Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch Ii)

Chương 769 - Chương 769: Luân Hồi Chuyển Thế

Chương 769: Luân Hồi Chuyển Thế Chương 769: Luân Hồi Chuyển Thế

Tần Tang cũng không ra ngoài, đẩy cửa đá, tạo ra một khe hở nhỏ, ngắm Thần Cương Phong ở đằng xa!


Không hổ là Vân Tiêu Thiên Phong!


Tần Tang thầm khen trong lòng. Trong những ngọn núi Tần Tang từng thấy, sự hùng vĩ của ngọn núi này chỉ đứng sau Chỉ Thiên Phong, cho dù là Thiếu Hoa Sơn cũng có chút không bằng.


Không hổ là tiếp cần Thiên Hùng Phong, khó trách có thể dẫn tới Càn Thiên Cương Khí từ trên chín tầng trời, thai nghén Cương Anh!


Tần Tang xem xét từ chân núi tới đỉnh núi tỉ mỉ một lần, xác minh tin tức tình báo mình lấy được trước đó.


Sương mù màu xanh ngưng tụ phía dưới, chính là nơi Thanh Dương Cương Anh tồn tại. Càng đến gần đỉnh núi, số lượng Thanh Dương Cương Anh càng nhiều, Cương Khí càng tinh khiết hơn.


Ở tầng dưới, cương khí hỗn tạp, nhưng dễ dàng luyện hóa, càng thích hợp để đệ tử có tu vi thấp hấp thụ.


Cuối cùng, tầm mắt Tần Tang dừng ở một hư ảnh trông như Hỏa Thần ở trên đỉnh núi, ngóng nhìn một lúc lâu.


- Đây chính là Tổ Thánh Hỏa mà bọn họ luôn nói...


Tần Tang tự lẩm bẩm, khuôn mặt tràn đầy rung động.


Lửa cháy giống như Hỏa Thần, cao chạm nóc trời, muốn đốt cháy xuyên cả bầu trời!


Mặc dù từ trước hắn đã nghe nói Tổ Thánh Hỏa trên đỉnh núi Thần Cương Phong điên cuồng và đáng sợ như thế nào, nhưng hôm nay rốt cuộc được tận mắt nhìn thấy, Tần Tang vẫn cảm thấy rung động.


Hắn tưởng rằng Cửu U Ma Hỏa bên trong Thập Phương Diêm La Phiên không chỉ có quỷ dị mà còn cường đại vô cùng, nhưng nếu so sánh với khí tức do Tổ Thánh Hỏa phát ra thì chẳng khác gì tôm gặp rồng.


Tần Tang từng cảm thụ được khí tức phát tán ra lúc đại chiến Nguyên Anh ở Vô Nhai Cốc, bây giờ đưa ra so sánh với Tổ Thánh Hỏa, cảm giác cũng có vẻ không bằng.


Còn về việc cả hai chênh lệch bao nhiêu thì Tần Tang cũng không rõ được.


Thứ nhất là khoảng cách của hai lần đều rất xa, cảm giác không rõ rệt.


Thứ hai là cho dù là loại sức mạnh nào cũng vượt ra khỏi hiểu biết của Tần Tang, hắn không có khả năng để thăm dò nó đến cùng.


Hắn chỉ có thể mơ hồ cảm giác được, Tổ Thánh Hỏa vô cùng đáng sợ, mà còn cực kỳ cuồng bạo!


Nghe nói Tổ Thánh Hỏa cũng không phải tồn tại từ nguyên bản, mà là có liên quan đến đại tổ sư thứ nhất của Thanh Dương Ma tông, cũng chính là vị tiền bối đã phát hiện Thanh Dương Cương Anh, khai tông lập phái ở đây.


Nguyên nhân là vì như thế, mới có cái tên Tổ Thánh Hỏa.


Tần Tang nhìn Tổ Thánh Hỏa một hồi, tầm mắt vượt qua Thần Cương Phong, nhìn về phía xa xôi.


Không xa phía sau Thần Cương Phong chính là cấm địa của Thanh Dương Ma tông.


Ở đó, mây như lọng che, bao phủ khắp nơi, rõ ràng được phong tỏa bởi một đại trận, bên trong là nơi trọng yếu của bảo tàng Thanh Dương Ma tông, tiên sư động phủ.


Đại trận này không đơn giản, thần bí hơn nhiều so với đại trận hộ sơn của Thanh Dương Ma tông, điều kỳ quái là, đại trận này không bao phủ Thần Cương Phong quan trọng nhất của Thanh Dương Ma tông ở bên trong.


