An bài này của Tần Duyệt có thể nói là rất thỏa đáng
Theo xử lý là của ngoại khoa, trị liệu chuyển đến lâm sàng, đến kháng bệnh lao, lại đến phòng bệnh khác.
Làm người ta tìm không ra nửa điểm mao bệnh
Ánh mắt của Trang Nguyệt Minh nhịn không được sáng lên, lúc này đánh nhịp:
- Tốt, cứ dựa theo cái phương án này mà tiến hành
- Phương án trị liệu rất không tệ, rất tốt
- Mạch suy nghĩ của Tiểu Tần rất rõ ràng, đề nghị phòng ngừa bệnh lao viêm màng não này rất tốt, lý niệm mới lạ
Được Chủ nhiệm Trang khen ngợi như thế, Tần Duyệt ngược lại hơi xấu hổ.
Trang Nguyệt Minh vừa nói tiếng lòng của tất cả mọi người, tất cả mọi người cảm thấy cái phương án này vô cùng tin cậy.
Xuất phát đồng thời ở nhiều góc độ, thậm chí cân nhắc đến lý niệm chưa bệnh trước phòng.
Đây là một lý niệm rất mới lạ, rất có ý nghĩ.
Hiện đại y học rất ít cân nhắc đến quan niệm chưa bệnh trước phòng, mạch suy nghĩ về phòng ngừa bệnh đã thay đổi, bình thường đều là trị liệu đúng bệnh, nhằm vào nguyên nhân mà trị liệu phát bệnh.
Kỳ thật, Trần Thương nghĩ được như thế, cũng là tham khảo một loại lý niệm trong Đông y.
Đông y cho rằng “Thấy Can bệnh, biết Can sẽ truyền Tỳ, trước nên thực Tỳ” (làm cho Tỳ Mạnh), cho rằng chưa bệnh tật thì phòng bệnh, đã bệnh thì phòng thay đổi.
(DG: Can: gan; Tỳ: Lá lách)
Khi còn chưa có xảy ra, phải phòng ngừa lỡ nó xảy ra, sau khi bệnh tật xảy ra cũng phải phòng ngừa lỡ nó truyền nơi khác.
Trần Thương chính thức cân nhắc đến tình huống của người bệnh, sau đó mạch suy nghĩ mới nghĩ đến một hệ liệt trị liệu sau.
Kỳ thật, Đông y có thể cung cấp cho y học hiện đại rất nhiều mạch suy nghĩ hay ho
Một hệ liệt ý nghĩ và thao tác này của Tần Duyệt hôm nay lập tức để mọi người có chút chấn kinh, ánh mắt mọi người nhìn Tần Duyệt cũng có chút lau mắt mà nhìn.
Tiến sĩ sinh này vừa tới không bao lâu đã rất không tầm thường
Trang Nguyệt Minh cười cười, nhìn Tần Duyệt và Hứa Thụy nói:
- Tiểu Tần, em đi theo sư tỷ Hứa Thụy của mình để ý nhiều một chút, người bệnh này chúng ta phải hộ lý đặc cấp, mỗi ngày theo dõi bệnh lịch, tiểu Tần em để tâm nhiều tý, chỉnh lý ca bệnh này cho tốt, khi chúng ta mở hội nghị, có thể chia sẻ một chút, thậm chí viết phân tích từng cái án ra.
Hứa Thụy và Tần Duyệt nhanh chóng vội vàng gật đầu:
- Vâng
Hội nghị không bao lâu cũng giải tán.
Thế nhưng từng người vẫn chưa thỏa mãn, một ca bệnh tốt, có thể khiến người ta dư vị thật lâu
Loại cảm giác thành tựu này, cũng tựa như đánh hạ một cái cửa ải khó khăn vậy
Sau khi mọi người tản đi, Tần Duyệt nhanh chóng chủ động hỏi:
- Sư tỷ, hiện tại đã xuống y lệnh chưa?
Khuôn mặt Hứa Thụy không có chút gợn sóng nào, gật đầu nói:
- Ừm, xong rồi.
Xuống y lệnh, Hứa Thụy chủ động nhìn Tần Duyệt nói:
- Đi thôi, chúng ta đi lưu trí ống dẫn lưu ổ bụng cho người bệnh, em biết làm sao không?
Tần Duyệt lập tức bắt đầu vui vẻ
Đương nhiên biết làm
Tần Duyệt sắc mặt vui mừng:
- Cám ơn sư tỷ.
Hứa Thụy hơi sững sờ, được Tần Duyệt nói tiếng cám ơn, còn có chút chưa thích ứng kịp nha.
Hai người bắt đầu bận rộn.
Ước chừng khi sáu giờ, bên này cũng không có việc gì, Hứa Thụy chủ động nói:
- Em về sớm một chút đi.
Tần Duyệt cười hì hì:
- Tối nay không vội, em đem viết lại quá trình phẫu thuật hôm nay rồi về sau, hôm nay là chồng em nấu cơm.
Hứa Thụy nghe xong, lập tức yên lặng.
Tần Duyệt thấy thế, biết mình nói sai rồi, nhịn không được ngậm miệng lại, bắt đầu viết bệnh lịch.
