Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch Ii)

Chương 734 - Chương 734: Giáng Vân Tử Quả

Chương 734: Giáng Vân Tử Quả Chương 734: Giáng Vân Tử Quả

Tần Tang một mình rời khỏi Địa Trầm Động, dự định tìm nơi chuẩn bị cho việc Kết Đan.


Hắn không về sư môn, thậm chí cả Hồi Long Quán cũng không đi, Tuyết Linh Liên và Diên Vĩ Hoa quá quan trọng, hắn cũng không tin tưởng đồng môn cho lắm, dự định chờ sau khi luyện hóa linh dược xong sẽ quang minh chính đại lộ diện.


Chỗ tĩnh tu tốt nhất tất nhiên là Linh Nhãn động phủ nơi chứa Cửu Huyễn Thiên Lan.


Tần Tang vì bảo vệ bí ẩn của động phủ, từ lần Âm Sơn Quan trở về chưa hề mở lại.


Bầu trời mây nhạt.


Tần Tang cưỡi mây mà đi, nhưng không đi thẳng đến động phủ mà lượn quanh một chỗ ngoặt, hạ xuống một hoang đảo không người, đây là hòn đảo mà năm đó bọn họ tập hợp trước khi xuất phát đi Thiên Thi Động.


Đảo nhỏ vẫn như cũ.


Ổ của đôi chim kia sớm đã bỏ trống nhiều năm.


Một nhóm tám người, hôm nay cũng chỉ còn lại mình Tần Tang.


Lúc rời khỏi Loạn Đảo thủy vực, Tần Tang để lại thư cho Lý Ngọc Phủ, nói nếu biết tin tức về Vân Du Tử hãy tới đây để lại Truyền Âm Phù thông báo cho hắn.


Trong tay hắn còn có bí lục Tử Vi, cách thời gian Tử Vi Cung mở ra không còn bao lâu, nếu như Vân Du Tử không cần, thì phải mau mau bán đi mới được.


Vân Du Tử bặt vô âm tín nhiều năm như vậy, Tần Tang vốn là không còn hy vọng, không nghĩ tới vừa bước lên đảo liền phát hiện có một linh trận.


Linh trận được bố trí tinh xảo, cũng không có tác dụng khác, bên trong chỉ bao bọc một tia huyết khí, Tần Tang có thể xác định đây chắc chắn là Vân Du Tử lưu lại.


Vân Du Tử trở về sao?


Tần Tang vui mừng trong lòng, đưa tay xao động linh trận, liền nghe huyết khí bên trong 'Ầm' một tiếng nổ tung.


Tại chỗ đợi một hồi, Tần Tang hơi suy nghĩ một chút, độn thân vào chỗ tối.


Hắn cực kỳ tin tưởng với Vân Du Tử, chỉ là muốn phòng bị chuyện ngoài ý muốn, nhỡ đâu Vân Du Tử bị người lợi dụng.


Không bao lâu, chân trời bay tới hai tia độn quang quen thuộc.


Một tia là Lý Ngọc Phủ.


Một tia khác thế mà là Vô Hạ Châu kỳ quang!


-Đệ tử bái kiến sư bá!


Lý Ngọc Phủ hướng phía Tần Tang làm lễ chào hỏi, hắn mới là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng hắn đi theo Tần Tang lịch luyện nhiều năm trên chiến trường , khí chất hiện tại đã khác xưa rất nhiều.


-Tần lão đệ!


Nhìn thấy Tần Tang, Vân Du Tử đè xuống độn quang, nhanh chân đi tới, cười sang sảng nói:


-Dựa vào bức thư mà lão đệ đưa cho Ngọc Phủ, ta liền dẫn hắn tới đây, chờ ngươi đã lâu rồi.


Vẻ mặt Tần Tang tỏ ý xin lỗi nói:


-Khoảng thời gian này vãn bối đang phải xử lý chút việc vặt...


-Không sao, đã sớm biết ngươi chắc chắn có đại sự muốn làm, lão đạo ta cũng không nhàn rỗi, đang tìm một vị cố nhân thuận tiện chỉ điểm Ngọc Phủ tu hành. . .


