Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch Ii)

Chương 503 - Chương 503: Suy Tư

Chương 503: Suy tư Chương 503: Suy tư

Trước ánh mắt mong chờ của Đàm Hào, Tần Tang tỉ mỉ kiểm tra lại Đàm Kiệt một lần.


Đáng tiếc hiểu biết của hắn về Đan Đạo rất ít, không thể nghĩ ra biện pháp nào có thể chữa khỏi cho Đàm Kiệt.


Cân nhắc một chút, Tần Tang đột nhiên nhớ tới một vật, ánh mắt bỗng sáng lên, bận rộn lục lọi tìm kiếm bên trong túi Giới Tử, cuối cùng lấy ra một quan tài bằng thủy tinh.


Chiếc quan tài thủy tinh này là di vật mà Thanh Đình sư tỷ và Tưởng sư huynh để lại sau khi chết.


Về sau Tần Tang phát hiện, quan tài thủy tinh thực sự là một pháp khí kì lạ. Tưởng sư huynh đã dựa vào quan tài thủy tinh này mà không cần linh dược cũng có thể duy trì sức sống trên cơ thể, hơn nữa tốc độ tiêu tán Nguyên Thần yếu đi rất nhiều.


Không biết Thanh Đình sư tỷ lấy được quan tài thủy tinh từ nơi nào, nhưng chắc hẳn không dễ gì kiếm được.


Quan tài thủy tinh không có tác dụng gì đối với Tần Tang, nhưng hắn thấy quan tài thủy tinh có tác dụng kỳ lạ nên đã lưu lại.


Không nghĩ tới bây giờ chiếc quan tài này lại phát huy được tác dụng.


Đưa Đàm Kiệt vào trong quan tài thủy tinh rồi thì không cần phải lo lắng cơ thể của hắn ta xảy ra vấn đề, tốc độ tiêu tán Nguyên Thần cũng sẽ trở nên chậm hơn, gánh nặng trên người Đàm Hào sẽ giảm đi rất nhiều.


Sau khi nghe Tần Tang nói về năng lực của quan tài thủy tinh, Đàm Hào vô cùng mừng rỡ nhưng cũng hơi nửa tin nửa ngờ.


Tần Tang lại đầy tự tin, để cho Đàm Hào nâng đỡ thân thể Đàm Kiệt từ bên trong linh dịch ra đặt vào quan tài thủy tinh.


Đàm Hào mở to hai mắt, mặt mũi tràn đầy mong đợi nhìn Đàm Kiệt, chờ một lúc, quả nhiên phát hiện bên trong quan tài thủy tinh tuôn ra một loại sức mạnh kì dị hóa thành một tầng sương mù, bao bọc Đàm Kiệt, điều dưỡng thân thể hắn.


Tuy vẫn không có cách nào ngăn cản Nguyên Thần của Đàm Kiệt tiêu tán, nhưng tốc độ quả thực đã giảm đi không ít, hiệu quả của Tĩnh Thần Đan cũng có thể kéo dài thêm thời gian.


Mặc dù quãng thời gian đó không dài, nhưng lại vô cùng quý giá đối với Đàm Hào!


-Ta biết một vị bằng hữu có kinh nghiệm chữa trị thần hồn. Ngươi hãy chờ ở trong động phủ, bây giờ ta sẽ trở về Âm Sơn Quan gửi thư cho hắn, để xem có thể nghĩ ra cách gì hay không.


Người mà Tần Tang nói đến là Vân Du Tử.


Người này được gọi là bệnh lâu trở thành y, trong số những người mà Tần Tang quen biết, nếu nói có ai có thể nghĩ ra cách chữa trị cho Đàm Kiệt thì chỉ có Vân Du Tử. Vân Du Tử luyện hóa dược lực, hiện giờ đang tu luyện ở động phủ, không sợ làm phiền.


Nhưng thương tích về thần hồn của Đàm Kiệt đã không còn đơn giản như vậy vì nó gần như đã tiêu tán hết, e là ngay cảVân Du Tử cũng hết cách xoay chuyển. Nhưng mà Tần Tang bị lời nói của Đàm Hào làm cho xúc động cho nên dù có thế nào hắn cũng phải thử một chút.


