- Anh tên là gì?
Cái này... Là vấn đề quan trong nhất
Thi Văn Ngạn nghe thấy Trần Thương hỏi không tự chủ được sửng sốt một chút, sau đó hơi thất lạc, hơi tủi thân
Mà vào lúc nàym Thi Văn Ngạn đang xoắn xuýt, Tôn Quảng Vũ nói mình phẫu thuật làm tương đối kết hợp giữa thành phố - thôn quê, lúc này cũng kinh ngạc một trận, thân thể bất đắc dĩ co quắp, muốn cười nhưng phải cố nén lại
Thi Văn Ngạn quay người hung tợn nhìn thoáng qua Tôn Quảng Vũ.
Quan hệ giữa hai người cũng coi như là đánh nửa đời người, cũng là quen thuộc.
Thật ra Trần Thương cũng không phải cố ý muốn để Thi Văn Ngạn đến thanh lý ổ bụng và khâu những cái mạc nối lớn kia.
- Vừa rồi tôi có một ý nghĩ, mọi người nhìn một chút, nếu như cố định đoạn dưới hỗng tràng, nhưng thật ra là có trợ giúp bài không dạ dày.
- Sau khi khâu lại tụy dạ dày người bệnh, rất dễ ảnh hưởng đến bài không dạ dày, cộng thêm thân vị bị cắt sửa một chút, công năng chứa đựng của dạ dày như vậy là sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn.
- Tự do hỗng tràng thật ra vào lúc này chính là một cái nhân tố không ổn định, so với kiểu này, chẳng bằng trực tiếp cố định thì thực tế hơn.
Trần Thương nói ra ý nghĩ của mình, chia sẻ với mọi người một chút.
Dù sao có nhiều thứ cũng không chắc chắn phải thật thành thục.
Trong lúc nhất thời, mọi người nhanh chóng bắt đầu thảo luận từ thân thể của Bốc lão tiên sinh, một hồi cầm ruột, một hồi nắm vuốt lá gan...
Tựa như... Quên đi lúc này bên ngoài phòng phẫu thuật, bên trong sảnh còn có rất nhiều đại lão đang quan sát phẫu thuật.
Dù sao Bốc Hàn Du cũng là công huân cấp đại lão, cả một đời thành tựu nổi bật, cho dù là hiện tại, vẫn là cố vấn của Hằng Nga Hào.
Vì lẽ đó, đối với tình huống của Bốc lão tiên sinh, tất cả mọi người rất quan tâm, ngay cả lãnh đạo cục hàng không cũng tự thân đến.
Lão nhân cả một đời kinh nghiệm phong phú, đối với lĩnh vực tài liệu mới hàng không vũ trụ, chính là bảo vật vô giá
Thế nhưng nhìn Trần Thương thư giãn thích ý tiến hành phẫu thuật như thế, tất cả mọi người hơi thấp thỏm...
Ngay cả viện trưởng Lý Khải của Hiệp Hòa cũng hơi cảm giác da đầu căng lên.
Thằng nhóc này là ai, anh cũng không biết
Mặc dù loại phẫu thuật này, làm viện trưởng không nên đi can dự phẫu thuật phía dưới.
Thế nhưng...
Nhìn Trần Thương như chơi đùa, tùy ý cầm hỗng tràng và gan mật, ở nơi đó giảng bài, Lý Khải luôn cảm thấy cảm giác hô hấp hơi dồn dập.
Người anh em, không nói trước anh là ai...
Cũng không nói anh làm như thế nào.
Thế nhưng... Chúng ta có thể để ruột xuống, từ từ nói chuyện hay không nha.
Không chỉ có là Lý Khải.
Ngay cả con cái của Bốc lão tiên sinh, cháu trai, cháu gái... Những người này cũng ở đây
Một ca phẫu thuật này, có thể nói rất nhiều người quan tâm.
Con trai Bốc Nhạc Sơn của Bốc lão tiên sinh bây giờ nhìn một màn này, thực tế hơi bận tâm.
- Viện trưởng Lý... Cái này... Bác sĩ đó đến cùng là ai thế?
Lý Khải trầm tư một lát, nếu anh nói không nhận ra, có thể rất tồi tệ hay không?
Anh nhìn con gái hơn sáu mươi tuổi của Bốc lão tiên sinh trước mắt, còn có Bốc Nhạc Sơn không xê xích bao nhiêu với mình, do dự một chút, quyết định uyển chuyển một chút.
- Ừm, là chuyên gia chủ nhiệm Tôn mời tới.
Anh sợ ngôn ngữ mình kịch liệt, đưa tới người nhà làm ra phản ứng không tốt, mặc dù biết là thư hương môn đệ, thế nhưng ai có thể đảm bảo thư hương môn đệ sẽ không tức giận chứ?
Bốc Nhạc Sơn nuốt ngụm nước miếng:
- Cái này... viện trưởng Lý, chơi như vậy, không phải... nâng ruột như thế, nâng không hỏng à?
Bốc Nhạc Sơn do dự thật lâu, cuối cùng nói lời nói tự đáy lòng
Người nhà họ Bốc và người cục hàng không đều đang nhìn chằm chằm Lý Khải.