Vân Du Tử khoát tay áo, ý bảo Lý Ngọc Phủ đi ra bên ngoài cảnh giới, quan sát Tần Tang một chút, ngưng giọng nói:


-Lão đệ vẫn là Giả Đan cảnh, chưa thử Kết Đan sao?


Tần Tang lắc đầu nói:


-Kết Đan là một cửa ải khó, vãn bối cũng không có lòng tin.


-Đáng tiếc là việc Kết Đan lão đạo không giúp đỡ được gì.


Vân Du Tử than nhẹ một tiếng, cổ vũ Tần Tang,


-Lão đệ đã có được Tuyết Linh Liên và Diên Vĩ Hoa, hai loại này hiện tại có thể tìm thấy tại Tiểu Hàn Vực, là linh dược có phụ trợ tốt nhất đối với Kết Đan, nhất định có thể một lần là thành công!


Trong lòng Tần Tang biết sự việc bản thân có được Tuyết Linh Liên và Diên Vĩ Hoa đã truyền khắp Tiểu Hàn Vực, Vân Du Tử biết rõ cũng không kỳ quái.


Nói đến Kết Đan, Tần Tang vội hỏi Vân Du Tử.


-Tiền bối những năm này ở bên ngoài tìm thiên tài địa bảo, không biết ám thương đã khỏi hẳn chưa? Ta vào thời gian trước vô tình có được hai tấm bí lục Tử Vi, không biết tiền bối có cần hay không?


Nói xong, Tần Tang lấy hai tấm bí lục Tử Vi ra cho Vân Du Tử nhìn.


-Bí lục Tử Vi? Nhiều như vậy ư!


Vân Du Tử kinh ngạc vô cùng, không chút khách khí nhận lấy một tấm bỏ vào trong túi.


-Ha ha. . . Đương nhiên muốn! Tần lão đệ cực khổ rồi! Nếu không phải ta mang cho lão đệ tin tức tốt này, thì cũng không dám mặt mo tới nhận.


-Ồ?


Tần Tang tò mò hỏi:


-Tin vui đó là gì?


Vân Du Tử mượn gió bẻ măng:


-Lão đệ, trước tiên ta hỏi ngươi, căn cơ của ngươi có khôi phục không?


-Không có.


Tần Tang lắc đầu, trầm giọng nói:


-Hợp Vận Đàm mà Tiền bối để Ngọc Phủ đưa tới, hiệu quả không được tốt lắm, căn cơ của ta còn cần thêm một chút nữa thì mới có thể khỏi hẳn. Nhưng ta đã cảm thấy Hợp Vận Đan không còn tác dụng với ta nữa rồi. Đây cũng là điều mà ta lo lắng nhất, chỉ sợ căn cơ của ta bị tổn thương, sẽ ảnh hưởng đến Kết Đan.


Trong khoảng thời gian này, Tần Tang vẫn luôn do dự có nên luyện hóa Tuyết Linh Liên và Diên Vĩ Hoa hay không ?


Trong suốt quá trình tu luyện Giả Đan cảnh, Tần Tang không nhịn được nghĩ rằng có lẽ căn cơ bị tổn thương nhưng lại may mắn không ảnh hưởng tới việc đột phát bình cảnh.


Nhưng hắn không dám chắc.


Nếu như căn cơ vẫn chưa lành, không thể nào Kết Đan, bây giờ mà luyện hóa thì không phải sẽ lãng phí hai vị linh dược này sao.


Vân Du Tử ngừng cười, nói.


-Trong khoảng thời gian tĩnh tu ở sư môn, ta đã tìm được cơ hội hỏi một vị sư bá về vấn đề của ngươi.


Vị sư bá kia cực kỳ giỏi Đan Đạo, trình độ Đan Đạo của ông ấy đứng đầu Thái Ất Đan Tông, thậm chí còn giỏi hơn cả Tông chủ. Nếu có người có thể trả lời những thắc mắc của lão đệ, thì đó chính là ông ấy chứ không thể là ai khác.


Sư bá nói, trường hợp giống như của lão đệ, trong hoàn cảnh căn cơ bị tổn thương mà vẫn có thể tu luyện tới Giả Đan Cảnh là cực kỳ hiếm thấy, nhưng cũng không phải là không có.

Bình Luận (0)
Comment