Khi Bác Sĩ Mở Hack

Chương 22

Phẫu thuật bắt đầu!

Trước hết, Trần Thương phải xử lý đầu tiên lấy toàn bộ mảnh sắt bên trong ra, bao gồm tất cả những mảnh sắt nhỏ.

Hung thủ kia cũng thật là hung ác.

Tất cả hạt sắt cùng miếng sắt đều cực kỳ nhỏ.

Cái này vốn là một quá trình rườm rà và phiền phức.

Thế nhưng, trong mắt Trần Thương lại không phải.

Bởi vì hắn chỉ cần tìm chữ đỏ là được rồi, chỉ cần xuất hiện hạt sắt, con mắt liền có thể trông thấy tên【 hạt sắt 】màu đỏ.

Đơn giản rất nhiều!

Không bao lâu sau hắn đã dọn dẹp sạch sẽ.

Cái này khiến Tần Duyệt trợn mắt hốc mồm, mắt lớn trừng mắt nhỏ, bởi vì động tác của Trần Thương quá thuần thục.

Làm sạch vết thương, khâu lại!

"Nước muối sinh lí 10ml!"

"Cái kẹp!"

"Giúp ta kẹp lấy phần gân bắp thịt ở xa này."

"Ánh đèn, tới gần một chút."

Đầu tiên, Trần Thương dùng kìm cầm máu kẹp lấy kéo căng phần gân bắp thịt bị đứt, lấy một sợi chỉ dài 30cm, hai đầu nối vào hai cây kim nhỏ. Bắt đầu đâm vào vị trí cách vết đứt 1.5cm, rút ra kéo căng sợi chỉ, sau đó nương theo vết khâu dần dần khâu vào, hai mũi kim từ hai phía của vết đứt đan chéo lên nhau, như thế giao nhau khoảng 2~ 3 lần, cuối cùng tại vị trí cách kìm cầm máu 3 mm thì xuyên ra.

Nhờ có thuộc tính sắc bén + 1, nên độ chính xác khi khâu lại của Trần Thương tăng lên một đẳng cấp nhỏ.

Kế tiếp, hắn dùng dao cắt xuôi theo kìm cầm máu xuống vị trí gân bắp thịt xung quanh, xoay chuyển kìm cầm máu để lộ ra vết cắt, tiếp tục khâu giống như phương pháp trên, từ hai bên vết cắt đâm vào, cắt bỏ phần gân bắp thịt bị thương, kéo căng sợi chỉ khép chặt khe hở lại.

Mỗi một bước đều tràn đầy phong hiểm, Trần Thương không dám có một tia chủ quan cùng qua loa.

Bởi vì chỉ cần hắn hơi không chú ý, khả năng miệng vết thương sẽ lớn lên, kết quả như vậy chỉ có một cái!

Các cơ quan bắt đầu dính lại với nhau!

Đã tốt muốn tốt hơn!

Đây là bước có độ khó lớn nhất trong ca phẫu thuật lần này.

Cường độ cao, tinh thần cực kỳ tâm trung, độ chính xác cao, Trần Thương còn phải tiếp tục ít nhất một giờ.

Bỏ ra hơn mười phút, khâu lại gân bắp thịt thứ nhất hoàn thành!

Bỗng nhiên hai mắt Trần Thương tỏa sáng, hắn phát hiện【 cơ duỗi dài gân bắp thịt 】 màu đỏ đã đổi thành màu lục!

【 Đinh! Khâu lại Cơ duỗi dài gân bắp thịt hoàn thành, thu hoạch được kinh nghiệm khâu lại gân bắp thịt + 100, kinh nghiệm + 100, nhân dân tệ + 100; 】

Trần Thương lập tức mừng rỡ.

Tiếp tục bước kế tiếp!

Trần Thương thận trọng bắt đầu tiếp tục công việc khâu lại gân bắp thịt.

Mà Tần Duyệt với tư cách trợ thủ, cũng càng thêm thành thạo.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua!

Trần Thương cũng không dám có chút lười biếng.

Cái thứ nhất...

Cái thứ hai...

...

Một cái cuối cùng!

Khâu lại hoàn thành!

Rốt cục hoàn thành.

Khâu lại gân bắp thịt hoàn tất!

Xác suất thành công cực cao!

Lúc này, Tần Duyệt đã nhìn trợn tròn mắt, cùng là bác sĩ ngoại khoa, mặc dù không có kỹ thuật hơn người, nhưng lại là người rất có nhãn lực, mặc dù Thạch Na là bác sĩ cấp trên của Tần Duyệt, nhưng Tần Duyệt cảm giác Thạch Na khâu lại gân bắp thịt so với Trần Thương kém không chỉ một đẳng cấp, đặc biệt là độ chính xác, và đối với xử lý phòng ngừa dính liền.

Tần Duyệt là nghiên cứu sinh học tập tại viện y học Tương Nhã, là người nổi danh cùng với Dung Hợp, có câu bắc Dung Hợp, nam Tương Nhã chính là chỉ Tương Nhã trong đại học viện y học phía nam.

Đạo sư của nàng cũng là người có quyền ngoại khoa, mà lúc này, nàng chợt phát hiện kỹ thuật khâu lại gân bắp thịt của Trần Thương mặc dù có vẻ hơi không đủ, thế nhưng... Xét về mặt độ chính xác và lực nhạy cảm, đều thắng lão sư!

Chính là thiên phú!

Ngoại khoa, khảo nghiệm chính là thiên phú!

Phải có mắt ưng, tâm sư, tay phụ nữ!

Sau đó là đơn giản kết nối các mạch máu, trong khi Trần Thương đang kết nối các mạch máu...

