Nơi tổ chức gặp mặt không phải ở khách sạn, mà là ở bên trong một cái tòa nhà từ thiện công ích.
Đây là một nhà từ thiện tên là Đồ Thừa, là của một phú thương người Hoa, trước kia đã ở lại ở Singapore và Malaysia, cả một đời không kết hôn, càng không có con cái.
Sau khi sáu mươi tuổi đã uỷ trị công thức chính thức cho người quản lí nghề nghiệp, trở lại chỗ cũ ở thủ đô, mua một tòa cấp cao ở khu nhà tứ hợp viện.
Năm nay bảy mươi mốt tuổi, trong mười năm kim ngạch dùng cho công ích từ thiện cao tới hơn mười ức, cũng là nhà từ thiện đỉnh cấp trong vòng.
Mà vị lão nhân này say mê phát triển sự nghiệp chữa bệnh ở trong nước, trước sau quyên tặng hơn 300 chiếc xe cấp cứu ở thủ đô.
Trong lúc đó còn nhiều lần tài trợ các giải thưởng y học quốc gia cho Ngô Giai Bình để thưởng y học, ở trong vòng cũng là một danh nhân.
Mà vị lão nhân này cũng là bạn của rất nhiều đại lão hiện tại, Tôn Quảng Vũ thì được lão nhân trả lương cao thuê làm bác sĩ chăm sóc sức khỏe, tiến hành kiểm tra sức khoẻ theo định kỳ.
Sau khi biết được gặp mặt lần này, lão nhân nhiệt tình mời tới trong nhà.
Đối với loại gặp mặt học thuật chuyên nghiệp này, Đồ lão nhân ông cũng rất hứng thú.
Phòng này của lão nhân cũng không phải tứ hợp viện bình thường, nếu đã nói là khu nhà cấp cao, vậy khẳng định là tòa nhà mà không phải viện tử.
Tứ hợp viện là rất được có chú ý ở thủ đô.
Mà tòa nhà vị Đồ Thừa này mua, cũng cách không xa với tòa nhà của những danh nhân như Quách Mạt Nhược kia, cho dù đó chỉ là tòa nhà này là một vị phú thương, không phải làm lãnh đạo, càng không phải là vương phủ.
Dùng lời nói của Đồ ông, ông chính là thương nhân, mua loại tòa nhà này cũng là thích hợp nhất.
Những người làm phú thương tòa nhà và lãnh đạo tòa nhà, liếc một cái đã có thể nhìn ra khác nhau, chỉ từ cái cửa, xà nhà kia đã có thể nhìn ra.
Sau khi Trần Thương chào hỏi với Tôn Quảng Vũ, mang theo Tần Duyệt cùng nhau đi tới.
Dù sao Tần Duyệt cũng làm ở Phổ ngoại, nghe những thứ này nhiều một chút cũng không sai.
Xe không thể lái vào bên trong nên chỉ có thể tìm rồi dừng tốt ở bãi đỗ xe gần đó, sau đó đi bộ một hồi mới nhìn thấy tòa nhà này.
Đối diện cửa ra vào là một khối bức tường phù điêu lớn, trước mắt là những đồ vật cũ như thuyên mã trụ hạ mã thạch này, đều còn ở đây, hai sư tử đá cũng là được bảo tồn rất hoàn chỉnh.
Lúc này Tôn Quảng Vũ đã chờ ở cửa ra vào, nhìn thấy Trần Thương và Tần Duyệt, cười nói:
- Tới rồi, mau vào đi thôi! Tôi chờ người.
Trần Thương gật đầu, mà Tần Duyệt thì là cười nói:
- Giáo sư, em bồi anh.
Tôn Quảng Vũ nghe xong, lập tức gật đầu cười nói:
- Cũng được.
Đối với người học sinh này, Tôn Quảng Vũ thật rất thích.
Vào cửa lại là một khối bức tường phù điêu lớn, Trần Thương biết rõ, đây là để che sát khí, sau khi tiến vào cửa hông là viện tử, bên trong đã bày xong bàn trà, mấy nhân viên phục vụ chạy trước chạy sau lu bù công việc hết lên.
Rất nhiều người đã ngồi xuống, mà trong viện này các thiết bị một chút cũng không bị thiếu khuyết hiện đại hóa, thứ cần thiết cho gặp mặt cũng coi như là cái gì cần có đều có.
Trần Thương tìm một chỗ ngồi xuống, trên bàn đã có đặt sẵn thức ăn, rất nhanh có người đi tới pha trà cho Trần Thương.
Nhìn bố cục xung quanh một lần, Trần Thương đột nhiên cảm giác thấy, mua một tứ hợp viện như vậy cũng rất không tệ, ít nhất vẫn tiếp địa khí.
Có điều, sau khi nhìn thấy cửa thuỳ hoa, Trần Thương mới ý thức được, không cần một cái viện lớn như thế chỉ là ngoại viện thôi thì mình đã... không mua nổi rồi.
Sau khi mọi người ngồi xuống, phải bình tĩnh hơn so với Trần Thương rất nhiều, tựa như loại tình hình này đã nhìn nhiều thành quen.
Có điều nghĩ đến thân phận địa vị những người này, Trần Thương cũng thoải mái, có thể làm được đại chủ nhiệm của những bệnh viện thủ đô kia, chỗ nào đơn giản?
Vào giờ phút này, mọi người thảo luận không phải cái khu nhà tứ hợp viện cấp cao này bao nhiêu tỷ.
Càng không phải là vị phú thương Đồ ông này.
Mà là một video phẫu thuật được gửi đến trong nhóm tối hôm qua và khuôn mặt tươi cười bác sĩ Trần phát ra kia.
