Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch Ii)

Chương 3271 - Chương 3271: Địch Lui

Chương 3271: Địch lui Chương 3271: Địch lui

Dịch: Thanh Kỳ


Nhưng gã sẽ không dùng tính mạng của mình để làm tiền đặt cược, tiếp tục thăm dò, thời gian kéo càng lâu, thế cục sẽ càng bất lợi, Khốn Thiên Kim Tỏa thất thủ, có nghĩa người áo trắng đã đánh mất cơ hội cuối cùng, không có khả năng như ước nguyện, chém giết Tần Tang sau đó thong dong rút đi.


Đã như vậy, lưu lại không có ích gì.


Người áo trắng rất quả quyết, nhìn thấy Tần Tang tới lui tự nhiên trong kim vực, cũng không suy nghĩ tìm tòi đến cùng, Tần Tang làm được bằng cách nào, ấn quyết lập tức thay đổi, thân ảnh và Khốn Thiên Kim Tỏa đồng thời chuyển thành hư ảo.


Tần Tang thấy vậy, hai mắt sáng lên, trên thân thể thoáng hiện ngũ thải quang hoa.


Bản tôn một mực giữ Ngũ Hành Miện bên người, cho nên mới dám không kiêng nể gì mà truy kích người áo trắng, Ngũ Hành Miện hiện hình, một đạo Nghịch Ngũ Hành thần quang bắn ra, đánh trúng ngực người áo trắng.


Nghịch Ngũ Hành thần quang chủ sát, người áo trắng bị chôn vùi tại chỗ, huyết nhục không còn.


Kim quang rút đi như thủy triều, Khốn Thiên Kim Tỏa không rõ tung tích.


Tần Tang nhìn chằm chằm chỗ người áo trắng biến mất, biết đối phương chạy thoát rồi.


Người áo trắng chỉ mới để lộ ra ba con bạn thú, một con cuối cùng, một mực ẩn thân tại nơi xa, chân thân có thể tùy thời thi triển Hổ Chuyển thuật mà rời đi.


Tại dị nhân tộc, Ti U tộc nằm trong số bộ tộc khó giết nhất, năm đó Hạ Thường Thị và Tư Lục bị trọng thương, Khuyển Phong tộc điều động mấy vị cường giả bám đuôi truy sát, đều để cho hai người chạy thoát, cuối cùng mời Quyền lão ra tay, mới ngăn chặn được hai người, Tần Tang cũng nhờ đó mà có cơ hội nhúng tay.


Địch nhân thành công đào tẩu, Tần Tang không vì vậy mà tức giận, cũng không truy kích, chậm rãi nhắm hai mắt, nhớ lại trận chiến vừa rồi.


Một lát sau, mặt biển chợt nổi sóng, cuồng phong đánh tới, trên không trung hiện ra một đoàn âm ảnh, ngưng tụ lại thành hình người, chính là Tần Tang pháp thân.


Lúc Tần Tang bản tôn phát giác được dị thường, pháp thân tại Thanh Dương quan lập tức xuất động, pháp thân có thể dùng Na di trận, tốc độ không chậm hơn bản tôn bao nhiêu, nhưng Tần Tang không lựa chọn liên thủ với pháp thân, vây công người áo trắng.


Cường giả của Ti U tộc thật sự quá khó giết, tuy Tần Tang có bí thuật Kiếm Khởi Tâm Hải, một khi khóa chặt mục tiêu, dù cho mục tiêu dùng cách gì để rời đi, hắn đều tìm được vị trí của chân thân, cách không giết người.


Thuật này có hiệu quả với Ti U tộc, nhưng người áo trắng rất cảnh giác, vừa phát hiện không ổn, liền quyết định rời đi, không tiếp tục dây dưa với Tần Tang, Kiếm Khởi Tâm Hải chỉ có thể đả thương, khó mà chém giết.


Khi pháp thân chạy đến chiến trường, không gia nhập trận chiến, mà là đi tìm con bạn thú thứ tư của người áo trắng, đáng tiếc tìm không được.


Pháp thân không công mà lui, hắn đành phải coi như thôi, trở về tây thổ.


Sau đó, pháp thân lên đường quay lại Thanh Dương quan, tọa trấn chủ đàn, Tần Tang bản tô chạy tới Thương Lãng hải, đi gặp Tư Lục.


