Chương 535: Tống Dịch
Chương 535: Tống Dịch
Địa Trầm Động.
Đệ tử trông coi Địa Trầm Động đang tu luyện ở địa phủ.
Tần Tang ẩn thân mà tới, tìm được khe hở trước đó, ở bên trên bệ đá.
Hắn lấy Thiếu Âm Từ Bình ra trước, Địa Sát chi khí ngập tràn, sau đó phất tay, bày ra một đại trận có thể che giấu khí tức, lại triệu hồi hai cỗ Luyện Thi ra.
Chỉ thiếu một bước cuối cùng, luyện sát nhập thể, là có thể thành công.
Nhưng, một bước này cũng là bước khó khăn nhất, trong lòng Tần Tang cũng không nắm chắc lắm.
Một khi luyện chế thất bại, khí hải của Luyện Thi bị hủy, chỉ có thể chế thành cương thi, coi như là an ủi một chút. Một tấm Thiên Thi Phù cùng thi thể của một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cứ như vậy mà bị lãng phí.
Còn không bằng trực tiếp giết chết, sau đó chế thành Sát Thi.
Luyện thi chi pháp 'Thiên Âm thi quyết' quả thật rất mạnh, nhưng cũng phải trả giá cực kỳ lớn, không chỉ cần vật liệu hiếm có, mà mỗi bước đi đều không thể xác định được, khó trách đệ tử Thiên Thi Tông không làm được cho dù là một bộ Hoạt Thi.
Tần Tang đã từng tập luyện bước này trong lòng vô số lần , kiểm tra Luyện Thi một chút, liền bắt tay vào làm, bắt đầu.
Hai cỗ Luyện Thi, nhất định có sự dung hòa, trộn lẫn.
Tu vi của thanh niên mặc kình trang* thấp hơn tu vi của Lương Diễn một tầng, Tần Tang bắt đầu từ hắn.
Phát động linh lực, giữ lấy một tia Địa Sát chi khí, sau khi chế phục được, đưa vào khí hải của Sát Thi, ngay lập tức khiến cho linh lực trong cơ thể Sát Thi mạnh mẽ chống cự.
......
Ba ngày sau, Tần Tang từ Địa Trầm Động đi ra, sắc mắt có chút âm trầm.
Cũng khó trách tâm tình của hắn không được tốt, hai cỗ Hoạt Thi này, chỉ luyện thành công một bộ, đáng mừng là, thành công là Lương Diễn có thực lực rất mạnh.
Còn thanh niên mặc kình trang, trong quá trình và chạm giữa linh lực và Địa Sát chi khí, đan điền bị hủy hoại hoàn toàn, Tần Tang chỉ có thể đem làm thành vật hi sinh như cương thi.
Khí hải của Lương Diễn cũng chịu tổn thương không nhỏ, suýt nữa thì thất bại, may mắn còn cứu vãn lại được.
Tần Tang quay đầu lại, nhìn Địa Trầm Động. Luyện Thi bị hắn để lại bên trong, để cho nó chìm trong Địa Sát chi khí, nuôi dưỡng một thời gian, tự mình khôi phục.
Ba việc quan trọng nhất đã làm xong hai việc, còn việc cuối cùng, là quay về tông môn, tra xét điển tịch trong Tử Vi Cung.
Còn lại là một vài việc vặt, chờ đến thời gian ước định, thì có thể đi Thiên Đoạn Sơn gặp Vân Du Tử.
Hắn điều khiển U La Vân, bay thẳng đến Cổ Uyên Quốc Tường Long Sơn, Đối với bên ngoài, Hồi Long Quán là động phủ mà hắn thường ở. Nếu như người khác chuyện tìm hắn, sẽ để Truyền Âm Phù ở lại đây.
Mở ra cấm chế của Hồi Long Quán, Tần Tang phát hiện Truyền Âm Phù tích lũy bên trong khá nhiều, những lá Truyền Âm Phù có màu sắc khác nhau bị vây trong đại trận, giống như phù du đang chu du trong biển, li ti li ti.
Tần Tang chịu khó xem xét từng cái một.