- Video phẫu thuật ngày hôm qua kia, tôi đã xem trọn vẹn bảy, tám lần, thật càng xem càng cảm thấy kinh ngạc
- Đúng vậy đấy, đặc biệt là có thể nghĩ tới một dao mở ngay dạ dày kia, đây quả thực mở rộng tầm mắt của tôi ra
...
- Anh nói vị bác sĩ Trần này đến cùng là ai?
- Người họ Trần trong nhóm cũng có mấy người như vậy, chúng tôi cũng đều nhận biết nha
Mọi người rất rõ ràng cũng đang thảo luận Trần Thương.
Trần Thương bất đắc dĩ thở dài, hiện tại để anh rất khó làm nha, lập tức một cái ấn tượng đại lão đã được tạo, sau khi họ nhìn thấy mình sẽ xấu hổ cỡ nào?
Nghĩ tới đây, Trần Thương u oán nhìn thoáng qua Tôn Quảng Vũ bên ngoài.
Ước chừng khoảng chín giờ, người đều đến đủ.
Tôn Quảng Vũ làm người chủ trì, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại đến từ Tần Vĩnh Nghĩa.
Sau đó lên đài nói:
- Hôm nay là một lần gặp mặt bên trong ngành nghề, dạng gặp mặt này chúng tôi cũng thường xuyên tổ chức, trước hết phải cảm ơn Đồ lão tiên sinh đã tận lực trợ giúp cung cấp cho chúng tôi.
Vào lúc này, Trần Thương mới chú ý tới một tiểu lão đầu không đáng chú ý ở cách đó không xa, ngồi ở tại chỗ trông coi một cái bếp lò trà nóng cho mọi người.
Lập tức
Trần Thương sửng sốt một chút, lão nhân thật điệu thấp nha.
Trần Thương càng thêm ảo não, anh xem người ta một chút, một thổ hào lớn như thế, tự thân pha trà, cái bức cách này cũng tựa như lão tăng quét rác vậy, làm cho người ta rung động.
Mà còn mình thì sao?
Ai, Trần Thương bất đắc dĩ thở dài.
Tôn Quảng Vũ tiếp tục nói:
- Hôm nay, chúng tôi còn mời được một vị khách quý thần bí, anh ấy rất có lực ảnh hưởng ở lĩnh vực Phổ ngoại quốc tế, anh cũng là ảnh hưởng rất lớn tới giới khoa Ngoại tiêu hóa phẫu thuật đường tiêu hóa ở quốc tế, anh ấy đến cả tôi cũng không ngờ
- Thế nhưng không thể nghi ngờ, anh ấy đến đối với gặp mặt mà nói hôm nay của chúng ta, càng gia tăng rất nhiều tính thảo luận, đối với thành công của tổ chức gặp mặt lần này, cũng có ảnh hưởng rất tích cực
- Còn về là ai...
- Ha ha, tôi thừa nước đục thả câu
Nghe thấy Tôn Quảng Vũ, mọi người sôi nổi lên, bắt đầu ồn ào.
Gặp mặt và tọa đàm khác nhau ở ngay tại nơi này, mọi người có thể nói thoải mái, trong lúc nhất thời đã nói sôi nổi.
- Chủ nhiệm Tôn, anh như vậy cũng quá đáng nha, tối hôm qua đến bây giờ, anh bán hai cái nút rồi
- Ha ha, đúng nha, tôi đoán cái này có thể là người Bác sĩ Trần nha
- Rất có thể, bằng không cũng không thể nào làm ra đến phẫu thuật như vậy đi
- Tôi càng ngày càng mong đợi người này là ai.
...
Nghe thấy lời của mọi người, Trần Thương lập tức ngơ ngác
Anh nhìn thoáng qua Tôn Quảng Vũ, nhìn chằm chằm Tần Duyệt nói:
- Giáo sư của em... Cần phải hại anh thảm như vậy không
Tần Duyệt che miệng cười, cũng không nói chuyện, cười nhét một cái bánh vào trong miệng:
- Ăn thật ngon nha
Trần Thương im lặng
Em cái ăn hàng
Em theo phe nào?
Trần Thương sắp khóc, trước kia không oán ngày nay không thù, Chủ nhiệm Tôn ngài như vậy cũng quá đáng nha.
Tôi cái này còn chưa có xuất đạo đâu, anh đã nói tôi rất có lực ảnh hưởng ở lĩnh vực Phổ ngoại quốc tế
Tôi tổng cộng đã làm mấy ca phẫu thuật chứ? Còn ảnh hưởng rất lớn tới giới phẫu thuật đường tiêu hóa quốc tế khoa Ngoại tiêu hóa...
Trần Thương giống như về tới phòng khám bệnh chỉnh hình của Trương Chí Tân, anh làm giới thiệu vắn tắt thân phận giả cho mình.
Nếu như này bị vạch trần xấu hổ bao nhiêu nha?
Rất nhanh, Tôn Quảng Vũ cũng không thèm để ý, rất nhanh bắt đầu gặp mặt hôm nay.
Trước hết chính là bắt đầu thảo luận đối với cái một đài phẫu thuật này.
Mọi người tối hôm qua cũng đã nhìn một đài phẫu thuật kia, tự nhiên là rất có cảm xúc, trong lúc nhất thời cũng phát biểu sôi nổi.
Khoan hãy nói, mỗi người đều có ý nghĩ cùng kiến giải của mình, đối với khâu lại tụy dạ dày cũng là rất có nghiên cứu, tất cả mọi người bắt đầu thảo luận.