Chương 3066: Ngũ Hành Minh
Chương 3066: Ngũ Hành Minh
Nếu có thể được bọn họ che chở, tìm động thiên phúc địa, an ổn tu luyện mấy ngàn mấy vạn năm, hắn cũng vui lòng.
"Chủ nhân để chân nhân tuỳ cơ ứng biến." Kiếm nô lắc đầu, hiển nhiên không nhận dặn dò gì đặc biệt.
Thiên Việt Thượng Nhân không tới gặp hắn, chắc hẳn hắn cũng biết, cục diện tiếp theo nguy hiểm cỡ nào, Tần Tang thầm than: "Có thể liên lạc Thiên Việt tiền bối không, gặp mặt trước, có lẽ sẽ có biện pháp tốt hơn. . . ."
"Chủ nhân nói, Bảo Kiếm là từ ma luyện mà ra, đây là đạo của ngài ấy!" Kiếm nô trầm giọng nói.
Đây chính là không có đường để cứu vãn.
Tần Tang bội phục, hơi dựa ra sau, không thể không suy nghĩ thật kỹ đường lui của mình.
. . .
Quá trình lấy kiếm thuận lợi còn tốt, một khi bại lộ thân phận, Bát đại Thiên Châu sẽ không đất dung thân, thậm chí là tất cả lãnh địa Nhân tộc cũng không an toàn.
Mới vừa rồi hiểu được từ Kiếm nô, chiến trường thượng cổ chỗ Phong Tự Ngọc Môn phi thường bao la, mặc dù vắt ngang giữa nhân tộc và Vu tộc, nhưng từ hướng nhân tộc tiến vào thì nguy hiểm nhỏ hơn nhiều so với hướng Vu tộc vào. Vu tộc muốn đi vào Thánh Sơn bản tộc ngược lại càng thêm khó khăn, mà Tử Vi cung càng có khuynh hướng bên nhân tộc, xem như một trong lãnh địa nhân tộc, cho nên trong Phong Tự Ngọc Môn hắn chỉ cần cân nhắc đối thủ là nhân tộc.
Nếu như trốn về hướng Vu tộc, có thể gặp lại Lưu Huỳnh và Quỷ Mẫu, đó là một lựa chọn, nhưng làm sao đi qua Phong Tự Ngọc Môn mới là vấn đề, mà chưa hẳn là an toàn. Tử Vi cung loại đại truyền thừa này, Vu tộc khẳng định cũng có hứng thú.
Nếu một mực Bắc thượng, sẽ tiến vào vô tận mãng hoang, sau khi yêu đình phá diệt, yêu tộc bị đuổi vào mãng hoang, qua vô số năm diễn biến, chẳng biết phát triển thành bộ dáng gì.
Tần Tang hoàn toàn không biết gì về mãng hoang, chỉ biết là nhân tộc đến nay chỉ có thể cố thủ tại Bát đại Thiên Châu, ngược lại là phật môn mở ra cục diện ngoài Bát đại Thiên Châu.
Mặt khác, nhân tộc ở Bát đại Thiên Châu cũng không phải là toàn bộ Đại thiên, còn có vô số nơi như Vịnh Nguyệt Độc, cũng không phải là con dân Đại Chu.
Giữa hai tộc, vẫn còn vô biên vô tận khu vực hỗn loạn, dị tộc tạp cư, nguy cơ tứ phía, so với Nam Hải còn nguy hiểm hơn, muốn hướng về mãng hoang, phải xuyên qua những địa phương này.
Nghĩ tới nghĩ lui, lựa chọn của mình thực không có nhiều, chỉ có thể lúc lấy kiếm cần phải cẩn thận.
Tần Tang hiện tại chỉ có thể đi một bước tính một bước, nên hỏi: "Khi nào chúng ta khởi hành?"
Kiếm nô sẽ đi cùng hắn tới Đoái Châu, đến Đoái Châu mới tách ra.
Đến lúc đó Kiếm nô dựa theo phương thức ước định báo tin cho Thiên Việt Thượng Nhân, hắn thì che giấu tung tích, một mình tiến về Phong Tự Ngọc Môn, chờ đợi thời cơ.
Bởi vì truyền tin dùng phương thức đặc thù, Kiếm nô cũng không gặp được Thiên Việt Thượng Nhân, Tần Tang muốn gặp mặt Thiên Việt Thượng Nhân cũng thành hi vọng xa vời.
"Trước khi đi, lão nô phải xin nghỉ ở Chu vương cung, an bài tốt mọi chuyện, ít nhất phải một tháng nữa mới đi được." Kiếm nô nói.
Kim vệ Chu vương thủ vệ Chu vương cung.
Bởi vì việc giải thoát giác ngộ thì ai cũng có thể học tập tu hành để tự cứu lấy chính mình, thế cuộc có biến động gì, rất nhanh sẽ phát giác. Không phải vạn bất đắc dĩ, tốt nhất không nên từ bỏ thân phận này.
"Tốt! Ta cũng muốn chiêm ngưỡng một phen thánh địa nhân tộc Đại thiên này." Tần Tang gật gật đầu: "Đạo hữu có biết, Đại Chu có thế lực lớn nào về luyện khí không, ta tự thấy luyện khí đạo có mấy phần tạo nghệ, nếu có thể được thế lực lớn nào tán thành, làm thân phận khách khanh, lúc đi về phía tây cũng có thể dùng để ngụy trang. Những tông môn truyền thừa, chắc sẽ phi thường nghiêm ngặt, không cần tiếp xúc, tốt nhất là thương hội hoặc liên minh gì đó."
Tần Tang làm như thế, một phương diện khác cũng là cân nhắc cho bản thân.
Vốn cho rằng trong tu sĩ đồng bậc thì mình cũng có chút thân gia, đi ra mới biết đường xá gian nan.