Thương tích của Đàm Kiệt vô cùng nghiêm trọng, chỉ cần chậm một ngày cũng có thể có chuyện xấu xảy ra.


Việc này không nên chậm trễ, Tần Tang ghi lại bệnh tình của Đàm Kiệt ở bên trên một phong thư, lập tức từ biệt Đàm Hào, phát động U La Vân rồi đi tới Linh Đan Các Âm Sơn Quan.


Khi hắn muốn nhờ Linh Đan Các dùng con đường Thái Ất Đan Các đưa thư về Huyền Lô Quan, lại vô tình biết được Vân Du Tử lúc này đã xuất quan, đồng thời đang chạy về hướng Âm Sơn Quan, ít ngày nữa đã có thể đuổi tới.


Hiện giờ Vân Du Tử đến Âm Sơn Quan làm gì?


Tần Tang cũng rất bất ngờ về chuyện này, sau khi suy nghĩ một hồi đã trở lại động phủ Đàm Hào, nói lại tình hình hiện giờ cho hắn nhưng lại giấu đi thân phận của Vân Du Tử.


-. . . Có thể để cho bằng hữu kia của ta ở trước mặt kiểm tra, không còn gì tốt hơn. Nhưng ngươi phải chú ý ngôn từ, những gì trải qua trước kia cũng đừng nhắc lại, coi như chưa hề xảy ra.


Hắn đã mấy lần hợp tác với Vân Du Tử, có thể nói là bạn lâu năm. Hắn tin tưởng Vân Du Tử sẽ không vô duyên vô cớ hại hắn, nhưng nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.


Đàm Hào cũng không hỏi gì nhiều, không chút do dự gật đầu:


-Ngươi yên tâm, ta đã hiểu rõ.


Trong giọng nói của Đàm Hào không che dấu nổi sự kích động cùng hi vọng, đồng thời cũng mơ hồ có vài phần lo lắng.


Lúc này, bọn họ đã dẫn Đàm Kiệt bất tỉnh từ lâu đi tới xung quanh Âm Sơn Quan, Tần Tang tiêu hao linh thạch để thuê lại hai tòa động phủ khá yên tĩnh, chờ đợi Vân Du Tử.


Thu xếp thật tốt cho Đàm Hào huynh đệ, Tần Tang trở về toà động phủ của chính mình.


Bên ngoài động phủ ở trong Âm Sơn Quan là vùng đầm lầy, chính là chỗ một cây cổ thụ đã bị lấy đi hình thành nên. Đây là lần đầu tiên Tần Tang ở trong loại động phủ này, cũng cảm giác được có chút mới lạ.


Linh Mạch hẳn là ở chỗ sâu trong đầm lầy, trong toà động phủ này linh khí vô cùng nồng đậm, xứng đáng với giá trị của nó.


Nhưng Tần Tang cũng không nóng lòng nhập định ngay, mà khoanh chân ngồi trên giường gỗ, suy nghĩ về từ sau khi gặp lại Đàm Hào, trong khoảng thời gian ngắn đã trả qua sự biến đổi về tâm tính như thế nào.


Hắn đã không chút do dự trợ giúp Đàm Hào và Sử Hồng.


Một mặt là bắt nguồn từ lúc ở U Sơn phường mua U Minh Kinh, đã được Đàm Hào vô cùng nghĩa khí nhắc nhở, Tần Tang vẫn luôn nhớ đến phần tình cảm này.


Mặt khác, những gì đã họ cùng trải qua ở Khôi Âm Tông không bao giờ phai mờ. Năm đó mấy người họ cùng nhau nhập môn, hiện giờ chỉ còn lại bốn người bọn họ, Đàm Kiệt lại trở thành một người thực vật.


Những chuyện mà Sử Hồng và Đàm Hào trải qua cũng vô cùng phức tạp, khiến cho Tần Tang không khỏi cảm thấy giống như một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.

Bình Luận (0)
Comment