sau đó ra vẻ lo lắng, giả bộ dùng toàn lực thúc dục Quỷ Thủy Lôi Âm Chú, làm bại lộ phía sau lưng không hề có một chút phòng hộ nào trước mặt Ngô Nguyệt Thăng, quả nhiên đã dụ hắn ta mắc câu thành công.


Nhân Kiếm Hợp Nhất, Độn Ảnh Vô Hình, môn thần thông này dùng để đánh lén, là lợi khí khi ám sát.


Ngay lúc Ngô Nguyệt Thăng đang mừng thầm vì Tần Tang lộ ra sơ hở, hết sức chăm chú che giấu dao động của Xích Viêm Kiếm, vào lúc chuyên tâm đánh lén Tần Tang, vô luận thế nào cũng nghĩ không ra, một thanh vô hình linh kiếm đang lặng lẽ tiến tới gần hắn ta.


Như một con độc xà trong bóng tối, cắn mạnh vào nơi trí mạng.


Xác định Ngô Nguyệt Thăng đã đứt hơi bỏ mình, cảm giác căng thẳng trong lòng của Tần Tang chậm rãi thả lỏng, hắn cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nhẹ nhàng thở dài một hơi.


Nhét vào trong miệng một viên đan dược khôi phục linh lực, sau đó thúc dục Ô Mộc Kiếm tiến đánh Sát Thi, mà thân ảnh của Tần Tang chợt lóe, xuất hiện ngay bên cạnh bộ xương trắng trong đại điện.


Mấy thứ đồ vật này nọ đều bị Bạch Vân Sơn Nhân làm loạn hết, Tần Tang kiểm tra xương trắng xong xong cũng không có phát hiện ra chỗ nào có điểm kỳ lạ, sau đó hắn nhặt hết ba món đồ lên.


Ngoài dự liệu ở chỗ, bao vải đen và cọc sắt bị rạn kia đều là pháp khí, cũng không có gì kỳ lạ khác, nhất là cây cọc sắt bị rạn, những vết rạn đó không phải tự nhiên mà có, mà là do hao tổn sau này tạo ra.


Cây cọc sắt này thoạt nhìn không đơn giản, nhưng do vết nứt của nó quá nhiều, Tần Tang cũng không dám dùng quá nhiều linh lực để thử, sợ linh lực vừa mới chạm vào thôi đã khiến nó bị hủy hoàn toàn.

Bình Luận (0)
Comment