Trong đó có một ít thông báo theo lệ cũ của sư môn, còn có không ít tu tiên giả đi ngang qua, quan sát biết Hồi Long Quán có linh trận, để lại thư muốn kết giao.
Cũng có một vài cái của người quen, ví dụ như Ngô chủ tiệm, Ôn sư huynh và bọn người Trang Nghiêm.
Khiến Tần Tang bất ngờ là trong đó còn có một phong của Cảnh Bà Bà gửi tới, cũng chính là vị tiền bối mở bí điếm ở Vấn Nguyệt phường thị, mời hắn giúp đỡ, hứa hẹn thù lao khá hậu hĩnh.
Mà lại không phải các đạo hữu khác tuyên bố nhiệm vụ trong bí điếm, mà là chính danh nghĩa của Cảnh Bà Bà.
Tính toán thời gian, đúng lúc hắn lên đường đến chiến trường Cổ Tiên không lâu, tất nhiên không thể nào trả lời Cảnh Bà Bà.
Mân mê tấm Truyền Âm Phù này, Tần Tang trầm ngâm đứng dậy.
Lần đầu tiên trông thấy Cảnh Bà Bà, nàng đã cho Tần Tang một cảm giác thần bí không thể xem thấu. Sau khi tiếp xúc mấy lần, càng khắc sâu thêm ấn tượng này, đặc biệt là Cảnh Bà Bà luôn duy trì quy tắc của bí điếm, để lại cho Tần Tang ấn tượng càng tốt.
Thành viên trong bí điếm có không ít tu sĩ Trúc Cơ kỳ, là một con đường rất tốt.
Có thể kết một mối thiện duyên với Cảnh Bà Bà rốt cuộc cũng không phải là chuyện xấu.
Trước đó không biết có tấm Truyền Âm Phù này, nếu bây giờ đã trở lại, tốt nhất là tự mình đi đến đó giải thích rõ ràng, sẽ không phí quá nhiều thời gian.
Chín tầm Truyền Âm Phù còn lại đều không có tác dụng gì. Tần Tang ở Hồi Long Quán khoảng một canh giờ, sau khi sửa soạn tốt, ngay lập tức đi đến Thiếu Hoa Sơn.
……
Vấn Nguyệt phường thị.
Qua mấy chục năm, phường thị không có nhiều thay đổi.
Tần Tang đi trên đường phố, đích đến là cửa hàng của Ngô chủ tiệm. Trong Hồi Long Quán có mấy tấm phù đều là của Ngô chủ tiệm lưu lại, đặc biệt là mấy năm gần đây, gần như là cách một năm lại có một tấm, tấm gần nhất là hai tháng trước.
Mặc dù trên Truyền Âm Phù chỉ có lời hỏi thăm ân cần, nhưng từ tần suất gửi, Tần Tang đoán có khả năng Ngô chủ tiệm đã gặp phải chuyện gì đó.
Hắn chuẩn bị mời Ngô chủ tiệm giúp đỡ luyện chế mấy món pháp khí, liền đi thẳng tới, nếu vấn đề của Ngô chủ tiệm không lớn, nằm trong khả năng của mình, có thể suy nghĩ giúp đỡ một lần.
Cửa hàng vẫn mở tại địa chỉ cũ, bước chân Tần Tang dừng lại một chút, tầm mắt quét qua tiệm “Lý phủ” ở đối diện, nhấc chân bước vào trong tiệm.
-Xin mời tiền bối! Không biết tiền bối muốn mua pháp khí, hay là luyện chế pháp khí?
Trong cửa hàng, Ngô chủ tiệm không ở đây, chỉ có thiếu niên tầm mười tám mười chín tuổi, thấy Tần Tang đi tới, ngay lập tức nhiệt tình chào đón, dọn chỗ dâng trà, tính tình khá là hoạt bát.
Thiếu niên cũng là tu tiên giả, thấy rõ diện mạo thiếu niên, mắt Tần Tang sáng lên, nhấp ngụm nước trà, mở miệng nói:
-Ngô đạo hữu không ở trong tiệm à?