Để phòng là kế điệu hổ ly sơn của địch nhân, Tần Tang đã đưa tin cho Tư Lục, không cần chạy tới tiếp viện.


Thương Lãng hải.


Tư Lục tọa trấn hạch tâm pháp đàn, cảm ứng được Tần Tang đến, mở cấm chế ra, Tần Tang tiến vào linh đảo, miêu tả lại trận chiến vừa qua cho Tư Lục nghe.


Sau khi nghe xong, thần sắc Tư Lục nặng nề, nói: "Người đó là Lô Càn, đại tướng đệ nhất dưới trướng Lô vương, tu vi cao thâm, can đảm hơn người, là phụ tá đắc lực của Lô vương, được đại cung phụng Lô gia thưởng thức."


Lúc này tâm tình của Tư Lục rất phức tạp.


Lô Càn đích thân làm mật thám, nói rõ Lô gia quyết tâm giết mình, cuối cùng đã buộc chung lại với Tần Tang.


Nhưng địch nhân đến quá nhanh, thế cục đột nhiên vô cùng gấp gáp, không biết Tần Tang nắm chắc được mấy phần.


Tần Tang thản nhiên nói: "Người này xác thực gan lớn, thân phận bị lộ, không lập tức đào tẩu, còn muốn giết bần đạo.''


Tư Lục ân cần hỏi thăm: "Tần huynh có bị thương không?"


Gã biết thực lực của Tần Tang không thua Lô Càn, nhưng chỉ có bản tôn và pháp tướng tọa trấn tây thổ.


"Không bị thương, đáng tiếc không thể lưu người này lại, người này nhìn trộm phân đàn, bị bần đạo phát hiện, không biết gã nhìn trộm được bao nhiêu, Lô gia sẽ không để chúng ta thuận lợi xây pháp đàn, rất nhanh thôi sẽ dẫn binh đánh tới."


Tần Tang ngưng trọng nói, trong lòng tính nhẩm thời gian, tìm kế sách kéo dài thời gian.


"Lô gia xâm phạm, nhất định phải thương nghị với Chu Yếm tộc, không thì Chu Yếm tộc sẽ cho rằng bọn họ mạo phạm lãnh thổ của mình, lợi ích lớn hơn nữa cũng không hóa giải được, Lô gia sẽ không dám chọc giận Chu Yếm tộc. Lúc trước chúng ta bái phỏng Nguyên đạo hữu, chưa nghe được cái gì, nói rõ bọn họ chỉ mới thăm dò, chúng ta còn thời gian."


Tư Lục nói, thần sắc càng thêm nặng nề.


Tần Tang suy nghĩ chốc lát, hỏi sang chuyện khác: "Đạo hữu tế luyện món bảo vật kia sao rồi?"


Đại quân của Lôi gia, sẽ là địch nhân đầu tiên, khi bọn họ xây xong lôi đàn.


Cường giả Ti U tộc, đều tinh thông bảo mệnh.


Chỉ có một lần cơ hội để diệt sát đại cung phụng của Lô gia, lần đầu tiên khởi động lôi đàn, Tần Tang cũng không muốn không công mà lui, tốt nhất đạt được hiệu quả chấn nhiếp đạo chích, cướp lấy lợi ích đủ lớn.


Hiện tại xem ra, kết quả tốt nhất chính là diệt Lô gia, trợ giúp Tư Lục quay về Ti U tộc, ngồi lên vương vị.


Tần Tang chỉ cần ngăn cản đại cung phụng đào tẩu, trước khi Tế Lôi Thệ chương bộc phát là đủ.


Hiểu rõ thần thông Ti U tộc nhất, không ai qua được tộc nhân của Ti U tộc, trước đó Tư Lục từng nói, Yển vương và Hạ Thường Thị để lại cho gã một kiện bảo vật, có thể khắc chế Hỗ Chuyển thuật.


Đáng tiếc bảo vật này rất khó luyện chế, Yển vương đã hao phí vô số kỳ trân dị bảo, vẫn chưa hoàn thành, sau khi Tư Lục vững chắc căn cơ, liền bắt đầu yên lặng tế luyện bảo vật này, hiện tại còn kém một ít hỏa hầu.