Bỗng nhiên Tần Duyệt ngây ngẩn cả người, cái này hắn cùng với Trần Thương vừa rồi là một người sao?

Kỹ xảo khâu lại mạch máu đơn giản này còn có vẻ không bằng chính mình...

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt cảm giác chênh lệch cũng không có lớn như vậy.

Dù sao, nếu là vượt qua chính mình quá nhiều, trong lòng nàng không phục a!

Chính mình là nghiên cứu sinh viện y học Tương Nhã, mà Trần Thương chỉ là... Chỉ là một học sinh y khoa chính quy.

Kết thúc công việc này thì công việc khác bắt đầu.

Khâu lại làn da!

Công việc cuối cùng, Trần Thương không tự chủ 【 Con mắt Mỹ Lệ 】 tự động phát động.

Trong mắt của hắn đã bắt đầu tiến hành kiểm tra làn da vỡ vụn này, bắt đầu xứng đôi cùng tổ hợp, không bao lâu, một phương án hoàn mỹ xuất hiện trong mắt Trần Thương.

Trần Thương bắt đầu thao tác!

So với khâu lại gân bắp thịt, hiện tại hắn khâu lại làn da mới là điểm sáng!

Kim khâu trong tay giống như đâm qua cánh hoa hồ điệp, linh động vô cùng, Tần Duyệt đứng bên cạnh nhìn xem... Nghẹn họng nhìn trân trối, miệng há to không biết nói gì.

Cái thằng này...

Thao tác kiểu này!

Không thể nhịn.

...

...

Trương Khắc Cần nhìn thấy viện trưởng Tần Hiếu Uyên của Tỉnh Nhị Viện, sau khi kể lại tường tận mọi việc, Tần viện trưởng cực kỳ coi trọng, lập tức mở đường màu xanh.

Mời Lưu viện trưởng, người có quyền nhất ngoại khoa Tỉnh Nhân Dân, đến tự mình phẫu thuật!

Đây là phương án phẫu thuật được khóa viện hội chẩn, được gọi là: Hành động cứu vớt anh hùng.

Nửa giờ sau, Lưu Tư Tề đi tới Tỉnh Nhị Viện, cùng đi với hắn còn có chủ nhiệm khoa học ngoại khoa Đàm Trung Lâm.

Thế là, đội trưởng đại đội cảnh sát hình sự Trương Khắc Cần dẫn theo hai viện trưởng, một chủ nhiệm đi về phía phòng phẫu thuật khoa cấp cứu.

Đoàn người này, đi tại trong bệnh viện rất là hùng vĩ.

Có Tần viện trưởng xung phong, một đường thông suốt, lúc này, An Ngạn Quân vừa vặn phẫu thuật xong, trông thấy một đoàn người đi tới, lập tức sửng sốt một chút, xảy ra chuyện lớn gì vậy?

Viện trưởng trông thấy An Ngạn Quân: "Chủ nhiệm An, người bệnh đội cảnh sát hình sự đưa tới đang ở đâu?"

An Ngạn Quân lắc đầu: "Tần viện trưởng, ta vừa phẫu thuật xong, ta đi hỏi thử xem phòng cấp cứu nào."

Tần Hiếu Uyên nhìn Trương Khắc Cần, an ủi: "Đội trưởng Trương, chúng ta sẽ không để cho anh hùng ủy khuất, lần này chúng ta phối hợp toàn bộ bệnh viện tiến hành cứu giúp hắn!"

Lưu Tư Tề cũng gật đầu nói: "Đúng, đội trưởng Trương, chúng ta chắc chắn toàn lực ứng phó, tranh thủ không lưu lại bất kỳ di chứng gì, chủ nhiệm Đàm Trung Lâm chính là một người chuyên môn xử lí ngoại khoa lâu năm, ca phẫu thuật lần này chúng ta toàn lực ứng phó."

Trương Khắc Cần hưng phấn gật đầu: "Đa tạ các vị chủ nhiệm viện trưởng, thật vất vả! Tiểu Ngô hắn mới 25 tuổi, ta cầu các ngươi rồi."

Đàm Trung Lâm thở dài: "Ảnh chụp ngươi gửi qua ta đã cũng nhìn, gân bắp thịt của tiểu Ngô phá hư tương đối cao, độ khó khâu lại rất lớn, chủ yếu là độ chính xác quá cao, khâu lại gân bắp thịt, khó khăn nhất chính là thời gian hồi phục sau phẫu thuật, khâu lại gân bắp thịt hết sức dễ dàng dính liền, ảnh hưởng chức năng của tay."

Đang khi nói chuyện, sắc mặt An Ngạn Quân nghiêm túc đi ra: "Cái kia... Tần viện, người bệnh đã được đưa đi phẫu thuật! Lập tức sẽ kết thúc."

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người hôn mê rồi!

"Ai làm?" Tần Hiếu Uyên hiếu kỳ hỏi.

An Ngạn Quân do dự một phen: "Trần Thương."

Tần Hiếu Uyên sững sờ: "Trần Thương? Hắn... Là ai?"

Mấy vị viện trưởng chủ nhiệm chung quanh cũng hiếu kì nghe ngóng, nhưng... Giống như chưa từng nghe qua tên của người này!

An Ngạn Quân cắn răng một cái, tiểu tử này thật sự là quá lỗ mãng: "Một bác sĩ mới của khoa chúng ta, hợp đồng khoa, khả năng ngài chưa thấy qua."

Lời này vừa ra làm cho không khí chung quanh đều muốn ngừng lại.

*P/s: Tối nay còn 1 chương nữa. Các đạo hữu nhớ đón đọc nhé!!!
Bình Luận (0)
Comment