Áp lực của viện trưởng Lý cũng rất lớn nha
- Ừm, chơi không hỏng đâu! Không phải, nâng không hỏng, dù sao họ là chuyên nghiệp...
Nói nhầm làm Lý Khải bị dọa đến lau mồ hôi.
Bên này
Trần Thương làm sao biết đây là Bốc lão tiên sinh, càng không biết đang có một đám người nhìn phẫu thuật.
Ở trong mắt anh xem ra, đây nhiều lắm chỉ là một ca phẫu thuật khó khăn như ngày thường, đem ra phân tích và thảo luận là thích hợp nhất.
Dù sao cũng sẽ không ảnh hưởng tiến trình phẫu thuật và xác suất thành công.
Ngay cả đám người Tôn Quảng Vũ trong lúc nhất thời cũng quên đi đây là Bốc lão tiên sinh, tính chất dạt dào bắt đầu đối với cái hỗng tràng này, chỉ trỏ hồi tràng, bình phẩm từ trong ra ngoài.
...
...
Mà bên này, Cung Đại Trân mang theo trợ thủ của mình đi biệt thự Tây Nhị Hoàn, Tề Sâm vội vàng đi ra nghênh tiếp.
Tề Hướng Chính bên này cũng không đoái hoài tới mặt khác, sau khi đi ra khỏi công ty, tranh thủ thời gian lái xe chạy đến bên này.
Điền Hủy là nữ minh tinh mấu chốt gần đây họ đang đẩy lên, ai có thể biết rõ sẽ gặp phải chuyện như vậy, nghĩ đến thằng con không hăng hái kia của mình, Tề Hướng Chính hít sâu một hơi.
Thật hơi phóng túng.
Công ty giải trí của Tề Hướng Chính không nhỏ, đã ra mắt mấy bộ phim điện ảnh không tệ, nghệ nhân dưới cờ không ít, tuyến một cũng có mấy người, được tính là một công ty giải trí trung lưu.
Đối với Tề Sâm, Tề Hướng Chính đối với thằng con này của mình còn là hiểu rất rõ.
Chí lớn nhưng tài mọn, ưa thích chụp mấy đồ vật tự cho là của mình, có điều, Tề Hướng Chính cũng không để ý.
Dù sao, đạo diễn như anh làm nhiều nhất là đốt tiền, chỉ cần không mang tai họa đến cho công ty, hàng năm thậm chí Tề Hướng Chính sẽ cho anh ta một hạng mục nhỏ hoặc là một khoản tiền để anh ta giày vò.
Cái này cũng tiêu không được bao nhiêu tiền, hơn nữa còn là cầm tiền công ty làm tiền tiêu vặt, vì Tề Hướng Chính tiết kiệm một số lớn chi tiêu.
Thế nhưng không ngờ thằng con Tề Sâm này vậy mà tai họa đi lên ngay trên người Điền Hủy đang được bồi dưỡng chuẩn tuyến một.
Thật ra đối với những thổ hào này mà nói, dùng tiền để con bớt lo một chút so với cái gì cũng rất đáng giá, nếu để nó tới công ty tham gia quản lý, tổn thất một năm này đã có thể không chỉ mấy ngàn vạn.
Bên này, Cung Đại Trân vừa vặn cùng chạy đến với Tề Hướng Chính.
- Chủ nhiệm Cung! Chào anh, hôm nay thật đúng là làm phiền rồi.
Cung Đại Trân gật đầu cười một tiếng:
- Khách khí, Tề tổng.
Tề Sâm đứng ở bên cạnh ngược lại là không dám nói lời nào.
Tề Hướng Chính trừng mắt liếc Tề Sâm, không nói gì.
Sau khi một đoàn người đến biệt thự, nhìn thấy Điền Hủy ở trên giường, đã có nhân viên y tế đang xử lý vết thương, mặc dù Tề Sâm không có bản sự, thế nhưng rất biết tiêu tiền, đã sớm mời tới mấy nhân viên bệnh viện bác sĩ thẩm mỹ tiến hành xử lý khẩn cấp.
Thế nhưng, họ cũng không dám tùy tiện khâu lại.
Dù sao ai cũng không thể đảm bảo tình huống khôi phục và khép lại của vết thương.
Rửa tay, sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Cung Đại Trân mang theo trợ thủ của mình vào phòng.
Sau khi nhìn thấy Điền Hủy, Cung Đại Trân không chút biến sắc, người tai to mặt lớn trong ngành giải trí anh đã thấy nhiều, chuyện hơi lung tung cũng thường thấy, tự nhiên cũng sẽ không hỏi nhiều.
Lấy băng gạc vô khuẩn trên vết thương ra, vết thương dữ tợn lập tức bạo lộ ra.
Nhìn thấy vết thương này, Cung Đại Trân bỗng nhiên nhíu mày.
Cái này...
Này là làm sao khâu, cái này cần làm khâu lại kéo duỗi mô da à?
Bởi vì khoảng cách vết rách rất lớn, mà trên người cô gái là có máu ứ đọng, rất rõ ràng là bị thương do bạo lực.