"Đã gần đại thành, có yêu binh tương trợ, chuyện xây đàn đã đi vào quỷ đạo, ta muốn toàn lực tế luyện bảo vật này, sau khi luyện thành, lập tức đưa tới Thanh Dương quan."


Tư Lục biết rõ ràng, món bảo vật này quang trọng đối với bọn hắn bao nhiêu, không dám lười biếng.


Tần Tang gật đầu, bảo vật này vẫn còn một ý nghĩa quan trọng khác, hắn muốn thông qua bảo vật này, tìm tòi nghiên cứu chỗ huyền diệu của Hỗ Chuyển thuật, nếm thử dung nhập Kiếm Khởi Tâm Hải vào lôi đàn, thử xem phá Hỗ Chuyển thuật được không.


Nếu như hết thảy thuận lợi, diệt sát cường giả Lô gia liền dễ dàng rất nhiều.


Đơn giản trao đổi xong, Tần Tang cáo từ Tư Lục, trở về tây thổ.


… …


Biển sâu.


Một ngọn núi nào đó, tại nơi sâu thẳm dưới đáy biển.


Trên vách núi có một cái động quật tối đên, bên trong động quật có một con quái thú kỳ dị đang nằm sấp.


Con quái thú này trắng noãn, thân thể mềm mại như mây, nằm trải phẳng trên mặt đất, không nhìn thấy ngũ quan.


Trên thân quái thú, không có chút khí tức nào phát ra, chỉ lúc nhúc nhích, mới nhìn ra được là một con vật còn sống.


Trong động quật tĩnh mịch, quái thú bỗng nhiên đứng dậy từ mặt đất, phần bụng có một cái miệng rộng, cùng với mấy con mắt tròn trịa.


Sau một khắc, quái thú cứng đờ, thân thể dần dần biến thành hình người, chính là người áo trắng.


"Khụ khụ..."


Trong động quật vang lên tiếng ho kịch liệt, người áo trắng đưa tay che ngực, miệng ho ra máu.


Người áo trắng buồn bã nói: "Thật lợi hại!"


Vừa rồi một lòng thoát thân, không kịp nhìn kỹ đó là thần thông gì, chỉ bị quẹt qua, suýt nữa đã bị trọng thương.


Với lại lúc đó, bản thân vẫn còn khinh thường yêu này.


Người áo trắng âm thầm cảm thán, chẳng biết Tư Lục tại sao mời được đối phương, tuyệt không thể xem đối phương như một cao thủ bình thường.


Lần này dò xét, lộ ra đầu voi đuôi chuột, chỉ đi lòng vòng tại tây thổ, liền bị ép phải rút đi, còn không rõ ràng đối phương đang mưu đồ cái gì, có bao nhiêu trợ thủ.


Bất quá, biết được bên cạnh Tư Lục có cao thủ bực này, đủ để miễn cưỡng trở về phục mệnh.


Bình phục khí tức, người áo trắng cẩn thận cảm nhận tình hình bên ngoài động quật, thấy không có gì dị thường, mới rời khỏi động quật, cẩn thận từng li từng tí bay như tên bắn, cho đến khi xác nhận không có truy binh, mới đổi hướng, bay về phía Thánh Mộc Nguyên.


Trường Hữu tộc, thánh Hồ.


Dân Trác lúc này không tại thánh điện, mà đang ngồi xếp bằng trên đỉnh một ngọn núi, ở bên bờ thánh đồ, giống như đang chờ người nào đó.


Bỗng nhiên, Dân Trác cảm nhận được cái gì đó, mở bừng hai mắt, nhìn về phía bắc, chỉ thấy một đạo quang hoa hiện lên, người áo trắng trống rỗng hiện thân.


Dân Trác nhìn thấy người áo trắng, con ngươi co rụt lại, cả kinh nói: "Tôn sứ bị thương rồi?"


"Không sao!"


Người áo trắng khoát tay, nói: "Đối phương xác thực có cao thủ, các ngươi thua không oan, Dân tộc trưởng yên tâm, chúng ta chắc chắn hết lòng tuân thủ hứa hẹn, giúp các ngươi đoạt lại lãnh địa, lấy lại công đạo!"

Bình Luận (0)
Comment