Buổi tối sau khi trở về, Tần Duyệt thấy Trần Thương làm một bàn đồ ăn, lập tức hết sức hưng phấn
- Chồng à, anh quá lợi hại
- Anh không nhìn thấy đâu, hôm nay bộ dáng của những chủ nhiệm kia, ha ha ha... Em quá vui vẻ rồi
- Còn có nha, hôm nay sư tỷ của em, ngày thường đối với em vô cùng dữ dằn, hôm nay cũng tốt nhiều...
- Hiện tại em cảm thấy, kỳ thật sư tỷ cũng không đáng ghét như vậy, có thể là do quá bận bịu công việc, không có quá nhiều thời gian để ý em, nghĩ như vậy, sư tỷ cũng thật đáng thương
- Sư tỷ trực ban cuối tuần này, em không bồi anh được rồi, em muốn bồi sư tỷ đi trực ban nhá
Khi Tần Duyệt ăn cơm, không ngừng nói chuyện, ngay cả sư tỷ ngày bình thường đều chán ghét ghi chép, hiện tại cũng tốt.
Trần Thương nhịn không được cười cười.
…
…
Ngày hôm sau
Trời tờ mờ sáng, Tần Duyệt nhanh chóng dậy thật sớm đi làm, thế nhưng... Tối hôm qua quá mệt mỏi, hai chân có hơi phát run, cực kỳ mệt mỏi
Nhìn tiểu Trần Thương, thằng này sáng sớm đã hăng hái, tức giận đến Tần Duyệt hung hăng trả thù một chút
Để anh tối hôm qua khi dễ người ta
Trần Thương đang nằm mơ, thình lình một chút lập tức bừng tỉnh.
Nhìn Tần Duyệt, bất đắc dĩ cực kỳ:
- Chị à, làm hỏng là tổn thất của chị đó.
Tần Duyệt cắt một tiếng:
- Sau này tự mình động đi, mệt chết em rồi, em đi làm, tự anh mua chút ăn
- Hôm nay giáo sư em kiểm tra phòng, một tuần chỉ gặp một lần như thế, chớ có chọc em không vui.
Kỳ thật, tìm loại đại lão làm giáo sư có một chỗ không tốt, bình thường rất ít gặp mặt, Tần Duyệt còn tốt, dù sao giáo sư là chủ nhiệm khoa, những giáo sư là viện trưởng kia căn bản một năm còn không gặp mặt được mấy lần.
Có điều, viện trưởng cũng có chỗ tốt của viện trưởng, trên cơ bản có thể giúp ích cho tương lai của anh, sắp xếp được bảy tám phần.
Vì lẽ đó, tổng kết kinh nghiệm, sau này thi thạc sĩ cũng tốt, thi bác sĩ cũng được, nhất định phải tìm về quyền lực hành chính, đây là lời nói tự đáy lòng
Bên này Trần Thương cũng là không nóng vội, thời gian còn sớm, rời giường thu thập một phen, kết quả thu thập tốt một phen, bất đắc dĩ...
Đem những gì nên chỉnh lý thì chỉnh lý, nên ném thì dứt khoát ném đi, thừa dịp thời gian sớm, thật sớm xuống lầu ném rác rưởi xa một chút.
Hôm nay, Tôn Quảng Vũ kiểm tra phòng, giao ban buổi sáng, nói với mọi người:
- Hôm nay tôi có một chuyện muốn nói, một tháng sau, bên phòng khám Mayo sẽ kết hợp với tổ chức Y tế thế giới thành lập một ủy ban bộ môn lĩnh vực công năng đường tiêu hóa, còn phải sáng lập một tập san Ngoại khoa tiêu hóa, cụ thể là hội nghị sẽ diễn ra vào một tháng sau, vì lẽ đó tất cả mọi người trù bị một chút, nếu muốn tham gia cứ đi chỗ y tá trưởng báo danh.
- Ý bệnh viện là, chúng ta tốt nhất có thể cầm xuống một vị trí biên ủy cho tập san lần này, bên ủy ban công năng đường tiêu hóa kia, tốt nhất có thể có một cái ủy viên chủ nhiệm, chủ nhiệm Trang, đến lúc đó anh cùng đi với tôi chứ.
Trang Nguyệt Minh mặt đầy vui mừng, đây là một cơ hội nha
Khi kiểm tra phòng buổi sáng, giường số 12 người bệnh nữ 34 tuổi phát sốt đã rõ ràng giảm bớt, nhiệt độ hiện tại là 37.7 độ C, lập tức làm cho Tôn Quảng Vũ hơi sửng sốt một chút.
Bởi vì người bệnh này là anh thu từ phòng khám bệnh vào, vì lẽ đó anh cũng hiểu rõ nhiều hơn mấy phần, đang dự tính vào thứ tư kiểm tra phòng sẽ xem thật kỹ người bệnh này rốt cuộc thế nào rồi.
Không ngờ đã dần hết phát sốt, điều này làm cho Tôn Quảng Vũ có chút giật mình, anh quay người nhìn bác sĩ chủ quản Hứa Thụy:
- Tình huống người bệnh là như thế nào?
Tần Duyệt nhanh chóng đem đưa bệnh lịch tới, Hứa Thụy nói rõ bệnh tình một phen.