Đi lại mấy lần giữa Bát đại Thiên Châu, hắn cất giữ đã sắp tới đáy, về sau cần nhờ sở học bản thân để "Kiếm tiền".
Còn nhớ lúc tại Phù Lục Giới, một khi tình hình kinh tế căng thẳng sẽ đi săn hung, còn có thể lĩnh hội Sát đạo, hài lòng cỡ nào.
"Thế lực nổi danh luyện khí, có một ít, nổi danh nhất thuộc về Thông Thiên các, nghe đồn cao tầng Thông Thiên các chính là khí linh đắc đạo, bởi vì các loại duyên cớ mà Tiên Thiên Linh Bảo và Hậu Thiên Linh Bảo thoát ky chủ nhân khống chế, đồng thời tự tán dương linh tộc. Nhưng số lượng thưa thớt, lúc mọi người nói tới dị tộc, rất ít khi nhắc tới linh tộc, những năm qua lão nô ở tại Bạch Ngọc Kinh, chưa từng nghe bất luận một vị linh tộc Thông Thiên các nào hiện thân, dị thường thần bí." Kiếm nô suy tư nói.
"Ồ? Linh bảo tự thành nhất tộc?"
Trong lòng Tần Tang hơi động, những linh tộc này xem như đồng loại với tiểu Ngũ, nhưng Tần Tang cũng không dám để tiểu Ngũ tiếp xúc với bọn họ.
Khí linh tự thành nhất tộc, có thể thấy được bản tính độc lập, không muốn trở thành phụ thuộc người bên ngoài, vạn nhất bắt cóc tiểu Ngũ sẽ không hay.
"Không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác, Thông Thiên các chỉ sợ không tốt để vào." Tần Tang lắc đầu nói.
Một khi gia nhập thế lực lớn nào đó, trừ phi tất yếu, hắn muốn lưu lại lâu dài, về sau vận hành một phen, không cầu leo đến cao
Có thể dựa vào chính mình giành tài nguyên là đủ rồi.
Chu vương trị thế, bất luận có tiếng hoặc không có miếng hay không, có thể nhìn thấy, đại năng nhân tộc vui vẻ khi thấy quy tắc vẫn tồn tại.
Đã trong quy tắc, cần tuân theo quy tắc làm việc.
"Ngoài Thông Thiên các cùng những tông môn kia, danh khí lớn nhất thuộc về Ngũ Hành Minh." Kiếm nô nói: "Nghe nói là một số luyện khí sư cùng chung chí hướng tạo thành liên minh, bởi vì thế gian vạn vật tập trung ở Ngũ Hành, mà đạo luyện khí bắt đầu từ trong vạn vật, nên lấy tên là Ngũ Hành Minh. Ngũ Hành Minh dần dần phát triển, bây giờ đã trải rộng khắp Bát đại Thiên Châu, hấp thu vô số luyện khí sư, không coi trọng xuất thân, tán tu cũng có thể gia nhập. Còn có một số tương đối quỷ dị. . ."
Ngũ Hành Minh, Ngũ Hành Miện, cũng phù hợp.
Tần Tang cười một tiếng, không cần lựa chọn nữa, chính là Ngũ Hành Minh!
Bất quá, hắn cũng tò mò những thứ quỷ dị kia là cái gì, nghe Kiếm nô nói tiếp.
Vừa nghe xong, hắn cũng hơi giật mình.
Truyền ngôn có thế lực có thể giúp người dung hợp thần hồn với Linh bảo, bỏ qua thân người, được Linh bảo che chở, vượt qua lôi kiếp trở thành khí linh chân chính, lấy thân thể khí linh tồn thế, đổi tu đạo khí linh.
Tần Tang biết được chuyện này có khả năng làm được, tiểu Ngũ từng sinh ra cũng có chỗ giống như vậy.
Bất quá, bọn họ tuyên bố có thể giúp người sắp chết được tái sinh, không biết tin cậy được mấy phần, bởi vì giá phải trả cực kì cao, ai cũng không muốn thử.
Sau một phen trò chuyện, quả thực khiến Tần Tang tăng thêm không ít kiến thức.
Hai người lại đàm luận trong chốc lát, định ra kế hoạch, Kiếm nô lưu ngọc phù điều khiển đại trận đình viện cho Tần Tang, trở về Chu vương cung.
Đưa tiễn Kiếm nô, Tần Tang lẳng lặng ngồi trong đình viện, phân tích tin tức có được trong khoảng thời gian qua.
Yên lặng tu luyện bấy lâu rốt cuộc sắp trôi qua.
Tần Tang than nhẹ, đứng dậy đi ra đình viện, đi trên đường phố Bạch Ngọc Kinh, không nhanh không chậm đi đến hướng Ngũ Hành Minh.
Khác với Thông Thiên các thần bí, tổng bộ Ngũ Hành Minh thiết lập tại Bạch Ngọc Kinh, ở trọng thiên thứ ba mươi.
Bất quá, Tần Tang không có ý định đi tới tổng bộ.
Ngũ Hành Minh làm ăn bên ngoài, tựa như nghiệp đoàn thế gian, mỗi ngũ trọng thiên sẽ thiết lập một phân bộ, thuận tiện cho tu sĩ.
Đại Chu không có văn bản quy định rõ ràng với ba mươi ba trọng thiên, nhưng nhiều năm trước tới nay tự phát tạo thành một quy tắc ngầm được công nhận.
Tỉ như Chu vương cung độc chiếm trọng thiên thứ ba mươi ba, hoặc như tu sĩ cấp thấp bình thường sẽ không được xông lên tầng cao.
Tần Tang sau khi cân nhắc, quyết định đi phân bộ trọng thiên thứ hai mươi.