Chẳng lẽ có liên quan đến Tổ Thánh Hỏa?


Hai mắt Tần Tang nhắm lại, Tổ Thánh Hỏa cuồng bạo như vậy, nắp mây chụp xuống, nếu Thanh Dương Ma tông không có biện pháp áp chế thì đại trận có thể bị phá hủy rất dễ dàng.


Tần Tang đột nhiên nghĩ đến, năm đó hai đại Nguyên Anh xâm lấn Thanh Dương Ma tông lại đột nhiên rút lui, đồng thời giữ kín như bưng những chuyện về trận đại chiến kia, có khi nào có liên quan đến Tổ Thánh Hỏa không?


Nếu như Thanh Dương Ma tông bị dồn đến đường cùng, phát nổ Tổ Thánh Hỏa, mạnh như Nguyên Anh, cũng khó có thể toàn thân trở về chứ?


Bốn vị Kim Đan của Thanh Dương Ma tông, hiện tại chỉ còn một vị ở lại tông môn, lại không biết động phủ của hắn ở đâu.


Tần Tang nhìn cấm địa, rồi lại nhìn Thần Cương Phong, hắn không thể thăm dò, vị kia Kim Đan bình thường ở nơi nào tu hành, sau này làm việc nhất định phải cẩn thận.


Đã qua được hai canh giờ, Tần Tang đã quan sát đủ nội môn của Thanh Dương Ma tông nội môn, đột nhiên phát hiện bên trên Thần Cương Phong có một thân ảnh xuyên qua sương mù xanh mà đến, chính là Thạch Oanh.


Tần Tang cấp tốc phục hồi cấm chế lại như cũ, nằm lại bên trong quan tài đen.


‘Vù!'


Thạch Oanh lách mình tiến vào động phủ, vội vàng phong bế cấm chế, ngồi xếp bằng xuống bên cạnh thi quan.


Trên mặt nàng khó giấu vẻ mỏi mệt, hình như chuyến đi đến Thần Cương Phong khi nãy tiêu hao rất nhiều tinh lực của nàng.


Sau khi điều tức một chút, Thạch Oanh chấn chỉnh lại tinh thần, đưa hai tay ra, đặt ngang trước đan điền.


Ngay sau đó, linh lực trong lòng bàn tay nàng xoay chuyển, kỳ lạ là, bên trong linh lực của nàng lấp lánh một loại ánh sáng màu xanh, nhuộm một màu xanh khắp bên trong động phủ.


'Xoạt!'


Đột nhiên, một ngòi lửa nhỏ xinh xuất hiện giữa linh lực, đồng thời nhanh chóng nuốt lấy linh lực, phi tốc tăng cường, không lâu sau đã biến đổi thành một đống Thanh Hỏa.


Đây chính là Thanh Dương Ma Hỏa!


Thanh Dương Ma Hỏa không giống ngọn lửa bình thường, có nhiệt độ nóng bỏng, ngược lại lại tỏa ra khí tức lạnh lẽo, thoạt nhìn rất vô hại, nhưng thực ra rất âm độc, tu sĩ ngoại giới nghe mà biến sắc.


Là kẻ địch với tu sĩ Thanh Dương Ma tông tu sĩ, không chỉ phải đề phòng pháp khí của hắn mà phải luôn luôn cảnh giác Thanh Dương Ma Hỏa, tuyệt đối không nên để Ma Hỏa dính vào.


May mà khi Thanh Dương Ma tông tu sĩ sử dụng Thanh Dương Ma Hỏa, tiêu hao rất lớn, không thể nào sử dụng mãi được. Nhất là những đệ tử Luyện Khí kỳ tầng mười trở xuống, chỉ có thể dùng Ma Hỏa để duy trì tu luyện, không thể đấu với địch.


Trong tay Thạch Oanh, đám Thanh Dương Ma Hỏa vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn, lẳng lặng mà chập chờn.


Ánh mắt Thạch Oanh lại có chút khẩn trương, mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào sâu trong Thanh Dương Ma Hỏa.


Nếu như nhìn kỹ, có thể phát hiện ở trung tâm ngọn lửa của Thanh Dương Ma Hỏa có một đường mảnh như sợi tóc, nhưng có ánh sáng xanh đậm hơn cả Thanh Dương Ma Hỏa.

Bình Luận (0)
Comment